TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



Chỉ là chiếc xe POLO này ngoại trừ bên ngoài có vẻ giống những chiếc POLO khác ra, thì những chỗ khác đều đã qua cải thiến tinh vi rồi.

Kính là loại kính chống đạn phân tử cao, động cơ là loại động cơ xe tăng hàng đầu thế giới.

Mọi bộ phận đều được làm thủ công bằng máy móc hàng đầu thế giới.

Ngay cả khung của chiếc xe cũng được làm bằng kim loại đặc biệt, độ cứng của nó có thể so sánh với một chiếc xe bọc thép.

Sau khi lắp ráp xong chiếc xe này đã tốn hơn hai tỷ tiền nguyên liệu, có thể gọi đây là một chiếc xe tăng khoác lên mình lớp áo POLO.

Sử Nam Bắc đã làm tất cả những điều này, Diệp Vĩnh Khang cũng rất hài lòng với nó.

Nghĩ đến Sử Nam Bắc, lông mày của Diệp Vĩnh Khang lại cau lại, từ khi anh ấy biến mất ở Hải Á, cho tới bây giờ vẫn không có manh mối gì.


Cả người giống như bốc hơi khỏi thế giới vậy, cho dù Thiên Ảnh có vận dụng mạng lưới tình báo tinh vi nhất của Điện Long Thần thì vẫn không thu hoạch được gì.

"Anh Diệp, có chuyện gì sao?"
Diêu San nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang sững sờ, vội vàng hỏi.

"À à, không sao".

Diệp Vĩnh Khang lấy lại tinh thần, vừa định khởi động xe, anh đột nhiên nghĩ tới chuyện gì đó, liềm quay đầu lại nở nụ cười xin lỗi với Diêu San, nói: "Cô Diêu, phiền cô ngồi ở hàng ghế sau được không?"
"Tại sao?"
Diêu San tỏ vẻ khó hiểu.

Diệp Vĩnh Khang xấu hổ nói: "Tôi đã hứa với vợ tôi rằng ngoài đàn ông, ghế lái phụ chỉ dành riêng cho cô ấy, vì vậy ! Tôi xin lỗi, cô giáo Diêu".

Lúc trước, Trần Tiểu Túy đã từng ngồi vào ghế lái phụ này, để lại một vài sợi tóc dài và mùi nước hoa thoang thoảng.


Kết quả, đã bị Hạ Huyền Trúc phát hiện ra, lúc đó Diệp Vĩnh Khang đã giải thích rất lâu và hứa rằng trong tương lai, ghế lái phụ này chỉ dành cho mình cô, chuyện đó mới được cho qua.

Diêu San ngây người, nhanh chóng mỉm cười: "À vâng, xin lỗi".

Vừa nói, cô ấy vừa mở cửa đi xuống hàng ghế sau, ngồi cùng Diệp Tiểu Trân, cùng cô bé nói chuyện phiếm.

Ngay sau khi đến Sơn Thủy Hoa Môn, xe vừa tiến vào, Diêu San đã bị dãy biệt thự bên trong làm cho choáng váng.

"Anh Diệp, hóa ra anh sống ở đây.

Tôi chỉ nghe nói Sơn Thủy Hoa Môn là khu biệt thự xa hoa nhất Giang Bắc, không ngờ lại đẹp như vậy!"
Diêu San kinh ngạc nhìn những ngôi biệt thự sang trọng xung quanh mình qua cửa kính xe hơi, ánh mắt đầy khao khát và ngưỡng mộ, nhưng ẩn trong đó lại có chút bất lực và buồn bã.

Đi theo Diệp Vĩnh Khang vào cửa biệt thự, Diêu San càng bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh ngạc hơn.

Biệt thự tổng cộng có ba tầng, không gian bên trong vô cùng rộng rãi, trang trí lại càng tinh xảo không chê vào đâu được.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi