TRÌNH NGỮ LAM EM LÀ CỦA TÔI

Chương 80

Nhưng cái không đành lòng của ông đã khiến ông ngày đêm nơm nớp lo sợ, ăn ngủ không yên…

Rồi cuối cùng khi nghe tin có người gửi bức thư đến cho ông Lăng, ông đã biết ngay là Bạch Thiện. Lúc này, không còn cách nào khác là một lần nữa ám sát Mộ Duật Hành, không để anh điều tra ra và tìm được Bạch Thiện. Nếu như sự thật bại lộ ông sẽ đánh mất người phụ nữ ông yêu, người phụ nữ mà ông đã tốn rất nhiều thời gian và công sức mới có được…

Ám sát Mộ Duật Hành không thành công, tìm không thấy Bạch Thiện. Anh lại bắt đầu nghi ngờ ông, qua tận Hà gia để hỏi ông. Lúc đó ông biết anh đã có phòng bị với ông, ám sát chắn chắn là không được, và thế là ông đã nghĩ ra cách lấy Trình Ngữ Lam uy hiếp anh…

Chính ông đã cho người theo dõi và làm cho Trình Ngữ Lam ngất xỉu trong phòng vệ sinh ở trung tâm thương mại. Ông hy vọng qua sự việc đó anh sẽ sợ mà dừng bước….

Kế hoạch của ông lại một lần nữa thành công, thật sự Mộ Duật Hành đã dừng bước, nhưng dừng bước là vì anh đã điều tra ra…

Duật Hành, chú xin lỗi.

Xin lỗi ư? Xin lỗi có làm cho ba tôi sống lại không?

Mộ Duật Hành giật lấy cây súng của Sở Mặc rồi nhắm thẳng vào đầu của ông Hà. Phải chính tay anh giết chết người đã hại ba anh, như vậy anh mới thấy thỏa mãn và hả dạ trong lòng.

Anh hai, em xin anh, xin anh đừng giết ba em…

Hà Doanh chạy lại nắm chặt ống quần của Mộ Duật Hành. Dù không biết mọi chuyện là như thế nào, nhưng khi thấy sắc mặt hung tợn của anh thì chắc chắn ba cô đã làm chuyện gì đó rất nghiêm trọng.

Doanh Doanh, vô ích thôi. Em vẫn là em gái của anh, nhưng không có nghĩa là vì em anh sẽ tha thứ cho người đã giết ba anh.

Giết? Ba cô giết ba anh ư? Chuyện gì thế này, Hà Doanh cô thật sự không hiểu.

Ba, ba có giết chú Mộ không? Ba hãy nói là không đi.

Ông Hà ôm lấy Hà Doanh vào lòng, đặt nụ hôn lên trán của cô. Đến giờ phút này ông còn chối được nữa sao, thật sự đã vô ích rồi. Nhưng 28 năm được sống trọn vẹn với người mình yêu cũng đã đủ lắm rồi, tuy ông muốn tham lam hơn một chút nhưng e là không thể nữa rồi.

Đến hiện tại điều ông tiếc nuối nhất là chưa được nhìn thấy hai đứa con của mình lập gia đình, sinh con đẻ cái…

Nhưng như vậy cũng đã đủ rồi…

Doanh Doanh, cùng anh chăm sóc cho mẹ thật tốt.

Không, ba, đừng mà. Anh hai, em xin anh, xin anh đừng giết ba em.

Hà Doanh bật khóc nức nở. Làm sao cô chấp nhận được đây? Ba cô không thể chết dưới tay của anh hai cô được, hai người đàn ông mà cô hết mực yêu thương.

Mẹ anh bây giờ không còn biết gì nữa, hai mắt của bà cũng đã mờ đi, thay vào đó là những kỷ niệm của bà và ông Mộ như cuốn phim tái hiện lại trong đầu bà, làm bà cảm thấy mình thật tội lỗi…vô cùng tội lỗi

Bà đã yêu và chung sống với một người đã cướp đi hạnh phúc vốn có của bà. Những bất hạnh, đau khổ của cuộc đời bà tất cả đều do ông mà ra….

Trạch… em… xin lỗi.

Mẹ…..

Mẹ anh đã ngất lịm đi sau đó, cú sốc này quá to lớn, bà không thể nào đối diện được…bây giờ bà chỉ cầu mong được gặp ông Mộ, bà sẽ dập đầu xin lỗi ông, xin lỗi mối tình đầu của bà.

Bà từng nghĩ rằng cuộc đời mình rất may mắn, nhưng sự thật đằng sau khiến bà như muốn chết đi…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi