TỔNG TÀI MỸ NHÂN YÊU CẬN VỆ

“Cái gì? Cậu không biết?” Hứa Hiểu Tinh khiếp sợ, lập tức dừng xe ở ven đường kinh ngạc hỏi Lý Vũ Hân.

“Sao vậy? Cậu đang nói cái gì, tớ nghe không hiểu, sao vậy? Hôm nay sẽ xảy ra chuyện gì sao?” Lý Vũ Hân có chút mờ mịt.

Hứa Hiểu Tinh im lặng, sau đó mới hỏi: “Vậy hôm nay vì sao cậu quay về?”

“Tớ… Tớ có mấy chuyện muốn hỏi anh ấy.” Lý Vũ Hân im lặng một chút rồi nói.

“Anh ấy là ai?” Hứa Hiểu Tinh biết rõ nhưng vẫn hỏi.

“Ngoại từ anh ấy thì còn có ai khác chứ? Cậu cảm thấy còn có ai?” Lý Vũ Hân liếc Hứa Hiểu Tinh một cái.

Hứa Hiểu Tinh nhìn Lý Vũ Hân, một lúc sau mới hỏi: “Cậu vẫn không quên được anh ấy phải không? Vũ Hân, nếu cậu không quên không được anh ấy, còn yêu anh ấy, vậy vì sao lúc trước cậu lại rời xa anh ấy, vì sao muốn chia tay với anh ấy? Anh ấy đã cầu hôn cậu. Cậu nói xem cậu định làm gì.”

“Tớ cho rằng tớ có thể quên anh ấy, tớ cho rằng có thể sống thoải mái một mình ở đó, mọi thứ vốn khá tốt, nhưng đến sáng hôm qua mọi thứ lại thay đổi” Lý Vũ Hân không nhịn được thở dài.

“Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?” Hứa Hiểu Tinh nghe Lý Vũ Hân nói như vậy thì có chút lo lắng, anh ấy cho rằng đã xảy ra chuyện gì.

“Tối hôm trước anh ấy đến chỗ tớ.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.

“Cái gì? Tối hôm trước anh ấy đến chỗ cậu? Có nhầm hay không, sao có thể chứ. Vì sao tối hôm trước anh ấy có thể ở M Thành? Hơn nữa, làm sao anh ấy biết chỗ của cậu?” Hứa Hiểu Tinh hoàn toàn không tin.

“Tớ cũng không tin, nhưng sự thật là như thế. Thật ra anh ấy vẫn luôn biết tớ ở đâu, thậm chí anh ấy còn nắm rõ chỗ ở của tớ như lòng bàn tay, anh ấy còn đến đó sớm hơn cả tớ, mà anh ấy cũng là người sắp xếp mọi thứ cho tớ. Trước khi tớ qua bên đó thì anh ấy đã đến đó trước một bước, không biết anh ấy tìm mối quan hệ ở đâu rồi liên lạc với phòng giáo dục thành phố, tìm thấy trường học tớ muốn dạy, sau đó nói phòng giáo dục sắp xếp thêm một giáo viên nữa vào trường học này, giáo viên là nhân viên trong công ty bảo vệ của anh ấy, anh ấy sắp xếp rất tốt, nói người này giả vờ giống như vừa vào dạy cùng với tớ, trên thực tế anh ấy sắp xếp người này bảo vệ và chăm sóc cho tớ. Trước khi tớ đến đó, anh ấy đã đến ngôi trường kia trước, mua cho tớ rất nhiều đồ dùng hàng ngày, hơn nữa anh ấy thường xuyên liên lạc với người đó, tìm hiểu tình hình của tớ. Lần này anh ấy đến đó cũng không gặp tớ, tớ vốn không biết anh ấy đến, sáng hôm sau tớ nhìn thấy tàn thuốc dưới đất mới phát hiện, tớ có thể chắc chắn anh ấy ở đó, nhưng vào tối hôm trước, chắc chắn không sai được.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.

Hứa Hiểu Tinh nghe xong thì im lặng, một lúc lâu mới nói: “Rốt cuộc hai người các cậu muốn làm gì? Không muốn yêu nhau và cùng trải qua khoảng thời gian hạnh phúc, lại cứ muốn hành hạ nhau. Chuyện này vốn rất đơn giản, nên yêu đương thì yêu đương, nên kết hôn thì kết hôn, vì sao lại hôm nay biến thành cục diện ngày hôm nay chứ? Cậu yêu anh ấy, anh ấy cũng không quên được cậu, hai người đều không chịu quay đầu lại, hai người các cậu cứ giữ đau khổ cho mình đi. Vũ Hân, lần này cậu quay về là muốn làm gì? Cậu muốn ở bên cạnh anh ấy hay là chỉ muốn nhìn anh ấy một chút, nói với anh ấy mấy câu, giải tỏa nỗi nhớ nhung, sau đó lại quay về trường học kia của cậu?”

“Chuyện này rất quan trọng sao?” Lý Vũ Hân hỏi lại.

“Bình thường không quan trọng, có nhiều thời gian cho hai người, nhưng hiện tại không có thời gian. Cậu phải nói cho tớ biết cậu chuẩn bị trở về ở bên cạnh anh ấy, hai người kết hôn sinh con hay là chỉ là trở về nhìn một cái. Nếu là vế trước thì hiện tại tớ lập tức lái xe đưa cậu đến chỗ anh ấy, cho dù có náo loạn cũng phải làm, nếu không thì cậu và tớ sẽ hối hận, còn có anh ấy nữa. Nếu cậu lựa chọn vế sau thì tớ quay đầu xe lại, cậu đến sân bay mua vé máy bay, cậu đến từ đâu thì về đó đi, coi như anh ấy không đến chỗ cậu, hôm nay cậu cũng không quay về Đông Hải.” Hứa Hiểu Tinh nói rất dứt khoát.

“Cậu sao vậy, Hiểu Tinh, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lý Vũ Hân nhíu mày nhìn Hứa Hiểu Tinh nói chuyện một cách kỳ lạ.

“Cậu nói đáp án trước cho tớ, nếu cậu chọn vế trước thì lát nữa cậu sẽ biết chuyện gì xảy ra, nếu cậu chọn vế sau thì tớ nghĩ cậu không cần biết thì tốt hơn. Vũ Hân, không có thời gian đâu, cậu nói đáp án đi.” Hứa Hiểu Tinh thúc giục Lý Vũ Hân.

“Thật ra, thật ra lúc tớ quyết định trở về gặp anh ấy thì đã nghĩ kỹ rồi. Giống như cậu nói, tớ không làm gì cả, tớ cần phải vứt bỏ sự kiêu ngạo và tùy hứng của mình, chuyện tình cảm không liên quan đến kiêu ngạo. Tớ quên không được anh ấy, khi tớ biết anh ấy ở bên cạnh thì trái tim tớ lập tức bay đi, tay của tớ không giữ được trái tim mình.”

“Cho nên cậu quyết định trở về tìm anh ấy là muốn ở bên cạnh anh ấy, kết hôn với anh ấy đúng không?” Hứa Hiểu Tinh hỏi.

“Đúng, lúc tớ ở trên máy bay thì đã suy nghĩ kỹ, chuyện tình cảm làm gì có đúng sai chứ, chỉ cần tớ yêu anh ấy, anh ấy yêu tớ là đủ rồi sao? Đây mới là vấn đề quan trọng, những vấn đề còn lại chẳng là gì đúng không? Tớ muốn đi tìm anh ấy, nếu, nếu anh ấy còn bằng lòng cầu hôn tớ một lần nữa, vậy thì tớ sẽ gả cho anh ấy.” Lý Vũ Hân có chút mặt đỏ nói.

Hứa Hiểu Tinh nghe Lý Vũ Hân nói xong thì lại thở dài một tiếng nói: “Cô gái à, nếu cậu sớm nghĩ được như thế thì làm gì xảy ra nhiều chuyện chứ? Làm sao mọi chuyện có thể trở nên phức tạp như ngày hôm nay được. Hy vọng mọi chuyện còn kịp.”

“Cậu còn chưa nói cho tớ biết, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

“Khi nào đến nơi thì cậu sẽ biết, ngồi xuống đi, chúng tôi đi thôi.” Hứa Hiểu Tinh nói với Lý Vũ Hân, sau đó khởi động xe, đạp ga lái vế phía trước.

“Cô là Lý Yến?” Lý Yến đang ngồi trong phòng trang điểm của khách sạn chờ người chủ trì tuyên bố nghi lễ bắt đầu, cô ta bỗng giật mình.

“Cô là ai?” Lý Yến quay đầu nhìn thấy một người phụ nữ đột nhiên xuất hiện thì kinh ngạc hỏi.

“Đúng là xinh đẹp, quả nhiên phụ nữ mặc váy cưới mới là xinh đẹp nhất, hiện tại cô còn xinh đẹp hơn ảnh chụp một trăm lần.” Người phụ nữ chậm rãi nói, sau đó lại nói: “Tôi là đồng nghiệp của Diệp Lăng Thiên trước kia, cũng là cấp dưới của anh ấy, nhưng anh ấy chỉ thừa nhận tôi là em gái, cho nên tôi nên gọi cô một tiếng chị dâu. Người đẹp, tôi có mấy lời muốn nói riêng với cô ta, cô có thể đi ra ngoài một chút được không.” Bọ Cạp nói xong thì nói với phù dâu đứng bên cạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi