TỔNG TÀI SỦNG THÊ BÀ XÃ EM ĐỪNG CHẠY



Thẩm Mộ Diễn gọi cho Mộ Sơ nhưng không cách nào liên lạc được.Sợ có chuyện không may Mộ Diễn nhanh chóng đi ra ngoài ,anh chỉ mới vừa bước đi được vài bước thì thấy Mộ Sơ và Ngô Doanh Doanh về tới .Lúc này mới cảm thấy an tâm nhưng anh vẫn còn giận Mộ Sơ .

Thẩm Mộ Sơ bế Ngô Doanh Doanh đi vào trong nhà thì gặp Mộ Diễn ,Mộ Sơ không biết là có chuyện gì mà anh lại cau mày như vậy.

- " Cô ta bị sao vậy ?"___Mộ Diễn với giọng nói có chút tức giận hỏi đứa em trai này của mình.

Thẩm Mộ Sơ nhẹ nhàng đáp lại câu hỏi đó__" Chị dâu không bị gì hết ,chỉ là lúc nãy em đưa chị ấy đi ăn nên có uống chút rượu.Bây giờ anh....."


Mộ Sơ vẫn chưa nói hết câu đã nhận được hai cú đấm mạnh từ Thẩm Mộ Diễn. Mộ Diễn lại càng không kìm được cơn tức giận trong lòng ,quát lớn.

- " Thẩm Mộ Sơ ,em có biết là ở ngoài đó bao nhiêu nguy hiểm không ? sao lại đưa cô ấy ra ngoài.....sao này muốn đưa chị dâu đi đâu thì em nên hỏi ý kiến của anh ,cô ấy dù gì cũng là vợ của Thẩm Mộ Diễn này......."

Sau khi nói xong anh đẩy Mộ Sơ ra và bế Doanh Doanh lên phòng.Đi được vài bước anh đột nhiên dừng lại.

- " Thẩm Mộ Sơ, anh giao cho em tránh nhiệm khi anh đi làm thì ở nhà bảo vệ Ngô Doanh Doanh khỏi bà ấy ,em vẫn nhớ chứ?"

- " Em không quên ....xin lỗi anh vì đưa chị dâu ra ngoài mà không báo trước."

Đáp lại lời nói đó của Mộ Sơ là một câu nói lạnh lùng.

- " Nhớ được thì tốt."

Nói xong Thẩm Mộ Diễn tiếp tục bước đi về phòng ,mở cửa phòng ngủ ra anh quơ tay ấn hết tất cả các công tắc trên tường xuống .Khi đèn đã được mở lên ,bóng tối căn phòng cũng được xoá tan ,Mộ Diễn quay người lại đóng cửa phòng sau đó tới bên chiếc giường đặt cô xuống. Thẩm Mộ Diễn cũng giúp cô tháo đôi giày ra và kéo mền lên đắp cho cô .Nhìn gương mặt say rượu của cô anh nói.


- " Nha đầu ngốc , sau này cô không được uống rượu nữa.....nhớ chưa."

Kết thúc câu nói Thẩm Mộ Diễn đặt một nụ hôn lên trán của Ngô Doanh Doanh ,cô liền cử động nhẹ chắc là do anh hôn cô.

- " Khó chịu quá.......Thẩm Mộ Diễn."___giọng nói mơ màng trong lúc say rượu ,cô nhẹ nhàng gọi tên Mộ Diễn.

Nghe được thấp thoáng câu nói của cô ,Mộ Diễn hỏi lại____ " Ngô Doanh Doanh cô nói gì ?"

- " Thẩm......Thẩm Mộ Diễn ,tôi...... tôi khó chịu quá."

- " Để tôi lấy khăn lau cho cô dễ chịu hơn"

Mộ Diễn liền nhanh chóng đi lại tủ quần áo ,đôi chân dài của anh sải bước thật nhanh trên sàn. Sau khi lấy được một cái khăn anh đi vào phòng tắm thấm nước chiếc khăn rồi vắt khô ........Mộ Diễn đi lại bên cạnh giường nhẹ nhàng cầm chiếc khăn đã thấm nước ấy lau cho Ngô Doanh Doanh vừa lau anh vừa hỏi.

- " Cô thấy dễ chịu hơn chưa."


Doanh Doanh vội gật đầu vài cái. Lúc này Mộ Diễn cũng ngừng lại và nhìn đồng hồ ,bây giờ đã là 9h30 .Ngô Doanh Doanh đi về đã say khướt như vậy ,đồ của cô đang mặc trên người cũng đã dơ nên anh quyết định đi lấy đồ thay cho cô.Thẩm Mộ Diễn lại đi tới bên chiếc tủ nhưng anh chợt nhớ ra đồ của cô anh vẫn chưa cho để chung nên nhân cơ hội này lấy hết đồ trong vali của cô ra treo vào tủ và c cuối cùng thì anh cũng lựa được một bộ thoải mái cho cô .

Thẩm Mộ Diễn lại bên giường và nói khẽ vào tai cô .

- " Ngô Doanh Doanh ,tôi giúp cô thay đồ nhé !"

Một lần nữa Doanh Doanh lại vô thức gật đầu .Thẩm Mộ Diễn vì được cô đồng ý ,anh đưa tay lên từ từ cởi nút áo của cô ra ,sau chiếc áo cô đang mặc trên người lộ ra một bầu ngực căng tròn ,nó phơi ngay trước mắt anh.Mộ Diễn vội nuốt nước bọt........ cũng không phải là chưa nhìn qua cơ thể phụ nữ bao giờ nhưng cũng đã hai năm anh kể từ khi Tuyết Như mất anh vẫn chưa được mùi vị này ,cái khao khát đó lại đánh mất tâm trí anh .






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi