TRÁI TIM CỦA TUYẾT

Trên đường đến chỗ hẹn, nó và Tomoyo chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho tình huống xấu nhất có thể xảy ra bất cứ lúc nào, vì lần này nó phải đối mặt với 1 tên sát nhân máu lạnh. Tại đấu trường súng, chiếc xe của nó và Tomoyo dừng lại trong bãi đậu xe, xuống xe là 1 chàng thanh niên nét mặt thanh tú chứ không phải 1 Sakura lạnh lùng thường ngày, nó bước đi hiên ngang Tomoyo lo lắng nắm tay nó kéo lại:


- Sao cậu lại hẹn ông ta ở đây chứ ?


- Cậu nghĩ 1 người độc ác và mưu mô như ông ta sẽ để viên ngọc ở biệt thự hay sao ? – Sakura khựng lại mắt vẫn hướng về phía trước


- Ý cậu là.... – Tomoyo ngỡ ngàng


- Người như ông ta rất cẩn thận và thông minh, cậu biết đó các báu vật trong truyền thuyết chẳng ai nghĩ rằng nó có thật cả. Còn bây giờ thì sao, việc siêu đạo chích SNOW xuất hiện tại nhà riêng của 1 doanh nghiệp lớn để đánh cắp báu vật thì cậu nghĩ ông ta có dại gì để báu vật ở nhà hay không ? – Eriol lên tiếng.


- Ra là vậy.


- Nếu tớ đoán không lầm rằng ông bắn súng rất giỏi, đấu trường này cũng là của ông ta thì chắc chắn..... báu vật phải được cất giữ ở đây. – vừa nói nó vừa hướng mắt về đấu trường.


- Thôi chúng ta đi nào, tớ tin cậu sẽ làm tốt những gì tớ đã dạy...


- Được.


- Eriol cậu biết nên làm gì rồi chứ.


- Cứ tin tưởng ở tớ. – nói rồi anh chạy đi mất


Bước vào đấu trường, ông ta đang tập bắn súng vào các bia cách người bắn 50m. Nghe tiếng của nó và Tomoyo bước vào hàng ghế ngồi, ông ta bắn thật nhanh rồi quay lại đi đến chỗ bọn họ:


- Chào anh, Hattory ! Ngoại hình thật ngoài sức tưởng tượng của tôi đấy – ông ta bước đến bắt tay Sakura.


- Chào ông Celes, ông thật quá khen rồi, tôi bình thường vậy chứ đẹp đẽ gì đâu.


- Anh khiêm tốn quá rồi. À còn cô gái xinh đẹp này là.... – ông ta liếc mắt nhìn về phía Tomoyo


- À tôi xin lỗi quên giới thiệu, đây là Linna, trợ lý đắc lực của tôi đấy.


- Thật hân hạnh được làm quen với 1 cô gái xinh đẹp như cô Linna đây. – ông ta cúi đầu chào hôn vào tay Tomoyo


- Hân hạnh được làm quen với ông ! – Tomoyo cúi đầu.


- Mời 2 người ngồi.


- Cám ơn Asazuki Celes, chúng ta vào việc nhé.


- Được, điều kiện hợp đồng như thế nào ?


- Hiện giờ tôi đang nắm trong tay miếng đất ở nội hồ, nghe nói Asazuki Celes đây đang muốn giành lấy miếng đất đó.


- Được nếu anh đã biết ý định của tôi, vậy thì điều kiện là gì nào ?


- Viên ngọc Mộc Tinh mà ông đang giữ. – Sakura nói nhỏ


- Tại sao anh lại biết tôi đang nắm giữ viên ngọc ? – ông ta nhăn mặt rồi lấy lại vẻ bình tĩnh


- Chuyện đó không quan trọng, bây giờ  ông có muốn kí hợp đồng không ?


- Được, khí phách lắm, vậy anh có dám chơi 1 trò chơi với tôi không, nếu anh thắng tôi sẽ ký hợp đồng và để anh đi.


- Còn nếu tôi thua thì sao ?


- Thì mạng của anh và... cô gái xinh đẹp kia sẽ là của tôi. – ông ta liếc qua Tomoyo, Tomoyo vẫn bình tĩnh khuôn mặt không chút biến sắc


- Được thôi, tôi chơi với ông. Luật chơi thế nào ?


- Rất đơn giản, tôi và anh thi đấu súng với nhau, mỗi bên sẽ có 10 hình nộm bằng gỗ nếu bên nào bị bắn trúng hết 10 con thì bên đó thua, nhưng nếu người chơi bị trúng 1 phát đạn thì cũng coi như thất bại.


- Vậy chúng ta ký giao ước rồi tôi sẽ đấu với ông. Lỡ ông nuốt lời thì tôi biết làm sao ?


- Được, rất khôn khéo, rất bản lĩnh.


Hai bên cùng ký giao ước rồi bước ra đấu trường, đứng vào vị trí ông ta búng tay ra hiệu, ngay lập tức đấu trường chuyển động biến thành sân đấu súng với 20 hình nộm ở 2 bên, xung quanh có những chướng ngại vật và những bức tường cao 2m đặt khắp sân. Nó và ông ta làm động tác nạp đạn liên tục, cả 2 đã trong tư thế sẵn sàng, nhưng rồi 1 tiếng la lên của Tomoyo làm nó phân tâm:


- Các người làm gì vậy, buông tôi ra !!! – đám thuộc hạ của Asazuki Celes bắt Tomoyo lại


- Ông làm gì vậy, mau thả cô ấy ra. – Sakura tức giận la lớn, trong phòng điều khiển Eriol chứng kiến ông ta cho thuộc hạ bắt Tomoyo anh đã đứng ngồi không yên gọi tên cô – Tomoyo.


- Cậu không đc xuất hiện, tớ sẽ mang Tomoyo về cho cậu. – Sakura lên tiếng đủ Eriol và nó nghe, Eriol nghe vậy tiếp tục nhiệm vụ của mình.


- Tôi chỉ tăng hứng thú cho cuộc chơi thôi, yên tâm, cô ấy không sao đâu. – ông ta cười miệt


- Linna ! – Sakura quay về phía Tomoyo thấy thuộc hạ của hắn đem cô cột lại chỗ cây trụ lớn giữa sân đấu


- Ông tính làm gì ? – Tomoyo sợ hãi


- Luật chơi thay đổi 1 chút, nếu cậu giải cứu được cô ta thì cậu có thể đi.


- "Tomoyo, cậu chờ đó, tớ sẽ cứu cậu"


- TRẬN ĐẤU BẮT ĐẦU !!! – cả 2 đồng thanh bắn 2 phát đạn lên trời.


Ngay lập tức ông ta bắn trúng 1 hình nộm rồi chỉa súng vào người nó, nhanh chân nó lăn vào bức tường trên sàn đấu bắn trúng liên tục 3 hình nộm của hắn. Thấy vậy hắn bật cười: "cậu cũng khác lắm chàng trai trẻ à, nhưng cuộc chơi chỉ mới bắt đầu thôi". Ngay lập tức hắn chạy đến chỗ bức tường của nó, Sakura liền nhanh chân thoát khỏi đó bắn 2 phát vào hình nộm:


- Đó chỉ là chút tài mọn, ông đã quá khen rồi, Nhìn đi hình nộm của ông chỉ còn lại 5 con thôi, trong khi đó ông chỉ mới hạ được 1 con của tôi thôi. – nó đứng lại bên cạnh hình nộm của nó.


- Thật vậy sao ? – hắn cười khinh bỉ nhấn "kíp" hệ thống bom mìn xuất hiện trói chặt Tomoyo lại, 1 sợi dây nổ bốc cháy nhỏ rồi hắn tiến lại gần và bắn sợt ngang vai áo của nó


- Ông... - nó nhanh chóng đoán được hành động của hắn liền nhanh chân né phát đạn vừa rồi.


- Nếu muốn cứu cô ta thì hãy hạ ta trước đi cậu nhóc.


- Ông....


- QUYẾT ĐẤU ĐI !!! – hắn ta hét to


Được, nếu đã vậy thì...chúng ta cùng chơi. – Sakuranở nụ cười khinh bỉ rồi lao vào cuộc chiến    

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi