CHƯƠNG 67
Trầm Tử An, Trầm Mặc Ca, đều là họ Thẩm!
Bây giờ nhìn kỹ lại, các nét trên khuôn mặt của Trầm Tử An quả thật có vài phần giống Trầm Mặc Ca trong tưởng tượng, nhưng chỉ vì là giống với Trầm Mặc Ca trước đây mà không giống với Trầm Mặc Ca hiện tại nên anh đã không thể kết nối lại với nhau.
Nếu Trầm Tử An thực sự là con trai của Trầm Mặc Ca và bây giờ cậu ta đã bốn tuổi, vậy thì liệu cậu ta có phải là con ruột của anh không?
Trái tim của Diệp Nam Huyền đột nhiên trở nên kích động.
“Tên nhóc thối, nói cho chú biết, cháu vừa gọi cô ấy là gì?”
Diệp Nam Huyền không nhận thấy rằng giọng nói của mình đang run rẩy.
Trầm Tử An dường như không nghe thấy, cũng không nhìn thấy dáng vẻ này của Diệp Nam Huyền, trong mắt cậu chỉ có Trầm Mặc Ca.
“Mẹ không được chơi xấu đâu. Mẹ đã nói đợi khi công việc ổn định sẽ đưa con khu vui chơi chơi mà. Bây giờ mẹ cứ nằm đây là sao chứ?”
Trầm Tử An nhìn thẳng Trầm Mặc Ca, trong mắt trào ra mấy giọt tinh thể lóng lánh, nhưng cố chấp không để rơi xuống.
Trái tim Diệp Nam Huyền đột nhiên thắt lại.
“Diệp Nam Huyền, anh đủ chưa vậy? Anh ra ngoài đi! Đừng làm phiền Lisa nhà chúng tôi nghỉ ngơi!”
Mễ Tiểu Anh sợ hãi, sợ Diệp Nam Huyền sẽ điều tra ra chuyện gì, cô không biết Trầm Mặc Ca mang Trầm Tử An quay về để định làm gì, nhưng liệu để cho Diệp Nam Huyền biết Trầm Tử An là con trai của anh ta sớm như vậy không có phá vỡ kế hoạch của Trầm Mặc Ca hay không?
Bản thân Mễ Tiểu Anh cũng rất căng thẳng trước việc Trầm Tử An đột ngột xuất hiện, vội vàng đẩy Diệp Nam Huyền ra ngoài.
Diệp Nam Huyền cảm thấy biến động mà anh nhận được hôm nay hơi lớn.
Tống Đình vội vã đến bệnh viện sau khi đưa Diệp Tranh trở về, nhìn thấy dáng vẻ lúc này của Diệp Nam Huyền mới hơi lo lắng hỏi: “Tổng giám đốc Diệp, anh không sao chứ? Lẽ nào Lisa không phải là nhà thiết kế …”
“Đừng nói nhảm.”
Diệp Nam Huyền ngồi trên băng ghế dài trên hành lang trừng mắt nhìn anh ta.
“Tống Đình, anh đi tra một chút các chén, bát, đũa mà Trầm Tử An sử dụng nhà trẻ. Tốt nhất là tìm tóc hoặc nước bọt của cậu ấy. Tôi muốn làm xét nghiệm quan hệ cha con!”
Lời nói của Diệp Nam Huyền khiến đầu óc nhà sư trượng nhị Tống Đình mờ mịt.
“Tổng giám đốc Diệp, Trầm Tử An là ai?”
“Có thể là con trai của tôi!”
Diệp Nam Huyền vừa nói ra điều này, Tống Đình ngay lập tức bị sốc.
Không phải là Tổng giám đốc Diệp mất trí rồi chứ?
Nhưng anh ta không dám nói như vậy, hơi rối rắm nhìn Diệp Nam Huyền nói: “Tổng giám đốc Diệp, công ty bây giờ đang rối ren. Nếu nhà thiết kế Lisa không có chuyện gì, anh trở về công ty quán xuyến mọi việc được không?”
“Tôi không đi đâu cả, chỉ ở đây thôi! Nếu công ty không có tôi mà đã sụp đổ. Vậy tôi bỏ nhiều tiền ra vậy cho mấy người ăn cơm đều là lãng phí sao?”
Lời nói của Diệp Nam Huyền chặn đứng khiến Tống Đình không thể nói thêm được gì.
“Đúng rồi, Tổng giám đốc Diệp, Tổng giám đốc Đường, Đường Trình Siêu bên Mỹ vốn đã mua xong vé đến thăm nhà thiết kế Lisa nhưng lại tạm thời nói rằng trong nhà có người bị bệnh nặng nên anh ấy không thể đến được. Nhưng lại bảo thư ký nói với chúng ta nếu nhà thiết kế Lisa xảy ra bất cứ chuyện gì ở chỗ chúng ta thì anh ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ qua! “