TRÁNH XA CHỊ DÂU RA

Nguyệt Hạ đi ra ngoài bệnh viện, cất bước về biệt thự. Nhưng không thể nào yên ổn lỗ tai vì bị một đám đàn ông không có liêm sỉ lẽo đẽo theo sau cô nói toàn những thứ trên trời dưới đất. Cô chán nản nói.
- Tôi nói này, đại thiếu gia Huyết Gia. Anh không đi về gia tộc mà theo tôi làm gì.
Tư Khả nhìn cô, nụ cười vẫn như cũ trên môi.
- Sao tôi có thể để em đi về một mình được. Tôi sẽ rất lo lắng.
Nguyệt Hạ nhìn anh.
- Trời vẫn còn sáng, anh không thể lựa lý do thiết thực hơn à.
Tư Khả ngẫm nghĩ đôi chút rồi đáp.
- Hừm, vì tôi muốn ở gần em lâu hơn một chút.
Nguyệt Hạ quay đi.
- Đó không phải lý do.
Tư Khả vội đuổi theo đi song song với cô.
- Thật sự là vậy mà. Tôi không bao giờ nói dối em cả. Tin tôi đi.
Đám đàn em ở sau thì thầm với nhau.
- Hình như tụi mình hơi dư thừa.
- Tụi mình có nên đi chỗ khác không.
- Thật là tổn thương người FA quá.
Bla....bla....
Nói là làm, đám đàn em liền bỏ đi kiếm cái khác chơi, không muốn ở lại nhìn đại ca của họ biến đổi vì yêu nữa. Tư Khả thì lẽo đẽo sau cô hỏi han các thứ.
- Em có đói không? Có muốn ăn gì không ? Em có mỏi chân không ? Có muốn nghỉ một chút không ?......
Nguyệt Hạ sôi máu quay sang đưa tay nhéo lấy tai anh kéo xuống gần mình.
- Anh không thể im lặng chút sao ? Ồn ào quá.
Tư Khả đưa tay giữ tay cô đang nhéo tai anh cười khổ.
- Được, tôi không nói nữa. Em nhẹ tay chút.
Nguyệt Hạ bỏ tai anh ra, rồi bỏ đi trước vào 1 cửa hàng tiện lợi, Tư Khả khó hiểu đi theo cô nói.
- Sao thế, em không về nhà sao ?
Nguyệt Hạ cầm lấy giỏ lựa đồ cần mua, đáp.
- Không vội.
Rồi cô lựa vài chai nước trong tủ, xong sang tủ kem lấy 2 cây kem rồi cầm 1 lượt ra quầy tính tiền. Đi ra khỏi cửa hàng, lựa 1 chỗ ngồi ở dưới thân cây lớn, cầm lấy 2 cây kem ra giơ trước mặt anh.
- Lấy một cái ăn đi.
Tư Khả nhận lấy gỡ bọc ra, nói.
- Em thích vị socola à.
Nguyệt Hạ gật đầu.
- Nếu dị ứng thì đừng cố nuốt.
Tư Khả mỉm cười nói.
- Trùng hợp thật, tôi cũng thích vị này.
Cô cắn một miếng, chống cằm ngắm cảnh xung quanh. Tư Khả cũng chống cằm vừa nhìn cô vừa ăn kem, miệng lại không cong lên vui vẻ. Sau cô giải quyết cây kem liền lôi ra trong túi ra một chai nước vặn nắp mà uống, vừa định đậy nắp lại liền bị Tư Khả giật qua đưa lên môi uống cạn chai nước đó. Cô nói.
- Anh là con nít à.
Tư Khả cười ẩn ý.
- Này là hôn gián tiếp đúng không.
Từ ở ngoài đường có xe đen chạy ngang qua, ở bên trong Triệu Lam Phong vận bộ vest trên người đang nhìn ngắm cảnh xung quanh. Đôi mắt liền dừng trên người Nguyệt Hạ đang ngồi ở đó đối diện còn có người con trai đang mỉm cười nói chuyện với cô, trong khoảng khắc đó đôi mắt Lam Phong loé lên tia lạnh lẽo không vui.
- Tên đó, là ai. Sao lại cùng em ấy nói chuyện vui vẻ như vậy ?
Nguyệt Hạ cảm thấy như ai đó đang nhìn mình, cô đảo mắt xung quanh nhưng không có thấy ai đang nhìn mình cả. Tư Khả thấy cô đang tìm gì đó vội nói.
- Sao thế.
Nguyệt Hạ đáp.
- Không có gì.
Rồi cô đứng dậy xách lấy bịch bánh lớn, hướng về 1 hướng mà đi. Tư Khả cũng không hỏi mà đứng dậy đi theo sau cô.

*Trại Trẻ Mồ Côi*
Nguyệt Hạ đứng trước cổng đưa mắt nhìn trong sân lớn, những đứa trẻ đang vui đùa dí nhau chạy loanh quanh trong sân. Những cô bảo mẫu vội vội vàng vàng đuổi theo giữ lại, dặn dò.
- Mấy đứa đừng chạy lung tung, coi chừng té.
Nguyệt Hạ đi đến gọi.
- Lại quậy phá rồi.
Đám trẻ con vừa thấy cô, liền ồ ạt chạy đến.
- A, chị Vân Hạ đến rồi.
Cô giơ chiếc túi đầy bánh nói.
- Chị có mua bánh, mấy đứa nhớ phải chia nhau đấy.
Những đứa trẻ nhận lấy liền cười vui vẻ.
- Vângggg.
Cô bảo mẫu đến cười hiền dịu.
- Tiểu thư Hạ, ngày nào cũng làm phiền cô rồi.
Nguyệt Hạ lắc đầu.
- Không sao. Cháu cũng thay chú 2 đến xem mấy đứa nhỏ thôi.
Cô bảo mẫu gật đầu, rồi để ý thấy người xuất hiện ở cạnh cô.
- Vị này là.
Cô nói.
- Là bạn của cháu. Đại thiếu gia của Huyết Gia. Huyết Tư Khả.
Tư Khả giận dỗi.
- Bạn gì chứ. Là bạn trai mới đúng.
Nguyệt Hạ lườm anh, Tư Khả bị cái nhìn cô liền ngó lơ làm như không biết gì hết. Cô bảo mẫu nhìn vậy cũng khẽ bụm miệng cười, đám trẻ con đi đến bu xung quanh Tư Khả tròn mắt hỏi.
- Anh là bạn trai chị Vân Hạ ạ.
Nguyệt Hạ định phản bác nhưng Tư Khả đã nhanh miệng hơn.
- Ừ đúng rồi.
Cô chẳng thèm quan tâm nữa mà đi qua nói chuyện với cô bảo mẫu.Đám trẻ con ngây ngô hỏi.
- Vậy anh chị đã hôn nhau rồi ạ, em nghe nói chỉ có người yêu mới làm chuyện đó thôi.
Tư Khả nghe vậy cũng cười nói tiếp.
- Nếu anh làm ngay bây giờ mấy đứa tin không ?
Đám trẻ con nhìn nhau rồi nhìn anh gật đầu. Tư Khả nói tiếp.
- Nhưng mấy đứa phải giúp anh đó nha.
Nguyệt Hạ đang nói chuyện với cô bảo mẫu liền nghe mấy đứa nhỏ gọi mình.
- Chị Vân Hạ.
Cô đi qua nhìn mấy đứa nhỏ.
- Sao thế.
Cô không để ý Tư Khả đã đứng cạnh mình từ lúc nào, cô thấy mấy đứa nhỏ nhìn mình cười đầy nguy hiểm, cô cảm thấy có gì đó không ổn ngước đầu nhìn lên. Ngay lập tức, đã thấy gương mặt phóng to của Tư Khả áp xuống gần mặt cô đặt lên môi cô hôn. Cô bất ngờ nên khựng lại tại chỗ, đám trẻ con đưa tay che mắt liền trầm trồ.
- Hôn rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi