TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



“Cô Hạ đúng là thiên tài trong ngành xây dựng, hôm nay chúng tôi coi như được mở mang tầm mắt.

Dự án này để cô làm, chúng tôi hoàn toàn yên tâm, bắt đầu ký hợp đồng thôi!”
Chú La vui mừng không xiết, ông ấy rất an tâm khi giao dự án cho công ty này.
Ngay lúc hai bên chuẩn bị ký hợp đồng, cửa phòng họp đột nhiên bị đẩy ra.
“Đợi một chút, hợp đồng này không thể ký được”.
Hạ Tuyết Cầm trang điểm đậm, tay cầm một đống tài liệu hiên ngang bước vào.
“Cô là ai?”
Chú La nhíu mày không hài lòng: “Có chuyện gì lát nữa rồi nói, cô ra ngoài trước đi”.

Hạ Huyền Trúc cũng thấy khó hiểu, Hạ Tuyết Cầm sao lại đột nhiên xuất hiện ở đây vậy?
Đồng thời, trong lòng cô có một dự cảm không lành, Hạ Tuyết Cầm đột nhiên xuất hiện vào lúc này, hẳn là không phải chuyện tốt đẹp gì”.
“Chú La, chú nghe tôi nói xong trước rồi hãy quyết định có ký hợp đồng hay không”.
Khi Hạ Tuyết Cầm nói, cô ta đột nhiên chỉ tay về phía Hạ Huyền Trúc: “Tôi đang dùng tên thật của mình để tố cáo.

Hồ sơ mời thầu của kiến trúc Huyền Trúc không phải do cô ta tự làm mà là đánh cắp thông tin của tập đoàn Hạ Thị chúng tôi!”
Ngay sau khi lời này được nói ra, tất cả mọi người đều vô cùng kinh ngạc.
“Cô đừng có ngậm máu phun người, tôi đánh cắp thông tin của các người lúc nào?”
Hạ Huyền Trúc tức giận nói.
Chú La cau mày nhìn Hạ Tuyết Cầm, trầm giọng nói: “Cô có căn cứ gì mà nói những lời này? Tôi cần phải nhắc nhở cô một chút, những lời này phải chịu trách nhiệm pháp lý đấy!”
“Đương nhiên là tôi có bằng chứng”.
Hạ Tuyết Cầm lấy một tập tài liệu đấu thầu trong bì ra rồi đưa qua.
Chú La mở ra xem: “Sao giống hệt tài liệu đấu thầu của xây dựng Huyền Trúc thế?”
Hạ Huyền Trúc cũng cảm thấy khó hiểu, đây là bí mật của công ty, làm sao trong tay Hạ Tuyết Cầm lại có tài liệu y hệt được?
Ngoại trừ con dấu chính thức của công ty và tên công ty là khác thì những nội dung còn lại đều y nguyên!
“Bởi vì tài liệu đấu thầu của xây dựng Huyền Trúc lần này rõ ràng là đã đánh cắp từ tập đoàn Hạ Thị chúng tôi!”
Hạ Tuyết Cầm chỉ vào tài liệu, nói: “Chú La, chú xem ngày tháng ở trên, thời gian của chúng tôi sớm hơn Hạ Huyền Trúc vài ngày, điều này cho thấy, bản tài liệu của tập đoàn chúng tôi mới là bản gốc!”

Chú La lật nhanh vài trang tài liệu, nhận thấy thời gian trên đó quả đúng giống với lời Hạ Tuyết Cầm nói, sớm hơn so với xây dựng Huyền Trúc vài ngày.
“Cô Hạ, xin hỏi cô có gì muốn nói về chuyện này không?”
Chú La trầm giọng hỏi, dự án khu sản nghiệp này rất quan trọng đối với sự phát triển của Giang Bắc trong tương lai, nếu như xảy ra vấn đề gì lúc này thì không phải là chuyện nhỏ đâu.
“Chú La, đây là vu khống”.
Hạ Huyền Trúc không hề rối trí, lên tiếng nói: “Hồ sơ mời thầu đúng là tuyệt mật.

Về phần tại sao tập đoàn Hạ Thị lại có một bản giống hệt như vậy thì tôi cũng không rõ”.
“Nhưng dù cho họ có tài liệu giống với chúng tôi cũng không có nghĩa là chúng tôi đã đánh cắp thông tin của họ”.
“Tên công ty ở bên trên có thể sửa, con dấu có thể đóng lại, còn về ngày tháng thì càng đơn giản hơn, chỉ cần thay đổi vài con số là được rồi.

Điều này hoàn toàn không thể chứng minh chúng tôi đánh cắp được”.
“Tôi cũng có thể nói rằng chính họ đã ăn cắp thông tin của chúng tôi, bây giờ chạy tới đây để vu khống!”

Mặc dù mấy năm nay Hạ Huyền Trúc đã phải chịu đựng rất nhiều khổ cực, tính cách của cô cũng đã bị bào mòn đi nhiều.

Nhưng từ khi Diệp Vĩnh Khang quay về, sự dũng cảm ăn sâu trong máu đã dần dần quay trở lại.

Cô không còn là cô gái yếu đuối nhỏ bé, khi bị ức hiếp chỉ có thể nuốt giận vào lòng của mấy năm trước nữa rồi.
“Ha ha ha, mạnh miệng lắm, tôi đã sớm đoán được cô sẽ nói như vậy rồi”.
Hạ Tuyết Cầm cười to, sau đó nhìn Hạ Huyền Trúc nói: “Cô nói đúng, chỉ dựa vào một tập tài liệu đấu thầu quả thực chưa thể nói được gì”.
“Nhưng nếu cô nói bản gốc là của cô, vậy thì cô phải có file nguồn trong tay, cô có dám lấy ra cho mọi người xem không?”


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi