TỔNG TÀI KHÔNG NHẬN RA VỢ MÌNH

Chương 39

Bấy giờ Lê Nhược Vũ mới kéo cửa sau vợ ra định lên xe. Nhưng nó không chịu mở, cô đành phải lên nói với Lâm Minh: “Anh mở khóa cửa đi, tôi không kéo ra được.”

Đầu ngón tay Lâm Minh vẫn gõ đều lên tay lái, anh hờ hững đáp: “Ngồi ghế trên.”

Cô hít sâu thở chậm, chuẩn bị sẵn tâm lý rồi mới bất chấp mở cửa ra leo lên.

Áo quần chỉnh chu là thế nhưng Lâm Minh lại là tên lưu manh đích thực, cái gì cũng dám làm.

Quả nhiên, Lê Nhược Vũ vừa đặt mông xuống anh đã nghiêng người qua, suýt chạm vào chóp mũi cô.

Anh nhìn thấy rất nhiều cảm xúc hiện lên trong đôi mắt hoảng hốt ấy, chỉ có rung động là không.

Hai hôm nay, Lâm Minh nhận ra rất nhiều thứ. Đến giờ anh mới tin rằng cô vợ nhỏ này không hề thích anh chút nào.

Lâm Minh thản nhiên quay về chỗ ngồi, Lê Nhược Vũ chưa kịp cài dây an toàn xong anh đã đạp chân ga phóng đi như một cơn gió.

Có thể là trút giận hay một lời cảnh | cáo nào đó, Lâm Minh lái xe với cao ngất ngưỡng. Tay lái xoay tròn, chẳng mấy chốc đã vượt mặt vài chiếc xe.

Lê Nhược Vũ nắm chặt dây an toàn, đầu óc xoay mòng mòng khiến cô muốn tìm đâu đó nôn hết ra nhưng thấy mặt anh cứ hầm hầm cô lại chọn im lặng.

Không biết lái được bao lâu thì anh bất ngờ đạp thắng, chiếc xe dừng lại.

Lê Nhược Vũ không kịp đề phòng suýt đâm đầu vào kính chắn gió, cô tỉnh táo lại, ngơ ngác nhìn quanh: “Đây là đâu thế?”

“Chỗ thay quần áo, chẳng lẽ em định H kdọc dược NUNG mặc bộ này đến tiệc rượu với tôi à?” Anh ợ 28: Đế…tình cảm hay gì tháo dây an toàn xuống xe.

Lê Nhược Vũ gật đầu, nhìn lại bộ quần áo kín mít từ trên xuống dưới trên người rồi lặng lẽ đuổi theo.

“Hình Thượng’ là cửa hàng thiết kế và tạo mẫu cực kì nổi tiếng.

Cả nước chỉ có một cửa hàng duy nhất tọa lạc trong thành phố này, không hề mở thêm chỉ nhánh. Có rất nhiều ngôi sao lớn nổi tiếng hay các nhân vật máu mặt trong xã hội đến đây để chọn quần áo và tạo hình.

Đầy cửa bước vào, Lê Nhược Vũ chợt nhớ ra cơ thể đầy dấu hôn của mình không thể mặc đầm dạ hội được bèn dừng lại kéo lấy tay Lâm Minh: “À này, tôi…”

Chưa kịp nói xong thì chủ cửa hàng đã mỉm cười bước ra, đích thân chào đón: “Lâu rồi không thấy cậu đấy Lâm Minh. Chị cứ tưởng Duy Hùng không lôi kéo thì cậu chẳng bao giờ chủ động đến đây luôn chứ”

Chủ cửa hàng là một phụ nữ rất đẹp với mái tóc dài uốn lượn và dáng người đầy gợi cảm đi kèm nụ cười tủm tỉm.

Hết nhìn Lâm Minh lại ngó sang cô Đầy cửa bước vào, Lê Nhược Vũ chợt nhớ ra cơ thể đầy dấu hôn của mình không thể mặc đầm dạ hội được bèn dừng lại kéo lấy tay Lâm Minh: “À này, tôi…”

Chưa kịp nói xong thì chủ cửa hàng đã mỉm cười bước ra, đích thân chào đón: “Lâu rồi không thấy cậu đấy Lâm Minh. Chị cứ tưởng Duy Hùng không lôi kéo thì cậu chẳng bao giờ chủ động đến đây luôn chứ.”

Chủ cửa hàng là một phụ nữ rất đẹp với mái tóc dài uốn lượn và dáng người đầy gợi cảm đi kèm nụ cười tủm tỉm.

Hết nhìn Lâm Minh lại ngó sang cô chủ cửa hàng, Lê Nhược Vũ nghĩ chẳng lẽ đây là người phụ nữ khác của anh. Đào hoa rơi trên người anh nhưng kẻ xấu hổ lại là cô đấy…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi