TRÁI TIM CỦA TUYẾT

Trời sập tối, 1 chiếc xe màu đen đang lao nhanh trên đường cao tốc, Syaoran vội vã lái xe về biệt thự gặp nó. Cả ngày anh làm việc như 1 cái máy không ngừng nghỉ, đến tối tất cả công việc mới hoàn thành được 1 nửa. Anh nhìn lại đồng hồ đã 8h tối liền gác công việc sang 1 bên chạy về gặp Sakura, thật sự anh rất nhớ nó nhưng công việc thì không thể không làm nên anh muốn làm xong thật nhanh chỉ để về gặp nó.


Về đến biệt thự, anh chạy ngay vào phòng khách thấy Marry đang ngồi ăn bánh và xem tivi. Marry nghe tiếng bước chân quay mặt lại thấy anh đang vội vàng vào nhà cô vui mừng ra đón anh, anh thấy Marry đang đi ra liền lấy lại vẻ lạnh lùng thường ngày:


- Sao hôm nay về trễ thế anh ?


- Công việc thôi.... Em ở đây, vậy Sakura đâu ?


- Nó ra ngoài từ sáng giờ vẫn chưa về nhà.


- Cô ấy đi với Souji à ?


- Không, cô nhóc lái xe đi 1 mình.


- Đi 1 mình sao ??? – Syaoran lo lắng nói lớn liền quay lưng định lái xe đi tìm nó, vừa quay lại nó đã xuất hiện sau lưng bọn người hầu trên tay xách những túi đồ lỉnh kỉnh.


- Cô nhóc của chúng ta về rồi đây, đi đâu sáng giờ vậy em, đã vậy còn bao nhiêu là túi xách thế kia ? – Marry ra đón nó giọng điệu trêu chọc.


- Ra ngoài dạo chơi, mua sắm thôi. Của chị đây. – vừa đi vào nhà nó vừa lấy túi xách cho Marry


- Chu cha, hôm nay bày đặt mua đồ cho chị nữa. – Marry cầm lấy rồi búng trán nó 1 cái.


- Của anh .... – nó vừa bước tới chỗ Syaoran đưa quà cho anh, Syaoran ngay lập tức ôm chầm lấy nó làm nó hết hồn.


- Hôm nay em đã đi đâu ? Với ai ? Làm gì ?


- Mua sắm, dạo chơi với Tomoyo.


- Tomoyo là ai ?


- Tiểu thư của tập đoàn Daidouji, bạn thân của tôi.


- Lần sau có đi đâu cũng phải báo cho ta biết. 


- Được rồi, buông tôi ra đi.


- Thôi đi cả ngày em mau tắm rửa xuống ăn tối rồi đi ngủ, chị có nấu món em thích nhất đây. – Marry thấy Syaoran ôm nó trong lòng cảm thấy nhói ở lồng ngực liền lên tiếng.


- Phải, em lên tắm rồi xuống ăn tối. – Syaoran buông nó ra


- Thôi,2 người ăn đi. Em ăn cùng với Tomoyo rồi mới về đây – nó vừa lên lầu vừa trả lời mà không nhìn Syaoran.


- Anh lo cho cô nhóc à ?


- Thôi, ta đi tắm đây.


- Dạ ! – nghe câu nói đó của Syaoran, Marry liền vui vẻ xuống bếp dọn cơm.


Syaoran tắm xong xuống dưới ăn tối với Marry, bữa tối không mấy vui vẻ, Syaoran thấy trong lòng có cảm giác bấc an nên chỉ ăn không để ý tới những lời Marry nói. Ăn xong, anh đi ngang phòng nó, bước vào bên ngồi cạnh giường, ngắm nhìn khuôn mặt thiên thần của nó như 1 thói quen. Anh thích ngắm nó trong khi đang ngủ, lúc này khuôn mặt nó không còn lạnh lùng nữa. "Phải chi trái tim em cũng như vậy thì hay biết mấy, ngủ ngon nhé cô gái nhỏ của ta". Anh đặt nụ hôn lên trán nó, rồi nhẹ nhàng về phòng làm việc.


Syaoran vừa rời khỏi, nó liền bật dậy mở laptop liên lạc cho Tomoyo tìm thông tin của tên Kenta – người nắm giữ viên ngọc Kim. 2 phút sau, mọi thông tin về ông ta liền hiện ra, nó tiếp hết những gì trước mắt nó vào đầu 1 cách nhanh chóng, sau đó 1 kế hoạch loé lên trong đầu nó.


- Chúng ta làm sao lấy được nó, nhà hắn lúc nào canh phòng rất cẩn thận, vệ sĩ ở khắp mọi nơi trongnhà ? – Tomoyo hỏi.


- Tớ có cách lấy được nó.


- Được, kế hoạch thế nào ?


- !@#$%^&*@$&$&#!$&@!$


- Nghe cũng được đó, mai cậu thực hiện luôn chứ ?


- Không, tớ cần những thiết bị mới rồi mới ra tay. Cậu giúp tớ 1 tay.


- Tất nhiên, mai cậu qua đây đi rồi chúng ta cùng làm.


- OK !!!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi