TỔNG TÀI MUA ĐƯỢC CÔ VỢ NHỎ

Chương 186:

Diệp Ánh Du ngồi xuống vị trí của mình, xoa lên cổ tay phải sưng đỏ, vô cùng phiền muộn.

Mặc dù Diệp Châu Tuấn nói sẽ giúp đỡ, nhưng sẽ phải đấu thầu giành mảnh đất ở phía nam thành phố kia, điều này có nghĩa là sẽ đối nghịch với Nam Cung Hàn. Nếu vội vàng nghênh chiến, có thời gian chuẩn bị là ba ngày, tỉ lệ thắng…

Cô bực bội nắm tóc, tâm trạng còn lộn xộn hơn mớ tóc. Điện thoại để ở trên bàn bỗng nhiên vang lên một tiếng, lực chú ý bị kéo về, Diệp Ánh Du mở khóa màn hình, là tin nhắn của Diệp Châu Tuấn.

“Có tiện nghe không? Nãy cô nói trại trẻ mồ côi sắp bị phá hủy, hãy nói cho tôi tình huống khái quát đi.”

Diệp Ánh Du mím môi, im lặng một lúc, sau đó cầm điện thoại lên đi vào trong toilet.

Cho dù như thế nào, để Diệp Châu Tuấn giúp đỡ là biện pháp khả thi nhất bây giờ. Cho dù khó khăn thế nào, cô cũng phải nắm lấy cơ hội này.

Cho dù đến lúc đó Nam Cung Hàn sẽ biết thì cô cũng bất chấp.

Ban đêm, sau khi dự xong buổi tiệc, Nam Cung Hàn không trở về cùng Diệp Ánh Du.

Trong phòng riêng phong cách cổ điển, anh ngồi ở vị trí chủ chốt, nghe mấy người khác nịnh bợ và lấy lòng, lời nói vô cùng qua quýt.

Người đãi khách thấy anh không vui vẻ lắm, ánh mắt lóe lên, bưng rượu đến mời một ly, cười nói: “Cậu Hàn, nửa năm sau, bên tôi sẽ hợp tác với công ty nhà cô Du, máy móc trong xưởng đều đặt hàng từ nơi đó.”

Người kia dừng lại một chút, không thấy Nam Cung Hàn có phản ứng, lại thử thăm dò nói: “Ngài nhìn xem, nếu cảm thấy ít thì tôi sẽ tăng tỷ lệ. Có ngài thì tất cả đều dễ nói.”

“Người ông nói là công ty của Diệp Thiên Thành sao?” Nam Cung Hàn hơi nhíu mày.

Người kia thấy anh nhíu mày, trái tim treo cao, chần chờ gật đầu: “Đúng, là công ty nhà này.” Ông ta đặt máy móc ở công ty của Diệp Thiên Thành, còn không phải nhìn vào quan hệ giữa con gái ông ta và Nam Cung Hàn sao, muốn lấy lòng anh một phen.

Lúc này khó khăn nói ra lời, bây giờ đương nhiên phải thừa nhận.

Nam Cung Hàn lạnh lùng liếc nhìn ông ta, nói với vẻ lạnh nhạt: ‘Có nghiệp vụ liên quan với công ty nhà ông ta thì nhanh chóng cắt đứt đi.” Diệp Ánh Du đã bị nhà họ Diệp làm tổn thương nặng nề, tuyên bố sẽ không có quan hệ với bọn họ nữa.

Như vậy mà còn muốn được anh chiếu cố? Mơ mộng hão huyền!

“Sao?” Người kia vô cùng kinh ngạc, ông ta cũng không nghe nói vị này chán ghét vứt bỏ con gái của Diệp Thiên Thành, sao lại thế…

Trong lòng cảm thấy khó hiểu, nhưng miệng ông ta cũng phản ứng rất nhanh: “Vâng, vậy thì tôi trở về sẽ nói với bộ phận quản lý một tiếng.”

Nam Cung Hàn khẽ gật đầu, lại ngồi một lúc, nhìn thời gian cũng trề, nên nói có việc nên rời đi trước.

Anh sải bước đi ra bên ngoài, lúc chờ thang máy bỗng nhiên nói: “Nhà họ Diệp đang mượn danh nghĩa của tôi để phát triển sao?”

Trần Minh Toàn gật đầu: ‘Sau vũ hội kia, có người bởi vì quan hệ giữa ngài và cô Du nên đã liên lạc với Diệp Thiên Thành”

Nam Cung Hàn hừ lạnh một tiếng: “Con gái cũng bán, còn mặt mũi dựa hơi sao.”

Trần Minh Toàn đẩy mắt kính, cậu Hàn muốn xả giận cho cô Du sao? Anh †a cúi đầu xuống, che lại suy đoán trong đáy mắt: “Ý của ngài là?”

“Tôi nhớ công ty ông ta kinh doanh không tốt, sắp phá sản rồi?” Vẻ mặt Nam Cung Hàn lạnh lùng, một câu đã nói ra kết cục.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi