TỔNG TÀI TRUY THÊ: 36 KẾ CHƯA ĐỦ

Chương 380

Trợ lý Tiêu nhanh chóng đi thu xếp.

Chồng bây giờ đang ở trong ánh đèn sân khấu, là phụ nữ ai lại chả thích, vừa rồi ánh mắt của nữ MC cứ lia tới lia lui, hận không thể bám dính vào người anh.

Mọi thứ đều được sắp xếp ổn thỏa.

Nhưng trong cuộc phỏng vấn sau đó, không hiểu sao lại có tới hai người dẫn Chương trình, một nam một nữ.

Khi Tiêu Khôn Hoằng nhìn thấy nữ MC, đôi mắt của anh đột nhiên tối sầm lại.

Không phải nói là đổi người rồi sao, sao còn đến nữa?

Trợ lý Tiêu cũng hơi kinh ngạc.

Vừa rồi chẳng phải đã chào hỏi kỹ càng rồi sao, sao giờ lại lật lọng rồi?

Nhưng buổi ghi hình đã bắt đầu rồi, trợ lý Tiêu lúc này chỉ có thể đi gặp người phụ trách vừa rồi hỏi tình hình thế nào.

Trong cuộc phỏng vấn, nam MC là người luôn đặt câu hỏi.

Tiêu Khôn Hoằng cũng phối hợp rất tốt và thảo luận về dự án hợp tác với nhà họ Mạc và các kế hoạch của tập đoàn Quang Viễn sau này.

Sau đó không lâu, nữ MC bắt đầu cướp lời: “Cậu chủ Tiêu, anh ưu tú như vậy, nhưng lại lấy vợ và có con sớm, nhưng có rất nhiều người trẻ tuổi không dự định có con, anh nghĩ sao về việc này? ”

Tiêu Khôn Hoằng ngẩng đầu nhìn sang, ánh mắt lạnh lùng.

Nam MC bên cạnh đột nhiên đổ mồ hội ướt đẫm trán: Câu hỏi gì thế này?

Đây không phải câu hỏi mà họ soạn sẵn.

Nam MC thấy sắc mặt của Tiêu Khôn Hoằng không được tốt, lập tức bắt đầu chuyển chủ đề: “Cậu chủ Tiêu, mọi người thấy anh ưu tú như vậy, có chút tò mò về cuộc sống riêng tư của anh, đặc biệt là sự cố nhéo tai ngày hôm qua, làm mới nhận thức của mọi người về anh.”

“Thế nhận thức ban đầu của mọi người về tôi là gì?”

Tiêu Khôn Hoằng giữ thể diện, đáp lại lời của nam MC.

Nữ MC lập tức nói: “Tất nhiên là đẹp trai, trẻ trung và có triển vọng, tay trắng thành lập tập đoàn Quảng Viễn.”

Không khí bỗng yên lặng.

Không thể che giấu được sự cuồng nhiệt trong ánh mắt của nữ MC.

Nam MC ngay lập tức hòa giải: “Tất nhiên ngoài những điều này ra, lúc làm việc, tổng giám đốc Tiêu còn rất nghiêm túc, công tư phân minh, còn là một người nghiện công việc nổi tiếng!”

“Làm việc nghiêm túc, tất nhiên cần thiết.”

Tiêu Khôn Hoằng dừng lại một lát rồi nói: “Còn về chuyện nhéo tai trước đó, tình cảm của tôi và vợ tôi rất tốt, mấy ngày trước ngất xỉu do tụt đường huyết, cô ấy rất tức giận nên mới cô tình làm như vậy.”

“Xem ra cậu Tiêu và mợ Tiêu có quan hệ rất tốt. Nghe nói hai người sinh một cặp sinh ba, quả thực khiến nhiều người ghen tị.”

Nam chủ tiếp tục khoe khoang, cố gắng liều mạng để mang lại ấn tượng xấu.

Bây giờ có đài truyền hình nào dám đắc tội Tiêu Khôn Hoằng?

“Cậu chủ Tiêu, tôi nghĩ hành vi của mợ Tiêu có chút không thỏa đáng, dù sao thân phận và của anh ở đây, cô ấy làm như vậy sẽ tổn hại đến thể diện của anh.”

Câu nào của nữ MC cũng nhắm vào Thi Nhân.

Cô ấy nghĩ mình đẹp hơn Thi Nhân, lại trẻ trung xinh đẹp và hoàn cảnh gia đình cũng rất tốt.

Sắc mặt của Tiêu Khôn Hoằng đột nhiên mờ nhạt.

Anh nhìn nữ MC: “Đó là cô thấy vậy, tôi có cảm nhận của tôi. Hành vi của vợ tôi không đến lượt người ngoài khoa tay múa chân. Lẽ nào đây là phẩm đức MC đài truyền hình các người sao?”

“Cậu Tiêu, tôi không có ý đó.”

Nữ MC nhanh chóng giải thích.

Nhưng Tiêu Khôn Hoằng đã đứng lên: “Tôi nghĩ rằng cuộc phỏng vấn hôm nay đến đây được rồi, cứ như vậy đi.”

Tiêu Khôn Hoằng bỏ đi giữa chừng, gây ra một cú sốc lớn.

Giám đốc đài truyền hình lập tức đuổi theo ngăn Tiêu Khôn Hoằng lại: “Anh Tiêu, thực xin lỗi. Người dẫn Chương trình là người mới, quay về chúng tôi nhất định sẽ trừng phạt cô ta. Anh đừng tức giận, tôi mời anh một bữa chuộc tội được không?”

“Không cần đâu.”

Thái độ Tiêu Khôn Hoằng rất lạnh nhạt: “Nhưng chất lượng nhân viên nội bộ của anh thực sự cần phải nâng cao hơn. Còn vợ tôi, không phải ai cũng có thể nói tới cô ấy.”

“Vâng, vâng, đó là điều chắc chắn, cô gái kia không hiểu chuyện, anh rộng lượng đừng trách tội cô ấy. Hơn nữa đây không phải gần cuối năm rồi sao? Thương hội cũng rất quan tâm đến các cầu nối giao thương, cũng muốn mời anh đến nói chuyện. Anh đi rồi, mọi người phải uống thuốc an thần đấy.”

Mặc dù tập đoàn Quang Viễn đã nhận dự án, nhưng vẫn có chút lo lắng về mấy chuyện thỉnh thoảng hay xảy ra.

Mấy ngày trước, có tin tức Tiêu Khôn Hoằng bệnh nặng.

Rất nhiều người vốn đứng ngồi không yên, lần này lại càng đứng ngồi không yên hơn nữa.

Tiêu Khôn Hoằng suy nghĩ một chút, rồi gật đầu: “Đi thôi.”

“Tổng giám đốc Tiêu đã nể mặt tôi như thế, tôi nhất định sẽ ghi nhớ, lập tức đi sắp xếp chỗ.”

“Có chuyện” Tiêu Khôn Hoằng quay sang bên cạnh nhìn Giám đốc: “Bà xã tôi hay ghen, đừng nhắc đến mấy chuyện viễn vông, gần đây tôi phải tịnh dưỡng thân thể, không uống rượu. Nếu không bị bà xã tôi biết, thì không chỉ bị nhéo tai đơn giản như thế đâu.”

“Hiểu rồi, hiểu rồi, tổng giám đốc Tiêu yên tâm, nhất định sẽ không khiến anh khó xử.”

Giám đốc nhiệt tình tiễn anh đi, mới cảm thấy nhẹ nhõm.

Sắc mặt anh ta bỗng trở nên khó coi: “Nữ MC phỏng vấn khi nãy là ai vậy? Bảo cô ta cút tới đây gặp tôi!”

“Giám đốc, là con gái của anh!”

Giám đốc lập tức bóp chặt thái dương: “Bảo nó đến gặp tôi ngay, ai bảo nó đi phỏng vấn chứ, các người bị mù hết rồi à?”

Tiêu Khôn Hoằng không phải là người mà người bình thường có thể đắc tội được?

Ai mà không biết rằng Tiêu Khôn Hoằng sủng vợ, đối với người vợ tin đồn rất tốt, có kẻ ngốc mới tự đâm đầu vào tường!

Không ngờ tình cờ là con gái của ông ta, đúng là lấy mạng ông ta rồi.

Thi Nhân đi làm về, nhưng không thấy Tiêu Khôn Hoằng về.

Lẽ nào anh tăng ca?

Nhìn thấy cô một mình, mơ Hồng vô thức nói: “Cậu chủ đâu ạ?”

“Tôi, tôi không biết, tôi về trước, chắc là anh ấy về sau.”

Thi Nhân không muốn nói quá nhiều về chuyện này, anh có về hay không có liên quan đến cô sao?

Nhưng ba đứa nhỏ đều đã về rồi, nhưng Tiêu Khôn Hoằng vẫn chưa về.

Bé Bánh Bao trực tiếp nói: “Mẹ, khi nào ba trở vê? Con đói bụng.”

Cô bé sờ bụng một cách đáng thương.

Thi Nhân liếc nhìn về phía cửa: “Vậy chúng ta ăn cơm trước.

“Không đợi ba sao?’ “Ba con không tự gọi điện vê thông báo, còn trách chúng ta không đợi sao?”

Giọng điệu của Thi Nhân trở nên khó chịu, cũng không đi hỏi trợ lý Tiêu, mà là trực tiếp đưa mấy đứa trẻ đi ăn tối.

Mợ Hồng thở dài, bà ấy có nên gọi điện không nhỉ?

Lúc này, trong một căn phòng trong nhà hàng tư nhân.

Thực ra sắc mặt của Tiêu Khôn Hoằng không tốt lắm, cứ cầm điện thoại di động trên tay, thỉnh thoảng lại nhìn vào, không có một tin nhắn zalo hay điện thoại gọi tới.

Bây giờ là giờ nào rồi.

Có lẽ bà xã và ba đứa nhỏ đã về nhà rồi.

Trước đây và bây giờ, gia đình đi ăn tối, tại sao trong bọn họ không một ai chịu hỏi mình, có cần về nhà ăn cơm không đây?

Tức thật!

Khuôn mặt của Tiêu Khôn Hoằng đột nhiên tối sầm lại, những người xung quanh vốn định tiến tới để chung vui bỗng chốc nhìn nhau, là ai chọc anh mất vui nhỉ?

Chắc chỉ có Trợ lý Tiêu biết chuyện, có vẻ như vợ anh chưa hỏi anh có về ăn tối hay không.

Đôi khi, người già cũng có sự cố chấp của riêng mình.

Vừa rồi khi vừa lên xe, cậu chủ đã đặc biệt căn dặn: “Đừng nói với gia đình là tối nay anh không về”.

Có lẽ anh muốn vợ chăm sóc nhưng kết quả lại tự lấy đá đập chân mình.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi