TỔNG TÀI LẠNH LÙNG KHÔNG NHẬN RA TÔI


Cũng như đã nói trước đó với Mạc Tư Thần là cô sẽ đến công ty của anh để thử việc ở MTU công ty của Tư Thần nên sáng cô đã thức chuẩn bị rất sớm, ăn mặc cũng rất đơn giản
Ngọc Diệp mặc một chiếc áo sơ mi trắng cùng với quần ống xuông để đến công ty, dù sao cũng là ngày đầu tiên đi làm sau khi ra trường mà
Ngọc Diệp mất 40 phút để đến công ty, cô từ trên xe bước xuống ngước nhìn toà nhà không quá cao chỉ có đúng 10 tầng, không quá to nhưng lại rất sang trọng
Tư Thần đã ngồi đợi cô ở phòng làm việc, cô vừa đến đã được đưa đến gặp anh
“ cốc cốc cốc ”
“ Vào đi ”
Ngọc Diệp mở cửa bước vào gật đầu chào anh
“ Em đến rồi ” Mạc Tư Thần mời cô ngồi xuống sofa rồi nói chuyện
Cả hai bàn bạc với nhau về vấn đề cô sẽ là nhà thiết kế riêng cho MTU nên phải kí hợp đồng, cô đọc xong điều kiện cũng đặt bút xuống kí
“ Cậu sắp xếp chổ làm việc cho em ấy đi ” Tư Thần quay qua nói với trợ lí của anh
Trợ lí của anh cũng gật đầu rồi dẫn cô đi, anh ta biết cô là ai nên cũng không dám chậm trể, anh ta chọn cho cô một chổ gần cửa sổ, bên ngoài là vườn cây xanh mát rất thoải mái, cô cũng rất hài lòng vởi chổ này

“ Cảm ơn anh ”
“ Mạc! À Lâm tiểu thư không cần khách sáo ” Xém tí nữa là lỡ gọi cô là Mạc tiểu thư rồi, Mạc Tổng mà biết chắc anh chết mất
Ngọc Diệp vừa đặt mông xuống ngồi một chút thì, tiếng nói quen thuộc gọi tên cô khiến cô quay qua nhìn
“ Tiểu Diệp ”
“ Hoàng Nhi sao cậu lại ở đây ” Ngọc Diệp bất ngờ trước sự hiện diện của Hoàng Nhi chẳng phải cô nàng học y sao? Sao bây giờ lại ở đây làm việc chứ
“ Chẳng phải cậu học y sao? Sao bây giờ lại ở đây ” Ngọc Diệp thắc mắc lên tiếng hỏi
“ Tớ làm ở đây là có lý do riêng dù sao tớ cũng có bằng giống cậu mà chỉ là có thêm một cái bằng ngành y thôi ” La Hoàng Nhi vui vẻ tự hào lên tiếng trả lời bạn mình
Đến giờ ăn trưa Mạc Tư Thần có xuống mời cô đi ăn, Hoàng Nhi cũng đòi đi theo, Mạc Tư Thần cũng không có ý kiến, cả ba đến quán ăn trưa gần công ty để ăn trưa
Hoàng Nhi miệng nói ríu rít mắt cô nàng lúc nào cũng nhìn lấy Tư Thần, nhìn cũng biết cô nàng mê anh đến cỡ nào rồi
Tần Gia Hào đang làm việc thì Trần Khiêm lên bảo có người gửi phong thư cho anh
“ Của ai ” Trên đây không để tên chỉ có tên người nhận là Tần Gia Hào thôi
“ Tôi không biết ” Trần Khiêm nhúng vai không biết gì, làm sao mà anh biết được chứ, Trần Khiêm vội quay lại phòng làm việc của mình
Tần Gia Hào nghi ngờ không biết là ai gửi, nhưng cũng mở ra xem, là một sấp ảnh của cô và người khác.

Tần Gia Hào lật từng tấm ra xem, ánh mắt đục ngầu vì giận dữ hiện lên
Tấm ảnh cô và người đàn ông khác ở bờ biển, còn có hai người trong quán ăn nói chuyện vui vẻ, nhìn cô và hắn ta như vậy khiến anh muốn tức điên lên cảm giác như bị phản bội
Tần Gia Hào vò nát tấm ảnh rồi quăn vào sọt rác kế bên, anh tức giận đập bàn một cái “ Lâm Ngọc Diệp tôi nhất định khiến cô sống không bằng chết ”
Tần Gia Hào cầm lấy áo khoác rồi rời đi cả người anh bây giờ tỏ ra luồng khí lạnh toát
Ngọc Diệp bên kia đang làm việc thì lại cảm thấy lạnh sống lưng gợn một người một cái
Tan làm Tư Thần bảo sẽ đưa cô về vì tiện đường cô cũng gật đầu cảm ơn anh

Ngọc Diệp đến nhà bước xuống xe vui vẻ gật đầu cảm ơn anh, rồi bước vào trong nhà, vì chỉ có cô nên về nhà thì nhà tối thui, cô đi thẳng về phòng vừa mở cửa phòng bước vào đã bị một lực kéo ép người cô vào tường
Cô giật mình ngước mặt lên nhìn là Tần Gia Hào sao anh lại ở đây, nhưng cô nhìn ánh mắt của anh lúc này lại cảm thấy rất xa lạ
Tần Gia Hào mất kiên nhẫn hỏi cô “ Hắn ta là ai?! Là tình nhân của cô sao? ”
Ngọc Diệp ngơ ngác không hiểu anh muốn nói cái gì, tình nhân gì ở đây chứ, anh nói gì vậy
“ Anh nói gì vậy? Em không hiểu ”
“ Cô còn giả vờ không hiểu? Cô nói đi cô thiếu hơi đàn ông lắm sao? Rốt cuộc cô đã cặp kè với bao nhiêu người rồi? Chu Hạo Nhiên? Người đàn ông đó? Rồi cả Dư Nhất Minh nữa? Cô mau nói đi ” Tần Gia Hào tức giận nói ra một loạt từ khó nghe vô cùng đến bạn thân anh, anh còn liệt kê vào mà
“ Em không có ” Ngọc Diệp bất lực nói, rõ ràng cô với họ chỉ là bạn, anh lại nghĩ đi đâu vậy chứ
“ Không có? Đến bây giờ vẫn chối.

Tôi không ngờ cô bẩn thỉu đến thế đấy ” Tần Gia Hào nhếch môi cười khinh bỉ nhìn cô
“ Em đã nói không phải.

Anh không tin em? ” Ngọc Diệp nhìn ánh mắt là sự chờ đợi, mong lần này anh sẽ tin cô, nhưng trái lại sự mong đợi của cô Tần Gia Hào lạnh lùng nói ra những câu khiến cô mãi không thể quên
“ Một người lăng loàn như cô thì bảo cô tin thế nào? Nói không chừng cô đã lên giường với tất cả bọn họ rồi ”
Tần Gia Hào dứt câu tức giận áp môi mình xuống môi cô mà hôn ngấu nghiến, cô bất lực đáp lại nụ hôn đầy sự phẫn nộ của anh trong nước mắt

Tay anh hung hăng xé bỏ áo của cô, vì thân người của cô khá ốm quần thì lại là ống xuông nên rất dễ để tháo, anh ném cô lên giường rồi cởi bỏ những thứ trên người mình sao đó không một lời báo trước mà ra vào bên trong cô mạnh bạo
“ Đau quá!.

dừng lại đi! em xin anh ” Ngọc Diệp đau để cả ch ảy nước mắt
“ Cô nói xem tôi có hơn được những người đàn ông mà cô đã lên giường không? ” Tần Gia Hào luôn miệng buông ra những lời sỉ vả làm nhục cô
“ Em! em không! có ” Lời nói của Ngọc Diệp đứt quản vì bên dưới vẫn bị anh thô bạo ra vào
Tần Gia Hào nhếch môi cười khinh sao đó vẫn mạnh bạo ra vào bên trong cô, cả đêm anh liên tục ra bên trong cô, còn luôn miệng nói cô bẩn thỉu, không xứng đáng, chỉ là món đồ chơi, nói coi cơ thể rách nát!
Ngọc Diệp cả đêm như chìm vào địa ngục, tại sao anh lại làm vậy với cô, sỉ nhục cô như thế mới khiến anh vui vẻ sao? Trái tim của cô nó đau đến mức cô không thể thở nổi, nước mắt cô cũng rơi, trước khi ngất đi cô đã nhìn Tần Gia Hào mỉm cười, một nụ cười 3 phần bất lực 7 phần thê lương và đau khổ
Tần Gia Hào thấy cô nhìn mỉm cười rồi ngất đi, đột nhiên bên ngực trái lại nhói lên mấy cái, anh dừng lại phóng thích vào bên trong cô, rồi kéo chăn đắp lại cho cô rồi mới rời đi trong đầu anh cứ thấy nụ cười của cô, tại sao cô lại cười chứ? Cô là đang cười nhạo anh sao?
( MTU \= M là M của chữ Mạc của Mạc Gia còn T chính là chữ Thần trong tên của Mạc Tư Thần còn U chính là chữ Uyên trong Mạc Gia Uyên nha mn ).


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi