CHƯƠNG 77: ĐÓNG GẢI LÀM BẠN TRAI (BẢY)
Hai người trò chuyện câu được câu chăng, sau đó đã lái xe đến bên ngoài biệt thự của Lý Tiên Nguyên, Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại cho Lý Vũ Hân, không lâu sau đó Lý Vũ Hân đi ra, lên xe, nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh trong xe thì khó hiểu hỏi: “Hiểu Tinh, sao cậu lại đến đây?”
“Cậu nói như vậy là sao? Tớ đến thì sao chứ? Cậu có ý kiến à?” Hứa Hiểu Tinh không vui nói.
“Được, coi như tớ nói sai rồi, nhưng cậu cũng không gọi điện cho tớ.”
“Gọi điện thoại cho cậu làm gì? Tiểu Thiên Thiên nhà chúng tớ uống rượu, không thể lái xe, vì thế chỉ đành để tớ lái xe đến làm tài xế cho cậu, cậu thầm vui đi, mời một giáo sư đại học đến làm tài xế cho cậu, nhân vật nổi tiếng đất nước cũng không được hưởng đâu.” Hứa Hiểu Tinh vừa lái xe vừa nói với Lý Vũ Hân.
“Dừng dừng, tớ không nghe nhầm chứ, Tiểu Thiên Thiên nhà các cậu? Trời ơi, từ lúc nào mà cậu lại buồn nôn như vậy chứ, giữa hai người các cậu đã xảy ra chuyện gì?” Lý Vũ Hân nghi ngờ nhìn Hứa Hiểu Tinh và Diệp Lăng Thiên ngồi ở phía trước.
“Cậu đừng có suy nghĩ đen tối như vậy được không? Hai chúng tớ không đi thuê phòng, trong đầu cậu suốt ngày suy nghĩ cái gì không biết.” Hứa Hiểu Tinh nhìn thấy ánh mắt Lý Vũ Hân qua kính chiếu hậu, mặt khẽ đỏ lên, mắng Lý Vũ Hân.
“Tớ chưa nói gì mà sao đã thành đen tối rồi hả? Trong lòng cậu không đen tối thì làm sao biết tớ đang suy nghĩ cái gì? Thành thật khai báo, các cậu làm những gì rồi? Làm mấy việc như các cặp yêu đương chưa?” Lý Vũ Hân trừng mắt nói.
Diệp Lăng Thiên rất biết điều mà cam chịu làm người câm, anh không có hứng thú tham dự vào câu chuyện giữa hai người phụ nữ.
“Lý Vũ Hân, hôm nay tớ trịnh trọng tuyên bố một tin với cậu, từ hôm nay trở đi, Diệp Lăng Thiên chính là bạn trai của Hứa Hiểu Tinh tớ, anh ấy chính là hoa đã có chủ, sau này cậu đừng có mà dòm ngó anh ấy nữa, nghe thấy không.” Hứa Hiểu Tinh vừa lái xe vừa lớn tiếng nói.
“Cái gì? Cậu nói lại lần nữa?” Lý Vũ Hân mở to hai mắt.
“Tin tức này đủ chấn động chứ, vậy thì tớ lặp lại lần nữa, lần này cậu phải nghe cho rõ ràng, tớ nói, Diệp Lăng Thiên là bạn trai tớ, lần này nghe rõ chưa?” Hứa Hiểu Tinh lại nói một lần nữa.
“Thật sao?” Lý Vũ Hân hỏi lại cho chắc chắn.
“Nói nhảm, việc này có thể giả sao? Không tin cậu hỏi Diệp Lăng Thiên, hôm nay anh ấy tặng tớ một bó hoa to, hoa vẫn đặt bên cạnh cậu đấy, cậu không thấy sao? Anh ấy còn mời toàn bộ người của văn phòng chúng tớ ăn cơm, còn chính miệng nói là anh ấy yêu tớ, cậu nói chuyện này có thể là giả sao? Có phải không, anh yêu.” Hứa Hiểu Tinh vừa kể vừa ngọt ngào nói với Diệp Lăng Thiên.
Lý Vũ Hân cúi đầu, quả nhiên nhìn thấy một bó hoa to đặt ở bên cạnh, sau đó lập tức ngoảnh mặt hỏi Diệp Lăng Thiên: “Thật hả? Diệp Lăng Thiên.”
“Đừng nghe cô ấy nói lung tung, cô ấy nói đùa đấy.” Diệp Lăng Thiên lạnh nhạt nói, anh đã sớm không còn cảm thấy kinh ngạc về trò đùa của hai người phụ nữ này rồi.
“Nói lung tung gì chứ? Diệp Lăng Thiên, ở trước mặt Vũ Hân, anh thành thật trả lời đi, đây có phải là hoa anh tặng tôi không?”
“Đúng, nhưng mà…” Diệp Lăng Thiên còn chưa nói xong, Hứa Hiểu Tinh lại hỏi: “Vậy có phải anh nói anh yêu tôi không? Nói thật đi.”
“Từng nói, nhưng mà…” Diệp Lăng Thiên lại thật thà gật đầu, nhưng lời phía sau còn chưa nói ra miệng đã bị Hứa Hiểu Tinh cắt ngang rồi.
“Vậy không phải đúng rồi sao, anh theo đuổi tôi, thổ lộ với tôi, tôi cũng đồng ý, chuyện đơn giản như vậy, Vũ Hân, chúc phúc cho chị em cậu đi.” Hứa Hiểu Tinh cười ha ha nói.
Lý Vũ Hân mở to hai mắt, ngồi trên xe, chợt không nói gì, ai cũng không biết trong lòng cô ấy đang suy nghĩ gì.
Diệp Lăng Thiên chỉ bất đắc dĩ mỉm cười, đối với trò đùa này, anh cũng không tích cực cho lắm, đây vốn là tính cách của Hứa Hiểu Tinh.
Xe đến nhà Lý Vũ Hân thì dừng lại, sau khi xuống xe thì Hứa Hiểu Tinh nói với Lý Vũ Hân: “Được rồi, coi như tớ đã làm xong nhiệm vụ tài xế, các cậu về nhà tắm rồi ngủ đi, tớ về trước.”
“Không được, muộn như vậy rồi cậu còn đi đâu? Tối nay ngủ đây đi, tớ có lời muốn hỏi cậu.” Lý Vũ Hân sầm mặt hỏi Hứa Hiểu Tinh.
“Có lời gì sau này cậu hỏi không được sao? Sáng sớm ngày mai tớ còn có tiết.” Hứa Hiểu Tinh không muốn.
“Sáng sớm ngày mai đưa cậu đến trường học chẳng phải được rồi sao, đi, vào nhà.” Lý Vũ Hân không nói hai lời kéo Hứa Hiểu Tinh vào trong nhà.
“Chờ chút, chờ chút, hoa của tớ vẫn ở trong xe chưa lấy ra.” Hứa Hiểu Tinh nói xong thì mở cửa xe, cầm bó hoa to này ra.
“Thật đúng là chịu chi, bó hoa to như vậy, tốn không ít tiền nhỉ?” Lý Vũ Hân trừng mắt nhìn Diệp Lăng Thiên nói, sau đó lại đẩy Hứa Hiểu Tinh vào trong nhà.
Diệp Lăng Thiên nhìn hai người phụ nữ, chỉ đành bất đắc dĩ lắc đầu, Hứa Hiểu Tinh còn có thể làm loạn đến mức này luôn. Sau đó ngoan ngoãn đi đóng cửa, kiểm tra xung quanh một lượt rồi mới tiến vào trong nhà.
Sau khi vào nhà, phát hiện tầng một không có ai, rõ ràng hai người phụ nữ đã đi lên tầng hai, Diệp Lăng Thiên ngồi trong phòng khách hút một điếu thuốc, sau đó cầm quần áo đi vào phòng tắm tắm rửa.
“Hứa Hiểu Tinh, cậu thành thật khai báo cho tớ, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?” Lý Vũ Hân kéo Hứa Hiểu Tinh vào phòng mình, nghiêm túc hỏi.
“Xảy ra chuyện gì cái gì chứ? Không phải vừa rồi tớ nói hết rồi sao?” Hứa Hiểu Tinh lườm Lý Vũ Hân, sau đó lại lắc lắc hoa trước mặt Lý Vũ Hân nói: “Thế nào? Đẹp không? Có phải cảm thấy ghen tỵ rồi không?”
“Tớ ghen tỵ cái rắm, tớ nói này Hứa Hiểu Tinh, có phải cậu có tật xấu gì không hả.” Lý Vũ Hân gạt hoa ra mắng Hứa Hiểu Tinh.
“Này, dù sao cậu cũng là thành phần có học thức cao từng học đại học, bây giờ là tổng giám đốc công ty, chú ý đến hình tượng của mình chút đi, đừng chửi bậy cái rắm thô tục như vậy nữa.” Hứa Hiểu Tinh dạy bảo Lý Vũ Hân.
“Không có tâm trạng đùa giỡn với cậu. Tớ hỏi cậu, cậu thật sự đồng ý làm bạn gái Diệp Lăng Thiên sao?” Lý Vũ Hân kéo ghế dựa ngồi đối diện Hứa Hiểu Tinh hỏi, rất ra dáng người thẩm vấn.
“Đúng vậy, anh ấy đồng ý làm bạn trai tớ, tớ đồng ý làm bạn gái anh ấy, đây chẳng phải là chuyện rất bình thường sao? Tớ nói nè Lý Vũ Hân, chị em tốt của cậu tìm được bạn trai, cậu nên vui mừng chúc phúc chứ? Cậu sầm mặt thế này là có ý gì?” Hứa Hiểu Tinh hơi không vui nói.
“Tớ chúc phúc cái rắm ý, tớ thấy cậu đúng là bị chập mạch rồi. Tình huống của cậu thế nào, tình huống của Diệp Lăng Thiên thế nào? Cậu, học sinh đại học, nghiên cứu sinh, sau đó về trường dạy học, bây giờ là giáo sư đại học, trước đây ba cậu là Phó hiệu trưởng trường đại học, bây giờ là Viện sĩ Viện hàn lâm khoa học Trung Quốc, mẹ cậu cũng là người có học thức cao, làm nghiên cứu khoa học, cậu nhìn gia đình của cậu xem, tốt đẹp bao nhiêu, nói là con cháu nhà thư hương cũng không quá đáng.”
“Nói đến tiền, mặc dù không phải rất nhiều, nhưng cũng đủ cho cậu không lo cơm áo mà sống hết đời. Mà cậu nhìn Diệp Lăng Thiên xem, anh ta có cái gì? Một quân nhân xuất ngũ mới tốt nghiệp trung học, không cha không mẹ không nhà không xe, thậm chí ngay cả công việc tử tế cũng không có, trước khi đến làm vệ sĩ cho tớ thì cũng chỉ là một tên bảo vệ.”
“Cho dù là học thức, tiền đồ hay là hoàn cảnh gia đình của một người mà nói, chênh lệch giữa hai người các cậu cũng không phải chỉ một điểm hai điểm, cậu giống như thiên nga bay trên bầu trời, anh ta có lẽ ngay cả con cóc cũng không bằng, anh ta có thể xứng với cậu được sao? Có phải đầu cậu bị cửa đập hỏng rồi không.” Lý Vũ Hân kích động nói.