TRÌNH NGỮ LAM EM LÀ CỦA TÔI

Chương 129

Mộ Duật Hành loạng choạng mấy bước chân, hơi thở của anh như tắt nghẹn, tim như ngừng đập, nước mắt trực trào rơi xuống. Hình dáng cao lớn nhưng trong lòng dường như đã vỡ nát thật sự…

Là ai?

Lão đại, A Tứ vừa gọi đến báo cáo, câu ta nói rằng phu nhân nói về nhà ông bà Trình nhưng không phải, chiếc xe vừa lái đi thì phu nhân đã bắt taxi đến khách sạn Thiên Đường gặp Dương Hữu Bằng, kết quả ngài cũng biết rồi đó.

Sở Mặc liếc cặp mắt hung ác nhìn qua Dương Hữu Bằng. Bà Trình vừa nghe thấy đứa bé không còn, lại thêm Trình Ngữ Lam đến khách sạn tìm Dương Hữu Bằng thì bà đã không chịu nổi mà quỵ xuống nền.

Con gái của bà tại sao lại không biết xấu hổ như vậy. Đã có chồng, đang mang thai mà lại vào khách sạn với Dương Hữu Bằng.

Và dù cả hai không có gì, người đời nhìn thấy cũng sẽ dị nghị….

Mộ Duật Hành bật cười chua sót. Trong lòng vô cùng thất vọng, vô cùng đau thương…

Mộ Duật Hành nghiến chặt răng, khuôn mặt hung ác rùng rợn rút cây súng từ trong túi quần của Sở Mặc giơ lên nhắm vào người của Dương Hữu Bằng.

Mộ thiếu, đây là bệnh viện, ngài không được làm vậy.

Đúng rồi Duật Hành, không được đâu con.

Ông Trình chắn ngay phía trước cho Dương Hữu Bằng. Ông không phải muốn bảo vệ cho Dương Hữu Bằng mà là ông đang lo lắng cho anh. Đây là bệnh viện, có camera khắp nơi, xung quanh cũng có người, dù anh có quyền lực như thế nào cũng khó lòng tẩy trắng.

Sở Mặc lấy lại cây súng từ tay anh. Giết Dương Hữu Bằng thật sự quá dễ nhưng nơi đây không thích hợp cho anh ra tay.

Tôi xin lỗi.

Dương Hữu Bằng nghẹn ngào cúi đầu trước Mộ Duật Hành. Giá như hôm nay anh dừng lại kịp lúc thì chắc có lẽ mọi chuyện cũng không tồi tệ đến mức này.

Mộ Duật Hành cười khẩy quay người bước đi, anh không dành một cái liếc mắt nhìn vào trong xem tình hình của Trình Ngữ Lam như thế nào.

Ở hiện tại bắt anh phải đối diện với cô, anh không làm được.

Điều bất ngờ ư?Tải ápp ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Anh quá bất ngờ rồi!

Cô từng nói rằng, cô không còn yêu Dương Hữu Bằng nữa. Nhưng hôm nay cô lại tìm cách trốn anh để gặp gỡ Dương Hữu Bằng, còn ở khách sạn

Anh nên nghĩ gì đây?

Tại sao con của anh lại mất, dường như anh đã hiểu được

 

Trình Ngữ Lam được chuyển lên phòng bệnh, hơn một tiếng sau đó cô đã tỉnh lại…

Nhận được tin đứa bé không còn, Trình Ngữ Lam ôm mặt òa khóc như đứa trẻ, cô đau như ai cắt đứt ruột gan của mình.

Cục cưng đáng yêu của cô mất rồi, cô còn chưa nói với Mộ Duật Hành. Cô là một người mẹ rất tệ, đến bảo vệ con mình, cô cũng không làm được.

Đứa bé mất, lỗi hoàn toàn thuộc về cô. Giá như cô tin tưởng tuyệt đối vào anh, ngồi xuống cùng nhau nói chuyện, không mạo hiểm đến đó thì cục cưng cũng sẽ không rời xa cô và anh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi