TỔNG TÀI MỸ NHÂN YÊU CẬN VỆ

CHƯƠNG 444: PHỤ NỮ PHẢI MẠNH MẼ (2)

“Bận, rất bận, ngày nào cũng phải sắp xếp nhân sự, điều động nhân sự, cứ vài ngày lại phải điều động một nhóm người đến nơi làm việc, những chuyện này đều phải do em đích thân đi làm. Bây giờ vẫn còn dư 200 người, còn có ba nơi cuối cùng chưa sắp xếp, đợi đến lúc, 200 người này hoàn toàn được đưa qua em cũng dễ thở hơn một chút. Tôi nói này Vương tổng, anh không thể để chúng tôi dễ thở một chút được sao? Nghe nói lại bắt đầu đàm phán hạng mục mới?” Trần Tuấn Lương cười nói.

Ai cũng biết Trần Tuấn Lương đang nói đùa, Diệp Lăng Thiên nhìn Trần Tuấn Lương nói: “Đưa qua chỉ là bắt đầu công việc, làm sao phải đảm bảo thái độ và chất lượng công việc của những người này, đó chính là công việc của cậu. Công ty của chúng ta chỉ nói về chất lượng, nhất định phải có danh tiếng tốt, nếu như vừa bắt đầu đã làm mất danh tiếng, sau này công ty của chúng ta rất khó kinh doanh tiếp. Trên thực tế, trách nhiệm của cậu còn nhiều hơn Vương Lực. Thành lập, giám sát, tuần tra bằng máy, định kỳ triệu tập họp về công việc, những việc này đều là công việc của cậu. Phải thiết lập một bộ máy có hiệu quả dài để ngăn chặn một số tình huống xấu xảy ra.”

Sau khi Diệp Lăng Thiên nói xong, bảo Vương Lực ra ngoài trước, sau đó bảo Trần Tuấn Lương đóng cửa lại, hỏi thẳng Trần Tuấn Lương: “Chuyện tôi kêu cậu điều tra đã điều tra được chưa?”

“Đã điều tra được rồi, tên tiểu tử này không đơn giản, là thái tử gia của quốc tế Tinh Huy, tập đoàn quốc tế Tinh Huy này có tổng tài sản lên đến hơn 36 nghìn tỷ, hai ba con bọn họ chiếm 47% cổ phần, cũng có nghĩa là tài sản của gia đình bọn họ gần 18 nghìn tỷ. Tên tiểu tử này đã tốt nghiệp đại học, đang học nghiên cứu sinh ở nước ngoài, sau đó học tiến sĩ, mới về nước năm ngóai, bây giờ đang làm việc tại tập đoàn quốc tế Tinh Huy, nghe nói là trợ lý tổng giám đốc, hình như là chức vụ này.” Trần Tuấn Lương chậm rãi nói.

“Trong gia đình cậu ta có những ai?”

“Gia đình cậu ta hả, có 4 người, ba mẹ cậu ta, người mẹ này là mẹ kế của cậu ta, mẹ ruột của cậu ra sau khi sinh cậu ta không lâu đã ly hôn với ba của cậu ta, ba cậu ta lập tức cưới người mẹ kế bây giờ, nghe nói mẹ ruột của cậu ta không lâu sau đã qua đời, hình như là tự sát, điều này không hoàn toàn chính xác, chỉ là nghe nói mà thôi. Ngoài ra, cậu ta còn có một người em trai, nhỏ hơn cậu ta 7 tuổi, là con của ba cậu ta và mẹ kế. Sir, tất cả những thứ em có thể tìm hiểu chỉ có như vậy, còn về những thứ khác, em cũng không có cách nào tìm hiểu.” Trần Tuấn Lương nói.

Diệp Lăng Thiên gật đầu, những thứ này trên thực tế chả có tác dụng gì.

“Con người ta có sở thích gì không?”

“Có, tên tiểu tử này có một sở thích, khó khăn lắm em cũng mới nghe ngóng được, em theo dõi cậu ta hơn một tuần, tên tiểu tử này thích phụ nữ, các thể loại phụ nữ.”

“Thích phụ nữ?” Diệp Lăng Thiên nghe xong lập tức cau mày, điều này rất vô lý, phải biết là, anh từ mức độ đối xử của Văn Vũ với Hứa Hiểu Tinh hình như là một người vô cùng tùy ý với chuyện nam nữ.

“Đúng, cậu ta sống một mình ở bên ngoài, có biệt thự, ngày nào cậu ta cũng dẫn theo một người phụ nữ khác nhau về nhà, những người phụ nữ này đều rất xinh đẹp, không biết cậu ta tìm ở đâu được nhiều phụ nữ như vậy, sau này tôi mới biết, những người phụ nữ này đều từ vũ trường hoặc hộp đêm nào đó tìm đến, có một ngày tôi rất tò mò, nên đã lẻn vào trong. Anh có biết không? Anh ta nghĩ ra rất nhiều cách tra tấn người khác, điều này tôi không nói nhiều nữa, em nhìn thấy cũng cảm thấy buồn nôn. Nhưng tên tiểu tử này rất hào phòng, sau khi đánh xong, thì đều ném ra từng sấp tiền một, về cơ bản đêm nào cũng như vậy.” Trần Tuấn Lương nói.

Diệp Lăng Thiên trợn tròn mắt nhìn Trần Tuấn Lương.

“Sir, anh đừng nhìn em như vậy, những điều em nói đều là sự thật. Tận mắt nhìn thấy, thật 100%. Tên tiểu tử này từ đầu đến cuối đều không chạm vào những người phụ nữ kia, ít nhất em theo dõi cậu ta mấy ngày, đều không thấy cậu ta làm gì. Anh nói xem người như vậy có phải là có vấn đề về tâm lý không? Biến thái?”

Diệp Lăng Thiên hút một hơi thuốc, sau đó nói: “Giao cho cậu một nhiệm vụ, công ty có không ít thiết bị theo dõi, chúng ta là công ty bảo vệ, cần thiết bị theo dõi gì đều có. Nghĩ cách lắp đặt một cái trong nhà của cậu ra, đừng để phát hiện, quay lại tất cả những thứ này, sau đó phát lên mạng. Chúng ta không biết nhiều về cậu ta, bây giờ không thể đối phó được với cậu ta, ít nhất cũng phải khiến người ta chán ghét cậu ta trước. Cụ thể phải làm như thế nào cậu tự mình nghĩ cách đi, bây giờ tôi cũng không có quá nhiều tâm tư quản cậu ta. Lần này coi như là cho cậu ta một bài học, hi vọng cậu ta sẽ dừng lại. Nếu như lần sau cậu ta còn chống đối tôi, tôi chắc chắn sẽ không khách khí với cậu ta.”

“Em cũng nghĩ như vậy, em nói này Sir, tìm cơ hội trực tiếp giết chết tên tiểu tử này, em làm việc lẽ nào anh còn không yên tâm sao? Em đảm bảo sẽ không có ai điều tra ra, cần gì phải phiền phức như vậy.” Trần Tuấn Lương xem thường nói.

“Bỏ đi, không cần thiết, chỉ là một tên nhóc, không đáng phân cao thấp với cậu ta. Bây giờ chúng ta đang ở ngoài xã hội, không phải trong quân đội. Mỗi người đều có quyền sống, chúng ta không có quyền cướp đoạt sinh mạng của người khác. Lần này, coi như dạy cho cậu ta một bài học, hi vọng cậu ta có thể dừng lại ở đó.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên vẫn không nhẫn tâm làm cái gì, thực ra giống như Trần Tuấn Lương nói, nếu như Diệp Lăng Thiên thật sự muốn giết chết Văn Vũ, anh có rất nhiều cách, đảm bảo không có ai điều tra ra được, nhưng Diệp Lăng Thiên không làm, trong mắt anh, Văn Vũ chẳng qua chỉ là một cậu nhóc mà thôi.

“Được rồi, em nghe lời anh. Chút chuyện nhỏ này em đi làm là được rồi, rất đơn giản. Chuyện quay lén lúc trước chúng ta cũng đã làm rất nhiều.” Cuối cùng Trần Tuấn Lương gật đầu.

“Trọng tâm vẫn phải đặt lên công việc, vẫn là câu nói lúc trước, phải quản lý tốt những người dưới trướng, bản thân cũng phải chọn mấy người đến để giúp cậu quản lý. Chu Ngọc Lâm, lòng trung thành không vấn đề, con người cũng vô cùng chính trực, chắc chắn sẽ không sợ cậu ta có suy nghĩ lệch lạc gì, nhưng năng lực của cậu ta có hạn, điều này cũng không có cách nào, chỉ có thể kêu cậu ta làm một vài việc cụ thể, muốn để cậu ta giúp đỡ cậu nhiều việc là chuyện không thể nào. Vì vậy, cậu tự mình thành lập một phòng quản lý đem những chuyện này phân cấp quản lý, giống như bây giờ, một mình cậu quản lý hàng nghìn người là chuyện không thể thực hiện. Đây cũng chính là điều mà tôi nói lúc trước, ý tưởng thành lập một bộ máy làm việc có hiệu quả.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói với Trần Tuấn Lương, sau đó bảo Trần Tuấn Lương trở về.

Quả thực Diệp Lăng Thiên đã động lòng trắc ẩn với Văn Vũ, sau khi nghe được về hoàn cảnh gia đình của Văn Vũ, anh đột nhiên lại không thể nhẫn tâm với Văn Vũ, cảm thấy Văn Vũ thực ra cũng là một người đáng thương.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi