TRẠCH NHẬT PHI THĂNG


Ngọn núi đồng thau, gốc cây lớn bao phủ ánh sao, tinh hà hỗn loạn, lò lửa nuốt trọn tinh cầu, vực sâu táng đạo, đủ loại đạo tượng khủng khiếp tạo thành địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa này."Bắc Thần —— "Hứa Ứng sải bước lao tới, còn cách Ủy Vũ sơn hơn mười dặm mà khí thế như hóa thành ngọn núi vô hình, ép thẳng xuống đầu bọn họ.Thiên Cơ Thượng Thần vẫn không nhìn ra thần thông của y, đột nhiên hắn cắn răng, phát động bốn mươi quẻ bói, quát: “Cho dù ta không hiểu thần thông của ngươi, ta cũng có thể bắt ngươi!”Từng quẻ bói hóa thành thẻ trúc đỉnh thiên lập địa, bao vây Hứa Ứng vào giữa.Thiên Cơ Thượng Thần lập tức phát động quẻ bói, tạo thành Thiên Cơ trận pháp, nói với Bắc Thần Tử; “Ta dùng Thiên Cơ đại trận vậy khốn hắn...”Bắc Thần Tử và Ngọc Đường tiên tử lộ vẻ sợ hãi, quay người bỏ chạy, hóa thành hai luồng sáng lao về phía xa.Thiên Cơ Thượng Thần thầm biết không ổn, cũng nhanh chân chạy theo.Trong lúc bối rối, hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy từng quẻ bói nổ tung, Hứa Ứng giết ra ngoài Thiên Cơ đại trận, nguyên khí hóa thành kiếm quang đâm thẳng tới.“Kiếm này nên phá giải như vậy!”Thiên Cơ Thượng Thần lập tức phát động thần thông Thiên đạo, nghênh tiếp kiếm quang của Hứa Ứng, viu viu viu, từng luồng kiếm quang chặt đứt tay áo và đầu ngón tay hắn, đâm vào cơ thể hắn.Thiên Cơ Thượng Thần ngơ ngác, trong thân thể từng phù văn Thiên đạo tan vỡ, phá hủy thân thể Thiên đạo của hắn!Không có Thiên đạo gia trì, thân thể hắn chỉ là phàm thai, lập tức chia năm xẻ bảy, mất mạng tại chỗ.Thân hình Hứa Ứng lại hóa thành ánh cầu vồng, bịch một tiếng đáp xuống trước mặt Bắc Thần Tử.“Bắc Thần Tử, đã lâu không gặp.”Hứa Ứng xoay người lại, đối mặt với luyện khí sĩ đã thao túng vận mệnh bản thân suốt ba ngàn năm.Bắc Thần Tử thầm kinh hãi, lập tức đổi hướng quát: “Ngọc Đường, chia ra hành động!”Ngọc Đường tiên tử hiểu ý, lập tức đổi hướng.Hai người bọn họ phối hợp ăn ý, chia ra hai hướng khác nhau chạy trốn.


Bọn họ chưa bao giờ nghĩ tới, thiếu niên bị bọn họ điều khiển bao năm lại có ngày thoát khỏi giám sát và thao túng của bọn họ!Bọn họ càng không ngờ lại có ngày Hứa Ứng cường đại tới mức độ như vậy, ngay cả Thiên thần cao ngạo cũng bị y cho một kiếm giết chết!Năm xưa Hứa Ứng yếu ớt cỡ nào? Bất lực cỡ nào?Đối mặt với bọn họ, cho dù Hứa Ứng giãy dụa ra sao, cầu khẩn thế nào, đều không thể khiến bọn họ đổi ý, nhất quyết kéo y khỏi “cha mẹ”, rời xa “tỷ đệ”, vĩnh biệt người yêu!Bọn họ liên tục chia rẽ Hứa Ứng, lại truyền ký ức hư ảo vào đầu y, lúc trước Hứa Ứng không cách nào phản kháng, chỉ có thể lẳng lặng chịu đựng.

Còn bây giờ, cuối cùng cũng tới lúc phản kháng!Bắc Thần Tử bay về phía trước, như ánh sáng lướt đi, tốc độ càng lúc càng nhanh!Hắn chưa bao giờ nghĩ tới mình có thể nhanh đến vậy, tốc độ của hắn đạt tới cực hạn xưa nay chưa từng có, thậm chí bay qua biển cả mênh mông, nhìn từ xa lại thậm chí thấy được điểm cuối của biển lớn!Phía cuối của biển cả lại là một khoảng tinh không, từng ngôi sao lớn lớn nhỏ nhỏ bồng bềnh trong đó, quỹ tích chùm sao hỗn loạn khó tả, ngôi sao không ngừng va chạm với nhau, tạo thành chấn động hủy thiên diệt địa!“Đây là nơi nào?”Bắc Thần Tử chưa bao giờ tới đây, không khỏi kinh ngạc, chỉ thấy vô số ngôi sao di động, chen tới chen lui, còn có từng lục địa khổng lồ bồng bềnh trong đó, có núi có nước, có hoa cỏ cây cối.Nhưng ngay khoảnh khắc tiếp theo đã có ngôi sao va chạm, phá hủy lục địa kia, hóa thành dung nham của thế giới.Bắc Thần Tử bay qua một đại lục dung nham, kinh ngạc nói: “giới Nguyên Thú còn có chỗ như vậy? Sao trước đây ta chưa từng tới?”Đột nhiên một ngọn núi đồng thau mỹ lệ không gì sánh được bay lên từ cuối đại lục, Bắc Thần Tử bay tới trước ngọn núi này, đỉnh núi đồng thau che khuất tầm mắt hắn!Bắc Thần Tử cố gắng ngẩng đầu lên, chỉ thấy đỉnh núi càng ngày càng cao, ngọn núi càng ngày càng nặng nề hùng vĩ, hắn căng mắt nhìn ra xa, chỉ thấy đỉnh núi cắm cả vào Thiên Cung, bốn phía quanh núi là phong vân lôi điện quay cuồng, loáng thoáng tiên quang truyền tới, tiên khí rủ xuống!Đây là một ngọn núi đồng xanh kết nối tới Tiên giới!Trong đại dương ánh sao, vô số ngôi sao bị ngọn núi đồng thau tóm được, xoay tròn xung quanh thần sơn này.Còn dưới chân núi lại có một bia đá khổng lồ, trên bia đá có hai chữ lớn lọt vào tầm mắt Bắc Thần Tử, có vẻ cực kỳ bắt mắt.“Bất Chu!”Bắc Thần Tử đọc hai chữ này, tâm thần đại loạn: “Bất Chu sơn là thần sơn trong truyền thuyết thần thoại, đã gãy rồi, sao lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ, chẳng lẽ...”Trong lòng hắn nảy sinh một suy đoán đáng sợ, đột nhiên quay đầu nhìn lại, lộ vẻ kinh ngạc.Chỉ thấy hướng hắn quay đầu lại, biển xanh nổi sóng, sóng biển dâng cao trăm trượng, trong nộ hải vô tận xuất hiện một tiên nhân đội trời đạp đất!Sau lưng tiên nhân kia, động thiên lớn lớn nhỏ nhỏ bồng bềnh, trong động thiên là từng thế giới Bỉ Ngạn, tiên hỏa hừng hực.Bốn phía xung quanh tiên nhân là đạo tượng khổng lồ bồng bềnh, biển xanh, Bất Chu sơn, Loạn tinh hải đều là một bộ phận đạo tượng trong đó!Còn ở đằng khác, Bắc Thần Tử còn thấy vực sâu mai táng đại đạo nối liền từ đông sang tây, thần thu che lấp nhật nguyệt tinh thần, một luồng kiếm khí sáng như tuyết rực rỡ như ngân hà giữa vũ trụ tinh không.Lúc này Ngọc Đường tiên tử đang phi hành trong luồng kiếm khí rực rỡ kia, kiếm khí chiếu rọi vóc dáng Ngọc Đường tiên tử!Bấy giờ Bắc Thần Tử mới phát hiện mình cũng đang ở trong đạo tượng địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của Hứa Ứng!Hắn phi hành một lúc lâu nhưng thật ra chưa từng bay ra khỏi đạo tượng của Hứa Ứng!“Địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của một na tiên thì lớn được tới đâu? Ta không tin mình không bay ra được!”Bắc Thần Tử chắn chặt răng, tăng cường tu vi tới cực hạn, định đi vòng qua Bất Chu Sơn.Nhưng hắn càng bay ra phía ngoài thì Bất Chu Sơn càng khổng lồ, từng ngôi sao cũng càng ngày càng to lớn, tốc độ mình bay ra ngoài còn không bằng tốc độ kéo giãn khoảng cách của ngôi sao!Hắn quay đầu nhìn lại, Hứa Ứng trong tầm mắt hắn cũng biến thành càng nguy nga hùng vĩ.Cứ tiếp tục như vậy, căn bản không cách nào bay ra khỏi địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa!“Mở động thiên chín tầng sẽ là na tiên, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa chính là tiên giới của na tiên.

Trong địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa, na tiên chính là tiên nhân!”Bắc Thần Tử đã nghe mấy câu này từ lâu.Na tiên là cảnh giới ngang với luyện khí sĩ Phi Thăng kỳ.


Nhưng hắn luôn khịt mũi coi thường câu nói này.

Hắn đã biết na tiên chỉ là một âm mưu, chỉ là rau hẹ do người khác vun trồng.Lúc trước na tiên thường chỉ tu luyện một loại động thiên, không tu luyện động thiên khác, địa điểm ẩn cảnh ẩn hóa của họ cũng dễ bị người khác xâm nhập.


Đại đa số na tiên trong lịch sử đều bị lũ khách câu cá và dân cắt rau hẹ ăn sạch.Thậm chí bản thân Bắc Thần Tử cũng là dân cắt rau hẹ, cũng bồi dưỡng na tiên cho mình, gặt hái vài lần!Nhưng, đây là lần đầu tiên hắn thấy na pháp chân chính..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi