Chương 93
“Thẩm Minh Viễn, là tên đó?” Tô Lương Mặc nheo mắt lại, không biết đang nghĩ gì. Tiếp đó nhìn Lục Trầm: “Cậu nói tên đó vì việc Lương Tiểu Ý động tay động chân trong ca phẫu thuật của Tình Noãn nên sinh hận ra tay đánh Lương Tiểu Ý?”
Lục Trầm gật đầu, bỏ xuống vẻ cười đùa cợt nhả trước đó, nghiêm nghị hỏi Tô Lương Mặc: “Có cần ra tay cho tên đó một bài học không?”
Tô Lương Mặc hừ lạnh một tiếng: “Tên đó còn có chỗ dùng đến, tạm thời đừng động đến tính mạng của hắn, nhưng đánh vợ của tớ, chuyện này đừng hòng tớ bỏ qua. Cậu tìm người đi cho tên đó một trận.
Nhưng nhớ kỹ, giữ lại mạng của hắn, bệnh viện thuê hắn, mà hắn còn chưa kiếm được đồng nào cho bệnh viện đâu! Cho dù chết, hắn cũng phải trả hết tiền bán mình rồi mới được chết”
Trong lòng Lục Trầm hơi vì Thẩm Minh Viễn mà dâng lên chút nước mắt đồng cảm, trêu chọc đại ma vương máu lạnh này, chỉ sợ tên Thẩm Minh Viễn kia sắp bị hành hạ thảm rồi.
Quả nhiên, đại ma vương họ Tô lạnh lùng nói: “Cậu đi thông báo với viện trưởng, kể từ hôm nay mỗi ngày sắp xếp cho Thẩm Minh Viễn ít nhất hai ca phẫu thuật. Đồng ý cho bệnh viện khác mượn Thẩm Minh Viễn”
Vãi nhái! Lục Trâm nhịn không được cảm thán, phẫu thuật não, mỗi ngày hai ca, còn có thể cử đến bệnh viện khác… Đây không phải là trần trụi bóc lột Thẩm Minh Viễn hay sao?
“Sao nào? Cậu cho rằng yêu cầu tớ đưa ra có vấn đề à?” Một ánh mắt lạnh lùng sắc bén như kiếm bản thẳng về phía Lục Trầm với vẻ mặt như bị táo bón. Lục Trầm hít sâu một hơi, vội vã nói: “Không có, không có…. Nếu như vậy không phải tên Thẩm Minh Viễn kia sẽ bận đến không có cả thời gian nghỉ ngơi sao?”
Đôi môi mỏng của người đàn ông tàn nhẫn nói: “Nếu không làm như: vậy, tớ làm sao thu lại được tiền hợp đồng kí với hẳn lúc đầu?”
*..“ Lục Trầm hoàn toàn cứng họng, trái tim nhỏ bé không ngừng run rẩy… Tô Lương Mặc quả nhiên là thương nhân máu lạnh nhất! Chẳng trách giới người giới kinh doanh đều nói Tô Lương Mặc của tập đoàn Tô Thị máu lạnh tàn nhãn, thủ đoạn mạnh mẽ vang dội.
Lục Trầm liên tục nhắc nhở bản thân, nhất định không được tiếp tục đắc tội với tên Tô Lương Mặc lạnh lùng tàn nhẫn này nữa!
Tô Lương Mặc híp mắt lại, lạnh lẽo nói: “Hắn ta tổn thương Tiểu Ý như thế nào, phải bù lại trên người hắn gấp mười lần như thế. Cảnh cáo hắn về sau mở to mắt ra nhìn cho kỹ, đừng trêu chọc người mình không nên trêu chọc”
“Được, tớ đi xử lý” Lục Trâm nói, “Còn một việc nữa, có phải cậu điều động hệ thống tình báo của ám vệ Vân Môn đi điều tra quá khứ của Lương Tiểu Ý?”
“Vân Đồng nói với cậu?”
Nhìn vẻ ngầm thừa nhận của anh, Lục Trầm nhướng mày, “Vậy có nghĩa chuyện này là thật?… Cũng có nghĩa là quá khứ của Lương mập có rất nhiều bí mật, mà những bí mật này đều không bình thường. Nếu không tớ không thể nào không điều tra ra được. Nhà họ Lục tớ cũng có hệ thống tình báo riêng. Nếu như bí mật mà ngay cả tớ cũng không điều tra được, vậy nó tuyệt đối không đơn giản”
Lục Trầm khẽ mím môi nhìn về phía Lương Tiểu Ý đang nằm trên giường, hỏi Tô Lương Mặc: “Chẳng nhẽ cậu không định nói với tớ hay sao?”
“Chưa phải bây giờ, đợi Vân Đồng điều tra xong tớ sẽ nói với cậu”
Đôi mắt đào hoa của Lục Trầm chớp một cái, cảm xúc nơi đáy mắt có chút xao động. Anh ta khẽ gật đầu, nói: “Được, nếu cậu đã quyết định chưa nói với tớ bây giờ, vậy tớ cũng không hỏi nữa, nhưng tớ đã biết Lương mập có bí mật thì nhất định sẽ điều tra đến cùng. Cậu biết mà, đây là thú vui của tớ. Cậu có thể không nói với tớ, nhưng tớ sẽ tìm hiểu đến rõ ngọn ngành”
Đây là tuyên chiến hay là thông báo trước với anh?
Bây giờ đến lượt Tô Lương Mặc nhướng mày một cách kinh ngạc nhìn về phía bạn thân.
“Từ lúc nào cậu quan tâm đến Lương Tiểu Ý như vậy?” Tô Lương Mặc hỏi.
“Từ lúc tớ biết Lương mập có bí mật mà nhà họ Lục tớ không điều tra được, phải vận dụng đến mạng lưới tình báo của ám vệ Vân Môn của nhà họ Tô cậu. Cậu biết, sở trường và điều tớ hứng thú nhất là điều tra bí mật của người khác” Lục Trầm vung tay lên một cách phóng khoáng: “Được rồi, tớ đi xử lý việc cậu vừa giao cho tớ. Lương mập để lại cho cậu”