TỔNG TÀI LẠNH LÙNG KHÔNG NHẬN RA TÔI


Mở mắt ra đập vào mắt Mạc Gia Uyên là lòng ngực săn chắc của Tần Gia Hào, cô nhìn không chớp mắt, cô chưa bao giờ được nhịn cận thế này
Ngẩn mặt lên thấy anh vẫn còn ngủ, cô cẩn thận lấy tay chọt chọt vào múi của anh, khiến Tần Gia Hào vì nhột mà bật cười khiến cô giật mình rụt tay lại ngẩn đầu nhìn anh
Tần Gia Hào vừa thấy cô ngẩn mặt lên liền hôn lên môi cô cái chụt
“ Chào buổi sáng bảo bối ”
“ Chào cái đầu anh.

Tại sao tôi lại ở nhà anh hả???? ”
Mạc Gia Uyên ngồi bật dậy quát lớn, cô như vì bị bắt quả tang chuyện đụng múi của anh mà cố gắng lớn tiếng để vơi đi sự ngại ngùng của mình
“ Làm sao anh biết được? Em tự chạy đến đây mà ” Tần Gia Hào tỏ ra vô tội nói với cô
“ Àa vậy cảm ơn đã cho ngủ nhờ nhé! Giờ tôi về đây ” Cô cũng không thèm đôi co nói xong liền nhanh chân bước xuống giường mặc kệ Tần Gia Hào
Tần Gia Hào thấy như vậy liền bật dậy ôm lấy cô từ phía sau, khó khăn lắm anh mới có cơ hội ở riêng với cô.


Không thể để lãng phí như vậy được
Còn cô bị anh ôm bất ngờ như vậy liền giật hết cả mình, thẳng thừng gạt tay anh ra nhưng không được
“ Tần Gia Hào anh buông tôi ra tôi muốn đi về ”
“ Gia Uyên nghe anh nói được không? ” Tần Gia Hào xoay người cô lại, vẻ mặt nghiêm túc nói
“ Giữa chúng ta còn gì để nói chứ! Mọi chuyện qua lâu lắm rồi ” Mạc Gia Uyên cũng bình tĩnh nhìn anh mà nói
“ Anh sai rồi! Anh thật sự biết lỗi rồi.

Em cho anh cơ hội được không? ” Tần Gia Hào cầm lấy tay cô hôn lên, giọng đầy nghiêm túc hối lỗi
“ Anh không có lỗi, là do chúng ta từ đầu đã không thuộc về nhau.

Ba tôi hại chết ba mẹ anh, tiểu bảo bối của tôi bị Khả Hân của anh hại chết.

Giữa chúng ta chỉ có hận thù, nếu xoá bỏ hận thù thì cũng chỉ có thể làm người dưng ” Mạc Gia Uyên khoé mắt đỏ hết cả lên, nước mắt cô sắp rơi ra rồi, cô gạt tay Tần Gia Hào ra khỏi người mình
“ Anh không muốn, chỉ cần em muốn anh nhất định sẽ không trả thù nữa.

Anh biết anh sai vì tin Khả Hân mà hại con mình, nhưng anh lúc đó anh thật sự không biết em mang thai, vì lá bùa mà ngoại thêu cho chúng ta nằm trong tay cô ta, nên anh mới nghĩ cô ta là em.

Anh thề với em lúc ở với cô ta một chút hứng lên cũng không có, chỉ có với một mình em.


Tin anh một lần được không? ” Tần Gia Hào ôm chầm lấy cô, giải thích cô nghe tất cả mọi chuyện, anh sợ mất cô, nếu không có cô anh đã suy sụp đến mức nào chứ, chỉ cần có cô anh không cần trả thù nữa
Mạc Gia Uyên im lặng không nói gì mặc cho anh ôm mình, Gia Uyên cô rất rối cô không biết phải làm thế nào, cô sợ bản thân lại tổn thương chưa kể cô còn chưa trả thù Thiên Long
“ Anh không cần em phải đồng ý ngay, anh sẽ cho em thấy là anh thật sự yêu em chỉ cần em không rời xa anh nữa ” Tần Gia Hào thấy cô im lặng liền nói thêm
Mạc Gia Uyên thật sự bất lực với anh, từ khi nào mà anh lại nói nhiều thế chứ.

Cô đành gật đầu với anh sau đó nói “ Từ khi nào mà anh trở nên nói nhiều như thế hả? ”
“ Anh sợ mất em nên mới nói nhiều như thế ” Tần Gia Hào vui vẻ bày ra vẻ mặt vô tội nói với cô
“ Anh buông tôi ra được không? Tôi đói rồi ” Mạc Gia Uyên bật cười nói với anh
Tần Gia Hào được nước làm tới liền hôn lên môi cô, cắn mút đôi môi cô đến xưng tấy cả lên rồi ngồi cười hì hì.

Mạc Gia Uyên liếc anh một cái, nếu có thể cô sẽ giết chết Gia Hào
Anh đứng dậy bế cô vào nhà vệ sinh vệ sinh cá nhân, sau đó bước ra ngoài tủ đồ lấy đồ cho cô.

Anh cầm lấy một chiếc đầm trắng dài qua gối, bộ này là kính nhất.


Tần Gia Hào tự nhiên mở cửa phòng tắm đưa chiếc đầm cho cô
Mạc Gia Uyên nhìn chiếc đầm rồi nhìn anh đầy nghi hoặc, cái đầm này là của cô lúc trước sao anh vẫn giữ nó
“ Em đợi anh thay cho em? ” Tần Gia Hào thấy cô dơ người liền nhanh miệng nói
“ Anh ra ngoài đi tôi mới thay được ” Mạc Gia Uyên cầm lấy chiếc đầm trên tay anh trả lời
Tần Gia Uyên mỉm cười trêu chọc đi ra ngoài đặt đồ ăn sáng cho cô.

Anh nhất định sẽ chứng minh cho Gia Uyên thấy tình cảm anh dành cho cô.

Sẽ để cô tin tưởng anh một lần nữa.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi