TỔNG TÀI LẠNH LÙNG YÊU PHẢI EM

Chương 59

 

Giống như ăn phải thuốc kích thích, Tô Lương Mặc mạnh mẽ chiếm lấy đôi môi mềm tự mình đưa tới cửa kia, cái hôn này mang theo sự nóng bỏng như muốn hủy diệt trời đất, dường như muốn nuốt trọn lấy cô.

 

Trong đêm mưa này, trên đoạn đường vắng vẻ, dưới ánh đèn đường.

 

mờ ảo, bên trong chiếc xe Maserati màu bạc đắt đỏ đến nỗi người khác không dám tới gần kia, có một đôi nam nữ mang theo lớp lớp hiểu lầm đang ôm chặt lấy nhau.

 

Bên ngoài xe rất lạnh, mà trong xe lại ấm áp vui vẻ vô cùng.

 

Sáng sớm, Lương Tiểu Ý tỉnh dậy trên chiếc giường lớn ở biệt thự Lý Ân.

 

Lúc tỉnh lại, suy nghĩ của cô còn chưa có khôi phục hoàn toàn, bên hông đột nhiên bị siết chặt, Lương Tiểu Ý kinh ngạc nhìn sang bên cạnh, đập vào mắt là một gương mặt đẹp trai đến nỗi người thần ghen ghét.

 

Đầu tóc đen nhánh đặt trên cổ cô, Lương Tiểu Ý lập tức nhớ tới ký ức tối hôm qua, khuôn mặt trẻ con phúng phính lập tức đỏ lừ… Tối hôm qua cô và Tô Lương Mặc đã làm việc đó trên xe!

 

Ý thức được chuyện này thật sự đã xảy ra, Lương Tiểu Ý lập tức muốn xuống giường chạy trốn.

 

“Em định đi đâu đó?” Cô vừa mới xuống mép giường đi giày, phía sau liền truyền đến giọng nói lười biếng trầm thấp của anh vang lên, trêu đùa nói: “Xem ra hôm qua anh vẫn chưa đủ cố gắng, để em hôm nay vẫn còn có sực lực chạy trốn”

 

Xoetl Cả người Lương Tiểu Ý đỏ ửng như vừa nấu chín, cô ước gì bây giờ tìm được một cái lỗ để chui vào.

 

“Em, em, em muốn đi vệ sinh…” Không phải chạy trốn. Lương Tiểu Ý đang nói chuyện, đột nhiên kêu lên một tiếng “á”, khi cô lấy lại tinh thần, cô đã bị anh kéo trở về giường, động tác Tô Lương Mặc thoăn thoắt, xoay người một cái, liền đem thân thể thon dài đè lên người Lương Tiểu Ý Anh bỗng nhiên cúi đầu xuống, khẽ cắn nhẹ một cái, đầu lưỡi hơi liếm..”Ưm..” Lương Tiểu Ý bỗng nhiên che miệng lại, trợn to mắt nhìn cái tên đang ngẩng đầu lên khỏi ngực cô, để lộ ra khuôn đẹp trai tuyệt trần, cực kỳ vô sỉ nói: “Vợ ơi, anh còn chưa ăn no… Hơn nữa, đều do vừa rồi em kêu lên quyến rũ như vậy”

 

Vùi! Lương Tiểu Ý đột nhiên trừng to mắt, không dám tin, người đàn ông vô sỉ này đã đổi mới giới hạn cuối của cô.

 

Chưa ăn no? Tối hôm qua là ai giống như ăn phải thuốc kích thích?

 

Còn có, nếu như không phải anh làm ra… hành động như vậy với cô, thì cô làm sao lại kêu lên?

 

Lương Tiểu Ý không có từ nào để diễn tả nhìn cái đầu trong lồng ngực. Nói: “Em đau thắt lưng”

 

“Vợ ơi ngoan nào, anh xoa bóp cho em” Sau đó Tô Lương Mặc quả nhiên giúp Lương Tiểu Ý “xoa bóp”, hơn nữa ấn thời gian rất lâu… Vô cùng cố gắng!

 

Sau đó, eo Lương Tiểu Ý chẳng những không có tốt, mà còn đau thêm.

 

Mặc dù mặt ngoài tất cả đều nhìn rất yên ổn, nhưng trong lòng Lương Tiểu Ý vẫn cảm thấy lo lắng như cũ.

 

Tô Lương Mặc lấy điện thoại di động ra, mở tin nhắn chưa đọc ra, là Lục Trầm.

 

“Việc cậu giao đều đã làm thỏa đáng. Bọn họ đều ở căn phòng dưới tầng hầm trong TY”

 

Bốn giờ chiều, Tô Lương Mặc gọi điện cho Lương Tiểu Ý: “Tiểu Ý, còn đau không? Buổi tối về qua tiệm thuốc, anh mua thuốc cho em”

 

Trong biệt thự Lý Ân, Lương Tiểu Ý đang cùng thím Trương vừa nói chuyện phiếm vừa bóc đỗ, thì nhận được điện thoại của Tô Lương Mặc, nói thật, khi nhận được điện thoại của Tô Lương Mặc, đáy lòng Lương Tiểu Ý có chút ngọt ngào. Nhưng khi Tô Lương Mặc nhắc lại chuyện đó, Lương Tiểu Ý xấu hổ đến nỗi ước gì có thể tim được một cái hố để chui xuống.

 

Cô có tật giật mình liếc trộm thím Trương một cái, phát hiện thím Trương cũng không có để ý đến cô, mới cầm điện thoại chạy vào phòng bếp nghe.

 

“Em, em không sao. Anh Tô, em cùng thím Trương làm cá vền hấp, còn nấu canh nấm tuyết, tối nay anh về nhà ăn cơm không?”

 

Trong công ty, đôi mắt phượng của Tô Lương Mặc lập tức sáng lên, môi mỏng khé nhếch lên: “Ừm, anh về nhà ăn cơm, em đợi anh về nhà nhé!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi