TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 112

 

Cho dù người đàn ông này không nói ra, Lương Tiểu Ý cũng hiểu được sự cẩn thận của anh, anh cho rằng cô vẫn không biết chuyện này, nên dứt khoát một chữ cũng không nói với cô, chỉ yêu cầu cô hôm nay ở nhà với anh.

 

“Nhưng mà có một bệnh nhân phải thực hiện vào hai ngày nữa, nếu như em ở nhà, làm sao có thể kịp thời biết tình trạng của người đi Lương Tiểu Ý giả vờ như không biết chuyện kia, hỏi ngược lại người đàn ông đang ôm chặt lấy cô.

 

Cô có thể cảm nhận được, khi cô nhắc đến hai chữ “bệnh nhân”, thân thể đang ôm cô của anh khẽ run lên một cách khó nhận ra. Không biết có phải cô nghĩa sai hay không, giây phút đó, trên người anh toát ra khí lạnh giống như mùa đông.

 

“Chỉ một ngày hôm nay thôi, t ngày là được. Ngày mai, ngày mai anh nhất định sẽ đưa em đến bệnh viện” Tô Lương Mặc lạnh lùng nói, trong giọng điệu lại có chút khẩn cầu… Lương Tiểu Ý đã đoán ra anh muốn làm gì.

 

Anh chỉ để cô ở nhà một ngày. Mà trong một ngày này, với thủ đoạn và năng lực một tay che trời của anh, đủ để giải quyết tất cả chuyện ồn ào náo động bên ngoài.

 

“Không được, en nhất định phải đến bệnh viện” Lương Tiểu Ý còn định nói thêm gì đó. Tô Lương Mặc đột nhiên đanh mặt lại, túm chặt lấy cổ tay cô, lạnh lùng nói: “Không được! Anh muốn em ở nhà hôm nay, em chỉ có thể ở trong nhà!”

 

Trong lúc kinh ngạc, Lương Tiểu Ý bị Tô Lương Mặc ngang ngược khiêng lên vai, đi về phía phòng ngủ trên tầng ba, ném cô một phát lên giường, rồi định quay người ra cửa.

 

“Hôm nay cho dù phải giam cầm em lại, em nhất định phải ở nhà với anh”

 

Trong lòng Lương Tiểu Ý cảm thấy ấm áp…

 

Khi anh biết chuyện đó, anh khẩn trương xông vào trong phòng ôm chặt lấy cô, anh không nhắc tới một chữ về lời đồn đãi xôn xao náo động ngoài kia, anh vì muốn giữ cô ở nhà một ngày này, thậm chí hạ cái tôi xuống khẩn cầu cô, anh còn định giấu cô giải quyết hết mọi tin đồn nhảm ngoài kia… Anh không hề nói một câu “Anh lo lắng cho em, sợ em tổn thương, anh không muốn nhìn thấy em bị tổn thương, nếu em bị tổn thương anh sẽ rất đau lòng” hoặc những lời đường mật như vậy.

 

Anh dùng cách thức ngang ngược thậm chí khiến người khác khó chấp nhận, giam cầm tự do của cô, giữ cô lại trong thành lũy an toàn của anh, còn anh lại đích thân đi giải quyết sự hỗn loạn cũng như ồn ào huyên náo bên ngòi giúp cô.

 

“Anh giữ em lại trong lâu đài an toàn, còn mình lại muốn ra mặt giải quyết phiền phức cho em sao?” Nhìn thấy anh chuẩn bị bước ra ngoài, Lương Tiểu Ý ngay lập tức túm chặt lấy ống tay áo sơ mi màu đen của Tô Lương Mặc, trong mắt hiện lên vẻ kiên định: “Lương Mặc, trong lòng anh, em là pha lê dễ vỡ, chỉ có thể trốn sau lưng anh thôi sao?”

 

Tô Lương Mặc kinh ngạc, quay đầu nhìn cô một cách khó tin: “Em gọi anh là gì?”

 

Đúng vậy, Lương Tiểu Ý phá vỡ lời thề của mình… Từ sau khi nói ra lời thề kia, đây là lần đầu tiên cô thân mật gọi anh là “Lương Mặc”. Tất cả nhưng việc người đàn ông này đã làm, cô đều nhìn trong mắt, có lẽ phá vỡ lời thề của mình sẽ gặp báo ứng, nhưng mà, tất cả những gì anh làm đáng giá một tiếng “Lương Mặc” này của cô.

 

“Lương Mặc” Lương Tiểu Ý phát âm rõ ràng, gọi anh một cách nghiêm túc, “Em biết hết rồi! Tất cả những chỉ trích của bên ngoài đối với em, em đều đã biết…. Em vốn không hề sợ hãi, em tin chắc rằng cây ngay không sợ chết đứng. Bây giờ em còn có chỗ dựa vững chắc là anh, em càng không sợ hãi đối mặt với tất cả” Cô nhìn anh một cách nghiêm túc, năn nỉ: “Đưa em đến bệnh viện đi, em muốn tự mình đối diện với tất cả”

 

Không biết Tô Lương Mặc đang nghĩ gì, trong mắt anh thấp thoáng vẻ khó hiểu. Tiếp đó, khi anh nhìn đôi mắt kiên định tín nhiệm ngước lên nhìn mình của cô, anh liền gật đầu: “Được”

 

Bệnh viện England “Xin hỏi bác sĩ Lương Tiểu Ý đang ở đâu?”

 

“Xin hỏi khi nào bác sĩ Lương Tiểu Ý đi làm ?”

 

“Xin hỏi bình thường ở bệnh viện bác sĩ Lương Tiểu Ý phụ trách mảng nào?”

 

… Cửa lớn bệnh viện, phóng viên của các đài truyền hình vây kín đến mức gió cũng không thể thổi qua. Bảo vệ mấy lần xua đuổi đều không có chút tác dụng nào.

 

Lão Lưu chuyên tâm lái xe, ngồi trên ghế lái phụ bảo cạnh ông là một vệ sĩ áo đen đeo kính râm.Tô Lương mặc và Lương Tiểu Ý ngồi ở hàng ghế sau. Phía sau bọn họ còn có bốn chiếc xe Audi con màu đen.

 

Đây đều là những vệ sĩ do Tô Lương Mặc sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn dẫn theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi