TRĂM NHỚ NGÀN THƯƠNG


Những ánh nắng ấm chiếu vào khung cửa, đôi nam nữ quấn lấy nhau trên chiếc giường rộng lớn, Hoàng Thiên thức từ sớm nhưng anh mãi mê ngắm nhìn khuôn mặt cô đang yên giấc của cô.

Liên Chi cũng từ từ tỉnh giấc ngay sau đó, cô ưm lên một tiếng, đầu dụi dụi vào ngực anh để tìm chút hơi ấm.

" Bảo bối dậy thôi " anh điểm nhẹ lên trán cô như lời chào buổi sáng.

" Anh không đến công ty à, anh cứ đi đi em ở nhà được mà " cô dịu dàng nói.

" Dậy đi, anh đưa em đi cùng, để em ở nhà anh không yên tâm " anh chỉ đến công ty một chút, rồi lại đi khảo sát thị trường nên dẫn cô theo cũng không sao.

Cô cảm thấy mình ở nhà thì tốt hơn, công ty anh đông người như vậy, lời ra tiếng vào là chuyện đương nhiên với lại anh làm việc thì cô có gì để chơi chứ.

" Không sao mà, em sẽ trong phòng không đi đâu cả " cô vội từ chối.

" Ngoan, nghe lời "
" Em biết rồi "
Liên Chi ngậm ngùi đồng ý, sau đó hai người đi vscn, anh không để cô ăn sáng tại nhà mà cho cô đến công ty dùng luôn.

Bên này Tỉnh Ngọc Nhiên đang sửa soạn đồ đẹp để đến Võ thị kí hợp đồng, tối hôm qua ba cô ta mới thông báo rằng Võ Tấn Bình đã đồng ý hợp tác với Tỉnh thị, cô ta cũng không ngờ lại nhanh đến vậy, nhưng không sao, càng nhanh càng tốt.


" Tôi có việc về nhà mẹ, ngủ lại đó một đêm, không cần chờ " cô ta nhìn quản gia Trịnh nói.

" Vâng tiểu thư "
Từ ngày được anh căn dặn không được phép gọi cô ta là thiếu phu nhân nữa thì cũng bắt đầu từ đó những người hầu trong nhà và cả quản gia Trịnh đều đổi cách xưng hô, vì lệnh của anh là cao nhất.

Cô ta ban đầu cũng rất tức giận vì điều đó nhưng rồi lại không quan tâm nữa, Ngọc Nhiên vẫn còn ôm mối hận trong lòng, cô ta cố gắng im lặng một thời gian để tìm cách phục thù.

Ngọc Nhiên đi tới công ty của nhà mình để lấy bản hợp đồng, Tỉnh Văn Học ngồi ở phòng làm việc chờ con gái ông ta đến, chuyện lần này đều nhờ cả vào cô ta nên muốn căn dặn cô ta cho thật kĩ.

" Con đến rồi đấy à " ông ta thấy con gái mình đến thì vui mừng
" Vâng "
" Đây bản hợp đồng, nhớ ăn nói cho cẩn thận vào đấy, biết không? "
" Con biết rồi, ba cứ yên tâm "
Tài ăn nói của cô ta thì khỏi bàn tới, các cánh đàn ông đều phải chết mê chết mệt cô ta nữa là.

" Được rồi, con đi đi "
" Vâng, con đi nhé "
Ngọc Nhiên cầm sấp tài liệu trên tay đi ra khỏi công ty, ông ta biết cách ứng xử của Ngọc Nhiên tới đâu, với lại con gái ông ta xinh đẹp đến thế người hám gái như Võ Tấn Bình làm sao chịu được chứ.

Không lâu sau đó xe cô ta dừng trước tập đoàn Võ thị, Ngọc Nhiên nhìn đồng hồ trên tay vẫn còn sớm một chút, cô ta tranh thủ chỉnh lại quần áo, lấy phấn ra trang điểm lại, còn không quên thêm chút nước hoa, Ngọc Nhiên nở nụ cười hài lòng, sau đó bước hiên ngang vào trong.

" Tôi Tỉnh Ngọc Nhiên có hẹn với Võ tổng, phiền cô thông báo lại " cô ta nhìn nữ lễ tân nói.

Nữ lễ tân nhìn lướt qua cô ta, sau đó kiểm tra lại thông tin có chính xác hay không?
" Vâng, mời Tỉnh tiểu thư lên tầng 30 sẽ có người hướng dẫn cho tiểu thư "
Ngọc Nhiên gật đầu một cái rồi đi lên thang máy, cô ta nhìn bao quát Võ thị cũng được đấy không đến nổi tệ.

Trợ lí Ôn nhận lệch của ông chủ mình nên đã chờ Ngọc Nhiên sẵn để dẫn cô ta đến gặp Võ Tấn Bình.

" Ông chủ, Tỉnh tiểu thư đã tới " trợ lí Ôn đứng trước cửa phòng nói vọng vào.

" Cho vào "
Nhận được sự đồng ý, Ngọc Nhiên đẩy cửa vào, Võ Tấn Bình ngồi dựa lưng vào ghế mắt hướng về phía cách cửa , vừa bước vào ông ta đã nhìn Ngọc Nhiên từ trên xuống dưới, bằng ánh mắt thèm thuồng.


" Chào Võ tổng, hôm nay ba em bận nên em đi thay, nếu có sai sót mong ngài niệm tình bỏ qua " cô ta cúi người chào ông ta, giọng điệu đà vang lên.

Ngọc Nhiên cố ý cúi người thấp xuống để cho Tấn Bình nhìn thấy được vòng 1 to tròn của mình, và đương nhiên không gì có thể qua được mắt ông ta.

Võ Tấn Bình sắp không kìm lòng được nữa rồi.

" Không sao, em ngồi đi " có cô ta đi thì Võ Tấn Bình càng thích thôi, không ai vướng tay vướng chân.

" Vâng ạ "
" Võ tổng, đây là bản hợp đồng mời ngài xem qua ạ "
" Được "
Võ Tấn Bình cầm lấy bản hợp đồng lên đọc, nói là đọc nhưng ánh mắt ông ta cứ mãi liếc nhìn Tỉnh Ngọc Nhiên, tay còn lại thì sờ nhè nhẹ lên chân của cô ta, hai người ngồi cách nhau không xa nên rất dễ tạo cơ hội cho ông ta làm điều xấu.

Ngọc Nhiên nhếch môi cười nham hiểm, cô ta cứ mặc cho Võ Tấn Bình đụng chạm vào mình mà không có ý định phản kháng.

" Muốn anh kí hợp đồng cũng được thôi, nhưng chúng ta có nên trao đổi chút điều kiện với nhau không? " khuôn mặt cáo già của ông ta hiện lên.

" Vậy điều kiện của ngài là gì? " Ngọc Nhiên vờ như không biết.

" Em là người hiểu rõ nhất mà " tay ông ta không ngừng di chuyển lên đùi Ngọc Nhiên càng lúc càng vào sâu.

Làm sao cô ta không hiểu được chứ, Ngọc Nhiên biết ý đồ của ông ta muốn gì? Cái cô ta cần tiền và bản hợp đồng kia những ai đáp ứng được thì cô ta sẵn lòng phục vụ.


" Được thôi, hẹn ngài tối nay, địa chỉ em sẽ nhắn sau, nhưng mà ngoài hợp đồng ra thì ngài cũng phải thưởng cho em gì đó nữa chứ " cô ta mỉm cười, sau đó đưa tay v/uốt ve khuôn mặt ông ta.

" Yên tâm, em sẽ không chịu lỗ đâu " ông ta vừa nói tay thì bóp nhẹ mông của cô ta.

Võ Tấn Bình sợ gì nữa, ông ta không thiếu tiền nên chấp nhận ngay thôi, ông ta thích những cô gái có thân hình nóng bỏng như Ngọc Nhiên đây, tuy có chút lớn tuổi nhưng sức lực của ông ta không tồi.

" Ngài thật xấu xa mà " cô ta tỏ vẻ e thẹn.

Ông ta cười thích thú, đúng là nhìn cô ta chỗ nào cũng tươi ngon, khiến Võ Tấn Bính chỉ muốn xơi ngay.

Tỉnh Ngọc Nhiên nhìn ông ta đặt bút kí vào bản hợp đồng kia, xem như công việc mà ba giao cho cô ta cũng hoàn thành.

" Vậy em xin phép về trước, hẹn ngài tối nay "
" Được "
Cô ta trước khi đi còn để lại một nụ hôn ngay gò má ông ta, Võ Tấn Bình cười khoái chí tối nay chắc là một đêm tuyệt vời đây
Tỉnh Ngọc Nhiên rời khỏi Võ thị với tâm trạng vui sướng, những đám đàn ông dễ bị lừa như vậy sao? Cô ta tốn chút nước bọt thôi chưa gì Võ Tấn Bình đã mắc bẫy.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi