TRIỆU HỒI SƯ XINH ĐẸP

Mũi ưng, mắt xanh, tóc bạc, ăn mặc cực kỳ rách nát, lão đầu mạng nụ cười có chút hèn mọn hoàn toàn không quan tâm sự lạnh nhạt của Hoang Sơn, vẻ mặt hưng phấn kéo Yêu Nhiêu vào phòng luyện đan. Yêu Nhiêu không hiểu hắn gầy như vậy sao khí lực lại lớn như thế.
Tuy rằng nhìn từ bên ngoài, căn nhà nằm tận cùng phía Bắc lạnh lẽo của học viện này cực kỳ rách nát keo kiệt, nhưng sự bố trí bên trong lại vẫn thực sự là một phòng thuốc.
Lọ thủy tinh lớn lớn nhỏ nhỏ hiển nhiên là nhặt được ở đâu đó, được sắp xếp chặt chẽ mà không hỗn độn trên giá gỗ cao gần đến trần nhà.
Ngay chính giữa phòng là một bàn làm việc cao cỡ nửa người, bên trong mấy trăm ống nghiệm chưa tẩy rửa vẫn còn lưu lại các loại dược liệu, nằm hỗn loạn trên bàn. Phía bắc căn phòng đặt mấy cái bao bố to lớn, nhìn qua không biết đã được đặt ở đó bao lâu, lại vẫn như cũ không bị mạng nhện bám lên.
“Tiểu bằng hữu, đi theo lão nhân ta học luyện đan nha! Không cần để ý tên l.ỗ mãng Hoang Sơn kia, nghe nói ngươi có một tiểu đan lô, nhanh lấy ra cho Pháp Y lão sư nhìn thử!”
Pháp Y lão đầu nhiều năm không có đệ tử làm bạn, đang kìm nén đến nhàm chán, nhìn thấy Yêu Nhiêu xuất hiện, ngay cả ống nghiệm cũng chưa kịp tẩy rửa, kích động giống như chó dữ thấy được cục xương mà chạy ra ngoài cửa, đoạt lấy Yêu Nhiêu từ trong tay Hoang Sơn.
“Pháp Y lão sư hảo.” Yêu Nhiêu nhu thuận khom người, mặc kệ hắn có phải là kẻ lừa đảo hay không, trước tiên cứ giả làm tiểu hài tử ngoan ngoãn đã rồi nói.
Lúc này Yêu Nhiêu thực sự là một tiểu thư cực có gia giáo, không biết đồ điên nhìn thấy có cảm khái tới rơi lệ đầy mặt không. Nếu bây giờ mái tóc bị cháy khôi phục sự mềm mại, không che khuất đi ánh mắt mê người kia của nàng, vậy tuyệt đối sẽ lập tức giây sát tất cả sinh linh có mặt ở đây.(giây sát: g.iết c.hết ngay lập tức)

“Ta quả thật có một tiểu đan lô.”
Tiểu đan lô màu đen chỉ lớn bằng bàn tay, có thể thoải mái đặt trong ống tay áo của đệ tử tập sự. Lúc này Yêu Nhiêu lấy nó ra, lại có chút nghi hoặc, lúc ở dưới hồ của học viện, “Thiết Đà Tử” này giúp nàng đỡ một nhát thuỷ kiếm, dd lê quý đôn chẳng lẽ nó không phải đan lô mà là một vũ khí hộ thân có dạng lò đan.
“Không sai, là một đan lô loại nhỏ nhất, chất liệu cực kỳ thô ráp.” Pháp Y đạo sư cầm lấy đan lô của Yêu Nhiêu cẩn thận xem xét, chỉ mấy câu nói đã quét sạch nghi ngờ trong lòng Yêu Nhiêu.
“Đan lô càng nhỏ càng dễ khống chế sức lửa. Vừa vặn dùng để luyện tập, hay là ngươi thử luyện một viên Chỉ Huyết đan* sơ cấp đi.”
Hoá ra Pháp Y đạo sư này cũng là người nóng vội, không đợi Yêu Nhiêu phản ứng lại đã hưng phấn nhét cho nàng một bó lớn Thỏ Nhung Thảo khô.
“Cứ thế mà bắt đầu luyện đan sao? Không cần lên lớp sao?”
“Đồ đệ ngoạn của ta, có cách học nào nhanh hơn so với vừa học vừa thực hành chứ.”
Pháp Y đạo sư cầm lấy một viên ma tinh cấp thấp nhất của huyễn thú hệ hoả, luyến tiếc đặt ở phía dưới tiểu đan lô màu đen, miệng còn không ngừng cảm thán.

“Nếu ngươi có thể khế ước luyện đan thú hệ hoả thì sẽ không cần phải lãng phí ma tinh, một viên ma tinh vụn giá ba mươi kim tệ, chỉ có thể dùng một trăm lần, ngươi nhất định phải cẩn thận sử dụng, nếu may mắn luyện được đan dược thì phải trả tiền ma tinh và thảo dược cho ta.”
Ngừng! Ma tinh vỡ vụn thế này nhiều nhất chỉ có giá mười kim tệ, Yêu Nhiêu cảm thấy Pháp Y đạo sư này lúc nhìn thấy tiền giống hệt tên quỷ tham tiền Nguyên Phương!
“Khống chế hỏa lực, đốt nóng đan lô, nhiệt độ nhất định phải duy trì ở mức vừa phải.”
“Cho Thỏ Nhung Thảo vào đi, chậm rãi đốt thành mảnh nhỏ, quá trình này cực kì quan trọng, rất dễ thất bại do thảo dược không cháy đều, lúc thất bại sẽ có khói đen bay ra... Đương nhiên... Đương nhiên bước này linhphan ngươi làm rất tốt.” Pháp Y có chút kinh ngạc, con ngươi màu lam loé lên.
“Thảo dược phải được nghiền nhỏ đều nhau, nếu không phẩm chất đan dược sẽ giảm xuống, còn kém hơn đan dược sơ cấp, chính là không thể thành đan, dược lực cũng giảm mạnh... Đương nhiên... Ngươi làm rất tốt, ừm, vô cùng tốt.” Pháp Y đã không che giấu được sự hưng phấn trên mặt, trực tiếp ghé vào phía trước đan lô của Yêu Nhiêu.
Yêu Nhiêu cũng không biết tại sao bản thân lại luyện đan thuận tay như vậy, có thể là do sống cùng đồ điên, đã khá quen thuộc đặc tính và công dụng của các loại thảo dược. Hơn nữa sự chỉ dẫn của kẻ lừa đảo Pháp Y đều vô cùng chi tiết, trước khi xảy ra vấn đề đã cho nàng chỉ thị chính xác.
Điều này khiến cho người từ trước tới nay luôn nấu loạn thảo dược thành một nồi hỗn hợp là Yêu Nhiêu vô cùng tự trách, so sánh với những kỹ xảo tinh tế này, năm đó bản thân và phụ thân rõ ràng khiến người ta dậm chân giận dữ.
“Tốt lắm, xoay tròn, bí quyết của ta yêu cầu phải có trình độ xoay tròn, để lại một góc nhỏ, không thể quá lớn, như vậy dược lực đồng đều, lại có trọng lực tác dụng, rất dễ kết đan... Đúng vậy... Ngưng đan tại điểm thấp nhất! Ngươi đúng là đồ đệ tốt!”

Pháp Y đạo sư hưng phấn vỗ bồm bộp lên bờ vai nho nhỏ của Yêu Nhiêu. Dưới cái nhìn khẩn trương chăm chú của Yêu Nhiêu, mùi thuốc chậm rãi lan ra từ trong đan lô.
Một viên đan dược nho nhỏ màu xanh đậm lẳng lặng nằm dưới đáy đan lô. Không phải sơ cấp, mà là cửu phẩm.
Thảo dược kém như vậy mà lại luyện ra đan dược cửu phẩm! Ngay cả bản thân Pháp Y cũng phát hoảng.
“Tiểu bằng hữu, không, đồ đệ yêu quý, sư phụ bàn bạc một bút giao dịch với ngươi!” Nét mặt già nua của Pháp Y cũng sắp nhỏ ra nước.(ý là ổng cười mà nếp nhăn nhăn lại sắp ép được ra nước nha :V)
“Giao dịch gì?”
Pháp Y bị thiên phú luyện dược của Yêu Nhiêu hù doạ, mà Yêu Nhiêu cũng thầm giật mình với kỹ xảo thuần thục của lão gia hoả Pháp Y này.
Cẩn thận cất giữ thảo dược, mấy trăm ống nghiệm vừa mới sử dụng chưa tẩy sạch, lúc chỉ dẫn nắm giữ chuẩn xác thời điểm và dược tính, tất cả những điều này đều nói rõ lão đầu Pháp Y này tuyệt đối không phải là “Kẻ lừa đảo” không biết luyện đan trong miệng Hoang Sơn. Điều này khiến Yêu Nhiêu bắt đầu hiếu kỳ.
“Thực ra lão nhân gia ta đã từng là một Luyện dược đại sư.” Pháp Y lão đầu vừa mở miệng, trái tim Yêu Nhiêu lập tức đập mạnh!
Đan dược được chia thành: sơ cấp, cửu phẩm, bát phẩm... nhị phẩm, nhất phẩm, cấp bậc dần tăng lên. Thông thường, nếu có thể luyện được đan dược sơ cấp là đã chính thức bước vào cánh cửa luyện dược, có thể được gọi là dược đồ;

Có thể luyện được đan dược cửu phẩm tới thất phẩm được gọi là dược sư;
Có thể luyện được đan dược thất phẩm tới tứ phẩm là đại dược sư, trên đại lục đã thuộc hàng tôn quý, ngay cả triệu hồi sư cấp Lĩnh chủ cũng phải cho ba phần mặt mũi;
Mà luyện dược tông sư, vậy quả thực chính là sự tồn tại có thể so sánh với Bá Chủ!
Pháp Y tự xưng mình từng là đại sư! Cho dù chỉ từng là đại sư! Cũng chắc chắn nhận được sự che chở của thế lực mạnh nhất đế quốc!
Nhìn thấy vẻ mặt chần chờ của Yêu Nhiêu, Pháp Y lão đầu chán nản giải thích :
“Ta vốn không thích luyện chế mấy loại đan dược như Chỉ Huyết Hoàn*, Giải Độc Hoàn, mục tiêu của lão nhân gia là trước đây không có sau này cũng chẳng tìm thấy Chiến Đấu Hoàn! Có thể khiến thân thể địch nhân vô lực “Vô Lực Hoàn”, có thể phát ra cực quang “Bạo Tạc Hoàn”, thậm chí có thể khiến huyễn thú mở ra linh trí Trí Tuệ Hoàn !”
Nhắc tới “nghiên cứu” của bản thân, ánh mắt Pháp Y lão đầu nhìn hơn mười cái túi vải bố trong góc phòng càng lúc càng cuồng nhiệt, hắn xiết chặt bàn tay gầy trơ xương, vô cùng phẫn nộ phun nước miếng:
“Ta chỉ thích Chiến Đấu Hoàn, kết quả trong một lần luyện chế một loại đan dược bình thường đã thất thần, không thể kết đan, bị Hiệp hội dược sư giáng cấp thành Dược sư sơ cấp, ném vào Học viện hạng hai này chịu sự coi thường!”
Người “đã từng” là đại sư này nhắc tới chỗ đau, trong đôi mắt già nua đều là nước mắt.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi