TRẠCH THIÊN KÝ

Trần Trường Sinh không chú ý tới những ánh mắt đang rơi vào trên người mình. Sau khi Lạc Lạc tới Ly cung, hắn đã có thời gian rất lâu không hưởng thụ loại đãi ngộ này, nhưng một khi trở lại cảnh tượng như quá khứ, hắn nhanh chóng thích ứng hơn nữa rất thoải mái, hơn nữa hắn đang suy tư vài chuyện, nên có chút thất thần.


Thành tích văn thí hắn tự tin ít nhất có thể đứng trong ba thứ hạng đầu, vấn đề là Cẩu Hàn Thực cũng có thể trong ba thứ hạng đầu, ngay cả thành tích văn thí của Thiên Hải Thắng Tuyết cũng sẽ không quá kém, như thế nếu tính ra, hắn muốn đạt được đại triêu thí thủ bảng thủ danh, ít nhất phải ở đối chiến tiến vào vòng cuối cùng, như vậy còn cần thắng liên tục năm vòng. Dĩ nhiên, nếu như Cẩu Hàn Thực cùng Thiên Hải Thắng Tuyết cùng với bốn thư sinh Hòe viện nộp bài thi cuối cùng trong văn thí kia, nhanh chóng bị loại bỏ, như vậy áp lực mà hắn gặp phải sẽ nhỏ hơn rất nhiều, vấn đề là ở, vô luận đánh giá thế nào, đây cũng là chuyện không thể.


Quan Phi Bạch, Lương Bán Hồ, Thất Gian đều là cường địch hiện tại, còn có Trang Hoán Vũ hôm nay lộ vẻ đặc biệt trầm mặc, mà để cho Trần Trường Sinh cảm thấy bất an hoặc có thể nói là cảnh giác , vẫn là tên thiếu niên mặc một bộ quần áo đơn giản đứng cách xa mọi người kia.


Thiếu niên Lang tộc này không có thành tích văn thí, như vậy vô luận thành tích đối chiến như thế nào, cũng không thể đạt được thủ bảng thủ danh, sẽ không cạnh tranh trực tiếp với hắn, nhưng vạn nhất mấy vòng đối chiến tới gặp phải thiếu niên này thì phải làm thế nào? Không có ai muốn gặp phải thiếu niên này, tin tưởng Cẩu Hàn Thực cùng Thiên Hải Thắng Tuyết cũng nghĩ như vậy .


Thời gian nghỉ ngơi nhanh chóng kết thúc, Lý nữ quan dẫn theo tỳ nữ thu thập hộp đựng thức ăn, rời khỏi nơi này, vòng đối chiến thứ hai của đại triêu thí sắp bắt đầu, phía ngoài Tẩy Trần lâu dần dần trở nên an tĩnh, so với không khí đối chiến vòng đầu càng thêm khẩn trương áp bách, bởi vì mười lăm thí sinh xếp hạng đầu trong vũ thí cũng sẽ gia nhập vào trong hàng ngũ đối chiến.


Mười lăm thí sinh vượt qua vũ thí trước tiên đều rất mạnh, có bốn người của Ly Sơn kiếm tông, Trích Tinh học viện có hai người, Thánh Nữ phong có một vị sư tỷ, Thiên Hải Thắng Tuyết thần tình lạnh lùng đứng ở phía trước nhất, Trang Hoán Vũ bình tĩnh cùng một bạn học đứng ở một chỗ, thiếu niên Lang tộc tên là Chiết Tụ vẫn cô đơn đứng bên ngoài, chỉ có một người là không ai nhận ra.


Đại triêu thí vòng đối chiến thứ hai so với vòng đầu, quy tắc cơ bản giống nhau, chỉ có hai điểm khác biệt tương đối lớn, đầu tiên chính là song phương đối chiến không còn do người xếp hạng trước chỉ định nữa, cũng không liên quan tới giám khảo, mà là chọn phương pháp rút thăm, hơn nữa mấy vòng đối chiến sau đó, mỗi vòng cũng sẽ tiến hành rút thăm một lần, thí sinh gặp phải đối thủ như thế nào, hoàn toàn giao cho vận mệnh an bài.


Tiếp theo, bắt đầu từ vòng thứ hai, người thất bại sẽ không bị trực tiếp đưa ra khỏi học cung, mà là ở lại nơi này, bởi vì đã đến sáu mươi tư người, vì xác định thứ hạng cuối cùng cùng với tam giáp của đại triêu thí, giám khảo cho điểm không cách nào bảo đảm công bình tuyệt đối, kẻ bại rất có khả năng cần tiến hành thêm vòng thi nữa.


Trước khi đối chiến bắt đầu, đầu tiên cần phải tiến hành rút thăm. Từ ý nào đó mà nói, rút thăm thậm chí so với tham chiến càng thêm trọng yếu. Nếu như có thể rút được một đối thủ kém hơn mình khá nhiều, tương đương có thể vượt qua một vòng, nhưng nếu như vận khí không tốt rút phải đối thủ như Cẩu Hàn Thực, vậy phải làm sao bây giờ?


Mấy chục ánh mắt, theo bàn tay của Ly cung giáo sĩ chủ trì nghi thức rút thăm rời khỏi chiếc hòm, rơi vào trên tờ giấy viết tên họ thí sinh.


"Quốc Giáo học viện, Hiên Viên Phá." Ly cung giáo sĩ tiếp tục rút ra tờ giấy thứ hai, nhìn thoáng qua rồi nói: "Đối chiến với Ly Sơn kiếm tông, Cẩu Hàn Thực."


Trước Tẩy Trần lâu hoàn toàn tĩnh mịch, qua thời gian rất lâu, các thí sinh mới có phản ứng, phát ra vô số tiếng kinh hô.


Trong suy nghĩ của mọi người, nếu Thu Sơn Quân ngoài dự tính không tới tham gia đại triêu thí, như vậy người mạnh nhất đại triêu thí năm nay không nghi ngờ chút nào chính là Cẩu Hàn Thực, rất tự nhiên cho là tên của hắn sẽ rất muộn mới xuất hiện, ai có thể ngờ đến, vòng rút thăm đầu tiên, giám khảo đã rút ra tờ giấy viết tên Cẩu Hàn Thực.


Cảm xúc trong tiếng kinh hô rất phức tạp, trừ khiếp sợ ra, còn có rất nhiều vui sướng, số ít tiếng kinh hô, có thể nghe ra được cảm xúc hả hê.


Tựa như không có ai muốn gặp phải thiếu niên Lang tộc kia, càng không có người muốn gặp phải Cẩu Hàn Thực.


Hiện tại mọi người không cần lo lắng, bởi vì đối chiến với Cẩu Hàn Thực chính là Hiên Viên Phá, Quốc Giáo học viện Hiên Viên Phá


Bờ rừng rất an tĩnh, Trần Trường Sinh cùng Đường Tam Thập Lục nhìn Hiên Viên Phá, trong ánh mắt không có thương hại, chỉ có ý tứ hỏi thăm.


Thời khắc này, thương hại không có bất kỳ ý nghĩa nào.


Hiên Viên Phá vẻ mặt mờ mịt hỏi: "Làm sao bây giờ?"


Đường Tam Thập Lục nói: "Ngươi không thấy chúng ta cũng đang chờ ngươi đưa ra quyết định ư?"


Hiên Viên Phá nhìn Lạc Lạc, nói: "Tiên sinh, ta nghe theo ngài ."


Lạc Lạc nhìn Trần Trường Sinh, nói: "Tiên sinh, ngài thấy thế nào?"


Trần Trường Sinh nhìn Đường Tam Thập Lục, nói: "Nếu không ngươi đưa ra ý kiến?"


Đường Tam Thập Lục không hề nghĩ ngợi, trực tiếp giơ tay, hướng về phía Ly cung giáo sĩ chịu trách nhiệm rút thăm hô: "Chúng ta bỏ cuộc "


Không gian chung quanh lại nổi lên tiếng xôn xao, cũng không ai nghĩ tới, Quốc Giáo học viện ở thời điểm vừa mới quyết định xong, đã trực tiếp lựa chọn bỏ cuộc, không khỏi quá mức quyết đoán, hoặc là nói vô liêm sỉ? Trong đám người truyền ra thanh âm cười nhạo, Hiên Viên Phá cúi đầu, bộ dáng như đưa đám.


Trần Trường Sinh an ủi nói: "Giữ lại chút ít thực lực, sau đó có phải thi thêm cũng không đến mức thiệt thòi."


Đường Tam Thập Lục chịu trách nhiệm đối ngoại, nhìn đám thí sinh không ngừng cười nhạo, nói: "Bỏ cuộc chính là đầu hàng? Thật sự có bản lĩnh, chúng ta đem cuộc chiến này tặng cho các ngươi, các ngươi đi cùng Cẩu Hàn Thực đánh?"


Chuyện này tự nhiên không thể nào phát sinh, nhưng lời của hắn nhắc nhở rất nhiều thí sinh có mặt ở nơi này, nếu như mục tiêu là tiến vào đại triêu thí tam giáp, như vậy ở vòng thứ hai gặp phải cường giả không cách nào chiến thắng như Cẩu Hàn Thực , bỏ cuộc mới là lựa chọn tốt nhất, nghĩ tới sau đó có thể mình cũng sẽ bỏ cuộc, các thí sinh tự nhiên yên tĩnh lại


Rút thăm tiếp tục tiến hành, tràng diện bình tĩnh, sau đó Ly cung giáo sĩ rút ra Đường Tam Thập Lục cùng Lương Bán Hồ hai cái tên này, không gian lại bị đánh phá.


Các thí sinh nhìn sang bờ rừng, không có ai cười nhạo Quốc Giáo học viện, mà bắt đầu thương hại Quốc Giáo học viện.


Đường Tam Thập Lục ánh mắt yên tĩnh như thường, nhưng tâm tình cực kỳ tồi tệ, dùng thanh âm chỉ có người bên cạnh mới có thể nghe được nói: "Con mẹ nó vận khí kiểu gì thế này?"


Hiên Viên Phá gặp phải Cẩu Hàn Thực, đó là xui xẻo tới cực điểm, hắn đối chiến với Lương Bán Hồ, cũng không may mắn hơn chút nào. Rút thăm mới vừa tiến hành không lâu, hai người của Quốc Giáo học viện, đã gặp phải hai người được công nhận mạnh nhất Thần Quốc Thất Luật, vô luận đánh giá như thế nào, Quốc Giáo học viện hôm nay rõ ràng thật là kém may mắn.


Quốc Giáo học viện kém may mắn không có kết thúc ở đó.


Tờ giấy viết tên Trần Trường Sinh, bị Ly cung giáo sĩ rút ra, ngay sau đó, giáo sĩ rút ra đối thủ của hắn.


Hòe viện Hoắc Quang.


Chung quanh lại xôn xao, lúc này cho dù là các thí sinh có quan cảm không tốt đối với Quốc Giáo học viện, cũng không có tâm tình hả hê.


Chuyện chấn động nhất, phát sinh ở cuối cùng.


Đối thủ của Lạc Lạc là ... Thiên Hải Thắng Tuyết.


Phía trước Tẩy Trần lâu yên lặng như tờ, thanh âm giáo sĩ rút thăm trở nên càng thêm rõ ràng.


Mọi người nhìn mấy người của Quốc Giáo học viện bên rừng, khiếp sợ im lặng.


Mấy người của Quốc Giáo học viện, bản thân cũng rất khiếp sợ im lặng.


Đến đây , mọi người có thể tin chắc, kết quả rút thăm như vậy tuyệt đối không liên quan tới vận khí, mà là cố ý chèn ép Quốc Giáo học viện, bởi vì ... loại xác suất này thật sự quá nhỏ.


Hiên Viên Phá gặp Cẩu Hàn Thực, chỉ có thể bỏ cuộc nhận thua, Đường Tam Thập Lục nổi danh bên ngoài, được xưng là thiếu niên thiên tài, nhưng thực lực cảnh giới chênh lệch tương đối so với Lương Bán Hồ, hẳn là cũng không có khả năng thắng lợi, còn trận thứ ba... thư sinh Hòe viện gọi Hoắc Quang kia mặc dù không có tên trên Thanh Vân bảng, nhưng dựa theo trình độ hắn biểu hiện ra trong vũ thí, hẳn là người mạnh thứ hai trong Hòe viện tứ sinh, so với hai vị bạn học đã tiến vào Thanh Vân bảng còn mạnh hơn, chỉ kém Chung Hội xếp thứ chín trên Thanh Vân bảng, Trần Trường Sinh cho dù có kỳ ngộ nhiều hơn, cũng không thể chiến thắng đối phương.


Căn cứ chính xác nhất rõ ràng nhất là kết quả rút thăm của Lạc Lạc, nàng đứng thứ hai trên Thanh Vân bảng, người duy nhất kiêng kỵ ở đại triêu thí năm nay chính là Cẩu Hàn Thực cùng Thiên Hải Thắng Tuyết đã Thông U, nàng lại được xếp cặp với Thiên Hải Thắng Tuyết, hơn nữa quan trọng hơn là, tất cả thí sinh nơi này, chỉ có Thiên Hải Thắng Tuyết có gia thế bối cảnh tương đương với nàng, ít nhất có thể trong đối chiến tự nhiên phát huy thực lực của mình.


Giống như phía trước Tẩy Trần lâu, Chiêu Văn điện cũng yên lặng như tờ.


Giáo chủ đại nhân cuối cùng mới chậm rãi mở mắt, ánh mắt có chút mờ đục, rơi vào hình ảnh trên quang kính, dần dần trở nên hàn lãnh.


Mạc Vũ mi mắt cụp xuống, không biết đang suy nghĩ gì.


Trần Lưu vương khẽ nhíu mày, mặt có tức giận.


Tiết Tỉnh Xuyên hơi cảm thấy ngạc nhiên, xoay người nhìn Từ Thế Tích một cái.


Từ Thế Tích mặt không chút thay đổi, vẫn duy trì trầm mặc.


Trong điện các đại nhân vật còn lại, tất cả đều duy trì trầm mặc.


Chiêu Văn điện các đại nhân vật, không có người ngu dốt, có ai không thể nhận ra, kết quả rút thăm lần này là thế nào? Rất rõ ràng, giáo khu xử thiên vị đối với Quốc Giáo học viện, cuối cùng làm cho Quốc Giáo tân phái bất mãn, sau khi ẩn nhẫn đã lâu, ở đại triêu thí đối chiến cuối cùng, bắt đầu tiến hành phản kích, chẳng qua không biết chuyện này có được Thánh Hậu nương nương hoặc Giáo Hoàng đại nhân tự mình chỉ đạo hay không.


"Dùng Nam nhân đến đánh Quốc Giáo học viện, bộ dáng thật không đẹp a."


Thiên Đạo viện viện trưởng Mao Thu Vũ thở dài nói, đứng dậy đi tới ngoài Chiêu Văn điện.


Nghe những lời này, trong điện có ít người, tỷ như Ly cung phụ viện viện trưởng còn có hai vị Quốc Giáo chủ giáo vẻ mặt trở nên lúng túng.


Mao Thu Vũ thân phận siêu nhiên, hắn nói đã nói rồi, đi đã đi rồi, nhưng cũng không cách nào thay đổi kết quả rút thăm.


Đại triêu thí phải tiếp tục, rút thăm cũng vẫn tiếp tục, được chú ý nhất tự nhiên là bốn trận đấu liên quan tới Quốc Giáo học viện, Quan Phi Bạch, Trang Hoán Vũ các thanh niên cao thủ danh tiếng lừng lẫy, rút được đối thủ tương đối yếu, chỉ có Tô Mặc Ngu, dường như so với Trần Trường Sinh đám người còn muốn kém hơn rất nhiều, bởi vì đối thủ của hắn là.. thiếu niên tên Chiết Tụ.


Nghe Ly cung giáo sĩ đọc tên, các thí sinh lần đầu tiên biết được tên thật của thiếu niên Lang tộc.


Thiếu niên kia tên là Oát Phu Chiết Tụ.


Họ Oát Phu cực kỳ hiếm thấy, vừa nghe đã không phải là người Trung Nguyên, hẳn là tiểu bộ lạc nơi tái ngoại.


Đường Tam Thập Lục vỗ vỗ vai Tô Mặc Ngu, nói: "Nhận thua đi, ai bảo ngươi vừa rồi đứng chung một chỗ với chúng ta, xui xẻo cũng có thể lây nhiễm đó ."


Thật sự là vận khí ư? Dĩ nhiên không phải, tất cả mọi người trước Tẩy Trần lâu đều biết điểm này, nhưng mà tựa như vòng đối chiến đầu tiên, tìm không được căn cứ chính xác, ngươi không có cách nào phản đối.


Ngươi chỉ có thể nhận thua, hoặc là cố gắng đạt được một cuộc thắng lợi bất ngờ.


Đường Tam Thập Lục đề nghị Tô Mặc Ngu lựa chọn cái trước, chính mình chuẩn bị lựa chọn cái sau.


Lạc Lạc cùng Trần Trường Sinh cũng nghĩ như vậy.​

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi