Chương 771
“Chuyện đó, tôi thực sự xin lỗi, tổng giám đốc Tô, chuyện này anh thấy…”
Giám hiệu Vương xoa xoa ngón tay. Lời còn chưa dứt, ánh mắt người đàn ông sắc như dao, liếc nhìn giám hiệu Vương một cái đầy ẩn ý: “Giám hiệu Vương à, tôi giao con trai cho trường các ông, là vì tin tưởng Thịnh Quang. Trước đây, tôi đã cố ý nói chuyện với giám hiệu Vương và hiệu trưởng Vương một phen, tôi nghĩ lúc đó mình đã thể hiện khá rõ ràng. Không ngờ rằng, nhóc lớn, nhóc nhỏ nhà chúng tôi ngày đầu tiên đi học đã gặp phải chuyện như thế này”
“Tôi hứa, tôi bảo đảm, sẽ không có lần sau. Tổng giám đốc Tô yên tâm, sau này cậu nhà nhất định sẽ có khoảng thời gian tiểu học vui vẻ ở Thịnh Quang” Giám hiệu Vương ngượng ngùng cười nói.
Đúng lúc này, một tiếng chuông vang lên. Tô Lương Mặc liếc nhìn giám hiệu Vương rồi lấy điện thoại di động trong túi ra: “Alo, tôi đây”
“Tổng giám đốc! Trở về công ty đi, bà chủ tới công ty tìm anh!”
“Tiểu Ý?” Cô ấy đến công ty? Tô Lương Mặc không khỏi ngạc nhiên.
Lâm Hiểu nói: “Tổng giám đốc Tô! Tôi thấy bà chủ có chủ vẻ kích động. Lúc đến công ty, toàn thân cô ấy ướt sũng, hơn nữa lần mất kiểm soát, chạy đến công ty nói đúng câu “Tôi muốn gặp anh ấy’. Tổng giám đốc, bà chủ hẳn đã gặp chuyện gì đó nên mới kích động thế này, anh mau trở lại đây đi”
Tiểu Ý xảy ra chuyện!
Năm chữ hiện ra trong đầu anh. Người đàn ông mới vừa bá đạo, hống hách, hung tợn, trong nháy mắt hốt hoảng như ruồi không đầu, chạy như bay ra ngoài.
Chiếc xe chạy trên đường với tốc độ chưa từng có, thậm chí còn vượt mười mấy đèn đỏ, nếu xét điểm bằng lái, Tô Lương Mặc chắc chắn không đủ để trừ.
Cả đường phóng như bay, anh lái xe hết cỡ cho đến khi đến dưới công ty. Còn không đợi xe dừng hẳn, liền kéo phanh †ay, xoẹt một tiếng. Vì đột nhiên xe phanh gấp hai cậu nhóc phía sau dù đã thắt dây an toàn nhưng vẫn giật mình.
Lương Chi Hoành vô cùng không hài lòng cau mày lại, hết sức không tán thành hành vi lái xe liều lĩnh của Tô Lương Mặc.
Sắc mặt cậu có chút tái nhợt, xe chạy quá nhanh.
Nhưng trong lòng Tô Lương Mặc lúc này chỉ có Lương Tiểu Ý, ngay cả hai thằng cu cũng phải đứng dạt sang một bên.
Lâm Hiểu rất nhanh nhận được cuộc gọi, đang đợi Tô Lương Mặc ở cổng công ty, từ xa nhìn thấy xe sếp tổng phi với tốc độ bàn thờ, Lâm Hiểu nuốt một ngụm nước… Đây là đang diễn ‘Fast and furious’ hả?
Xe đột ngột dừng lại trước mặt cô ấy, Lâm Hiểu nhìn thấy tổng giám đốc của chính mình, vội vàng bước xuống xe, đi vòng về phía ghế sau xe, mở cửa xe. Lâm Hiểu chưa kịp phản ứng thì đã cảm giác gì đó đè nặng trước ngực. Lâm Hiểu kinh ngạc cúi đầu, liền nhìn thấy hai khuôn mặt giống hệt nhau, chỉ có khác biệt béo gầy.
“Ừm… Tổng giám đốc, đây là…” Hai đứa này ở đâu ra vậy?
Người đàn ông trước mặt ném đứa bé cho Lâm Hiểu. Anh vốn không định giải thích với Lâm Hiểu, cũng không có thời gian nghe Lâm Hiểu lảm nhảm, mở miệng liền đi thẳng vào chủ đề: “Cô ấy ở đâu?”
Giờ phút này, trong lòng anh chỉ có cô gái đó, những người khác đều gạt sang một bên!
Lâm Hiểu sửng sốt, rất nhanh phản ứng lại, ngón tay hướng lên trên chỉ: “Tôi mang Tiểu Ý đến phòng làm việc của anh, toàn thân cô ấy đều ướt đẫm.
“Tô Lương Mặc nghe vậy, co cảng chạy vào công ty, Lâm Hiểu từ phía sau hét lên: “Này, tổng giám đốc, tôi phải làm sao với hai đứa nhỏ này?”
Tô Lương Mặc rốt cuộc nhớ ra vẫn còn có hai đứa trẻ, không dừng bước chân, vừa chạy vừa ném một câu về phía Lâm Hiểu: “Con trai tôi, chưa ăn trưa đâu, cô dẫn hai đường đi ăn cái gì đó đi, rồi thanh toán hóa đơn” Nói xong quay người chạy vào trong.
Lâm Hiểu ở lại, ngươi đơ như phỗng… con trai? Con trai của tổng giám đốc?
Tổng giám đốc có một đứa con trai lớn như vậy!!!