TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 358

Lương Tiểu Ý đang ăn cơm, những ngày qua, chuyên gia dinh dưỡng làm đồ ăn mang đến biệt thự, cô phải ăn hết sạch, nếu không ăn hết, sẽ được người đàn ông ngày càng kỳ quái kia “quan tâm” một hồi.

Không muốn ở trước mặt thím Trương được anh bón từng miếng từng miếng một. Lương Tiểu Ý rất tự giác ngoan ngoãn ngồi ở bàn ăn cơm.

Nhìn đồng hồ, đến giờ Tô Lương Mặc về nhà rồi.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến.

Chiếc xe của người đàn ông dừng lại, Lương Tiểu Ý ngẩng đầu nhìn, ánh mắt hơi sáng lên. Cô không thể không thừa nhận, cho dù cô cố găng nỗ lực không chú ý đến người đàn ông này, tìm đủ mọi cách để quên đi người đàn ông này thì lúc gặp anh trái tim cô vẫn đập thình thịch.

Tô Lương Mặc cứ như một cơn lốc xoáy, mang theo luồng khí lạnh, thôi bay mọi thứ.

Lương Tiểu Ý vẫn như thường ngày, cúi đầu ăn cơm, không quan tâm sự đời, bất ngờ, cô bị bế lên, cô sợ đến mức mặt tái mét.

“Nói! Cô biết mình có thai từ khi nào?”

Lương Tiểu Ý hoảng hốt, ánh mắt nhìn đi chỗ khác: “Anh đang nói gì vậy, tôi, tôi không hiểu anh đang nói gì”

“Không hiểu?” Một bàn tay to lớn lạnh như băng sờ vào bụng cô, Lương Tiểu Ý có thể cảm nhận được cái lạnh trên bụng mình, dần dần lạnh thấu vào bên trong, bàn tay người đàn ông như một công tắc, bất cứ lúc nào cũng có thể gây bùng nổ.

Lương Tiểu Ý nghe thấy lời nói lạnh lùng, cực kỳ phẫn nộ của người đàn ông: “Nếu cô không hiểu thì dễ giải quyết rồi”

Bàn tay anh bỗng nhiên “roẹt” một tiếng, xé rách áo của cô, bàn tay lạnh băng đặt lên da bụng cô, sờ đi sờ lại. Không có chiếc áo bên ngoài, bàn tay tiếp xúc trực tiếp với da thịt, cảm giác này khiến cô sợ phát khiếp.

Người đàn ông ôm cô từ phía sau, một tay đặt ngang trên ngực cô, kéo cô vào trong lòng anh, một tay đặt trên bụng cô.

Ánh mắt lạnh lùng, phẫn nộ nhìn người phụ nữ trong lòng từ trên xuống dưới.

Không nói lời nào, lôi điện thoại ra, bấm gọi một số điện thoại nào đó.

Lương Tiểu Ý nghe thấy giọng nói trầm thấp của người đàn ông ở phía sau, anh dặn dò với người đầu dây bên kia, Lương Tiểu Ý nghe thấy hai chữ “bác sĩ”, tim cô bỗng đập thình thịch, vùng vẫy rời khỏi vòng tay của người đàn ông: “Anh ta là ai?”

Lương Tiểu Ý có dự đoán không lành.

Người đàn ông nhếch miệng cười lạnh: “Cô không phải là không hiểu sao? Anh ta là người sẽ khiến cô ‘hiểu 7 “Rốt cuộc là ai?” Cô nhìn biểu cảm của Tô Lương Mặc, sự phẫn nộ trong mắt anh có thể nuốt chửng cô.

Bờ môi mỏng mấp máy: “Bác sĩ phụ sản nổi tiếng trong nước”

Bác sĩ phụ sản!

Trong đầu Tô Lương Mặc chỉ hiện lên bốn chữ này!

Khuôn mặt bánh bao hiện lên sự hoảng hốt!

“Buông tôi ra!” Cô vùng vãy nhưng không thoát khỏi vòng †ay anh, ánh mắt hoảng sợ: “Anh muốn làm gì? Tô Lương Mặc, anh buông tôi ra!”

Đến nước này cô đã quên mất phải gọi anh là “anh hoảng hốt lan tỏa khắp tim … “Anh gọi bác sĩ phụ sản đến làm gì?

‘Tô Lương Mặc một tay ôm chặt người phụ nữ trong lòng, nhấc điện thoại lên, ra lệnh: “Tìm một bác sĩ nữ đến cùng, cho anh thời gian nửa tiếng để đến biệt thự Lý Ân” Còn không quên dặn dò: “Mang đầy đủ thiết bị y tế đến”

“Thiết bị y tế gì cơ?” Lương Tiếu Ý hoảng hốt, “Tô Lương Mặc, anh rốt cuộc muốn làm gì?” Tại sao phải dùng đến thiết bị y tế? Anh muốn phá thai? Anh không muốn đứa bé?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi