TRIỆU HỒI SƯ XINH ĐẸP

Trên đầu tên béo họ Kim nổi gân xanh ngồi chồm hổm ở trong nhà suy nghĩ thật lâu, cuối cùng muốn biết tại sao nhân loại thấp kém như Yêu Nhiêu này lại không sợ hắn, chính là bởi vì hắn có tiền, nhưng không có địa vị tối cao có thể khiến cho tiểu tiện nhân kia phải sợ tới mức chân nhũn ra.
Nghĩ thông suốt điểm này, trong đêm nguyệt hắc phong cao (Thời điểm thích hợp làm chuyện xấu đó mọi người), Kim Đại Phú ôm số lượng lớn thông linh thạch có độ tinh khiết cao ở trong lòng, muốn phối hợp với mấy người đến từ đế đô và Thế tử và Quý tộc của Quang Minh thành hợp lại thành liên minh tội ác.
Đang lúc hắn và Kha Đa - Tiểu nhi tử của thành chủ Quang Minh thành, trắng trợn tiến hành giao dịch tiền và quyền thì đột nhiên vừa ngẩng đầu lên liền nhìn thấy một con quỷ nước tóc tai ngổn ngang, đang bay về phía mình, trong cặp mắt quỷ, lóe lên ánh sáng rực rỡ.
Cuối cùng Yêu Nhiêu cũng coi như là đã hiểu Kim Đại Phú ở trước mặt, tại sao có thể cách hai ba ngày thì xuất hiện trước mặt mình. Bởi vì hắn chính là người có cảnh ngộ bất hạnh vạn năm nha!
Hắn chính là miếng thịt tự động đưa tới cửa khi nàng đói bụng, là bao cát đột nhiên xuất hiện khi nàng ngứa tay!
Thông linh thạch đỏ đậm này, làm sao có thể không làm cho lòng của Yêu Nhiêu lòng ngứa ngáy, nàng cũng đã từng nghe nói đến bí mật về thông linh trận kia, chỉ tiếc thông linh thạch thuộc loại hàng hiếm được quốc gia quản lý nghiêm ngặt, cho dù kiếp trước nàng là Thánh nữ dự tuyển, lúc thông linh cũng chỉ được chia cho hai mảnh vỡ thông linh thạch to bằng ngón cái.
Hiện tại liếc mắt một cái lại nhìn thấy một bao thông linh thạch có độ tinh khiết cao đặt ở trước mặt mình, tất nhiên Yêu Nhiêu là có lý do mới trợn to hai mắt tỏa sáng lấp lánh lên. Nếu có thể, nàng thật muốn ôm Kim Đại Phú hung hăng mà hôn một cái: “Hì! Thịt! Ngươi chính là phúc tinh của ta!”

“Ngươi… Ngươi là người hay là quỷ…”
Kha Đa ngồi xổm ở phía sau Kim Đại Phú hỏi, Tiểu Nhi Tử của thành chủ Quang Minh thành này hiển nhiên cũng chỉ là tên vô tích sự chỉ có diện mạo, mặc dù ra vẻ trấn định hỏi một câu như vậy, nhưng phía dưới đang có nước chảy ra, còn có hai chân không ngừng run rẩy vì sợ hãi kia đã bán đứng hắn.
Còn tưởng là một làn sóng bất ngờ mới tiến vào học viện Xuất Vân, sự may mắn của mình đều từ lúc phụ thân điên rời đi đã tan thành mây khói, thật không ngờ tới mới ở trong học viện ba ngày, đã tìm được tung tích của Thủy Châu, lại trong cùng một ngày, lại phát hiện ra một lượng lớn thông linh thạch có phẩm chất cao như vậy.
Thông linh thạch khiến cho người ta nhìn mà thèm thuồng, lại có thể đến từ người cực kỳ khiến cho người ta ghét — Kim Đại Phú.
“Ha ha ha ha! Thật sự là đi tìm mòn giày cũng không tìm được mà bây giờ lại chiếm được toàn bộ mà chẳng tốn tí thời gian nào, nếu đã là đồ của Kim Đại Phú, vậy thì bổn cô nương sẽ không khách khí !” Yêu Nhiêu ở trong lòng âm thầm cao hứng thoải mái, nàng đè thấp giọng xuống nói:
“Nếu như ngươi đã thành tâm thành ý đặt câu hỏi như vậy, vậy ta sẽ mở lòng tốt mà nói cho ngươi biết! Kim Đại Phú ngươi là tiểu nhân vô sỉ, đào quan tài của ta, trộm bảo bối thông linh thạch của ta, ta muốn nguyền rủa ngươi! Toàn bộ tay chân của những kẻ đã sờ qua bảo bối của ta đều sẽ bị thối rửa, nhận lấy sự dây dưa vô tận của Ám lực lượng tà ác!”
Yêu Nhiêu trực tiếp tản ra năng lượng của hắc châu trong vòng tay ra, làm cho thân thể của chính mình được bao phủ ở bên trong một mảng sương mù màu đen, càng trở nên như thật như ảo, giọng nói khàn khàn của thi quỷ được nàng bắt chước giống y như thật.

“Mẹ nó! Lực lượng của Ám thuộc tính! Thi quỷ! Là thi quỷ phụ ma bi.ến thái! Kim Đại Phú ngươi cái tên khốn kiếp! Dám dùng đồ của người chết để lừa gạt ta, muốn chết!”
Thế tử Kha Đa nhìn thấy “thi quỷ” thì giống như bị lửa thiêu vậy vội vàng ném thông linh thạch ở trong túi tiền ra ngoài, sợ bản thân thật sự giống như quỷ nói như vậy, tay chân thối rửa, khuôn mặt vốn thanh tú cũng vặn vẹo thành một đoàn vô cùng dữ tợn.
“Các ngươi ngăn nó lại cho bản Thế tử! Bản Thế tử đi tìm cao thủ Quang thuộc tính đến!” Kha Đa kéo huyễn bào viền vàng hoa lệ đại diện cho đại quý tộc của hắn quát lớn với những người còn lại, bản thân lại giống như chó mà chạy đi.
Trời mới biết là hắn thật sự đi tìm đạo sư, hay là trốn về nhà gào khóc mà tè ra quần không nữa.
Bởi vì là giao dịch ngầm, con cháu quý tộc còn lại đều không hề mang tùy tùng, ai biết tên mập Kim Đại Phú đáng chết này lại đi trêu chọc một con thi quỷ! Tiếng gào của Kha Đa vẫn chưa ngừng lại, các thiếu niên quý tộc khác cũng đều vứt thông linh thạch xuống đất, tè ra quần mà chạy hết, thời điểm như vậy thì tính mạng là quan trọng nhất, ai mà rảnh đi nghe theo cái mệnh lệnh chó má kia của Thế tử chứ.
“Kim Đại Phú! Ngươi là tên lừa đảo, còn nói trong nhà có quan hệ với nơi khai thác quốc mỏ (Mỏ dành cho quốc gia thì phải. Ai hiểu chỗ này chỉ mình nha)! Hôm nay thi quỷ này không giết ngươi, ngày mai lão tử cũng sẽ giết ngươi!” Lúc gần đi, một thiếu niên không quên đạp Kim Đại Phú một cước!
“Ô ô, không phải mà! Thật sự là thông linh thạch khai thác được trong quốc mỏ mà!” Kim Đại Phú vô cùng hoảng sợ quỳ trên mặt đất hô to, hắn thật sự bị oan mà.

Một trận gió lạnh thổi tới, làm Kim Đại Phú sợ run cả người, hắn ngẩng đầu nhìn chung quanh, bên cạnh làm gì còn có ai nghe hắn giải thích, đã sớm chạy trốn không còn một mống rồi.
Trước mặt hắn, chỉ có một cái bóng mờ tràn ngập lực lượng hắc ám lờ mờ trôi nổi, rất tà ác, rất mạnh! Cả bầu trời đêm hắc ám đều là nanh vuốt của thi quỷ!
Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán của Kim Đại Phú, lực lượng hắc ám bao phủ ở trên người Yêu Nhiêu, chính là hai đạo kiếm khí Ám thuộc tính hòa vào nhau mà thôi.
“Ngươi…” Yêu Nhiêu vừa định nói chuyện.
Chỉ nhìn thấy cả người mập mạp của Kim Đại Phú chết bầm này run rẩy, hai mắt đảo một cái, liền sùi bọt mép hoa lệ mà té xỉu, giống như heo chết đạp thế nào cũng không tỉnh.
“K! Bổn cô nương còn đang tính trêu đùa ngươi thật tốt một phen, chưa gì đã sợ như vậy.”
Thu hồi Ám thuộc tính trên hắc châu, Yêu Nhiêu cũng có chút mệt mỏi, Ám nguyên tố ở bên trong hắc châu thật vất vả mới tích góp được lại trong trận ngụy trang vừa rồi đã tiêu hao toàn bộ. Xem ra lại phải chịu đựng một đêm mới có thể làm đầy lại.
Yêu Nhiêu vừa mệt mỏi lại hưng phấn nhặt thông linh thạch màu đỏ đậm tán loạn đầy đất lên, nhét toàn bộ vào trong không gian trữ vật của Vòng Ngự Thú. Có tới hơn nửa bao tải! Huyễn thú thủ hộ thần của Bạch Hổ đại lục chính là Bạch Hổ, kiếp trước khi Yêu Nhiêu thông linh đã từng nhìn thấy một bóng hổ mông lung, thì mình liền có năng lực khế ước với huyễn thú, Huyễn thú thủ hộ thần của Chu Tước đại lục chắc là Chu Tước đi!

“Lần này, ta nhất định phải nhìn kỹ bộ dáng của Chu Tước!” Yêu Nhiêu xiết chặt tay thành nắm đấm, nhanh chóng chạy về ký túc xá, bây giờ nàng việc cần nhất chính là ngủ một giấc, những chuyện hôm nay trải qua, thật sự là quá kíc.h thích!
Lúc này Yêu Nhiêu vẫn còn chưa biết, nhờ có tên Kim Đại Phú nhát gan mà ngất xỉu nhanh như vậy này, ngay lúc nàng vừa rời đi, bên cạnh thân thể đang té xỉu của Kim Đại Phú bị té xỉu, đột nhiên có một thiếu niên tóc bạc mặc bạch y từ trên trời đáp xuống.
Thiếu niên này khoảng mười sáu, mười bảy tuổi, trên mặt lại có vẻ nghiêm nghị thành thục không hợp với tuổi của mình. Bên người có mười tám đóa hỏa diễm thần thánh diệt ma vây quanh!
“Kha Đa nói không sai, Ám thuộc tính… Ma tộc…” Thiếu niên cau mày lẩm bẩm, một luồng ánh sáng bạc nhàn nhạt ở mi tâm và hỏa diễm diệt ma đồng thời lóe lên.
“Xem ra lấy thân phận “đặc sứ” đến học viện này là đúng, không chỉ có một nới có khí tức hắc ám, lần sau sẽ không để cho ngươi chạy thoát…” Thiếu niên xiết chặt tay, đôi mắt giống như sao mà nhìn về phía xa.
Đặc sứ cúi đầu nhìn Kim Đại Phú ngất xỉu giống như heo chết một cái, hắn xoay người rời đi, trong nháy mắt một đầu tóc bạc khôi phục lại màu đen. Hơi thở thần thánh không giống người kia cũng biến mất không còn tăm hơi.
Đêm lạnh như nước, chỉ có chiếc khuyên tai màu bạc hình chữ thập (十) ở trên tai trái của thiếu niên còn phản xạ ra ánh sáng bạc lành lạnh trong bóng đêm.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi