Người đàn ông mặc vest ngẩn ra, quay đầu lại nói với cô gái: "Rốt cuộc là chuyện gì vậy?"
Cô gái có vẻ hơi chột dạ nhưng nhiều người nhìn thấy như vậy cũng không giấu được nên vừa khóc vừa kể về chuyện vừa xảy ra.
"Chồng à, em không thể nuốt trôi cục tức này.
Hai người này ỷ có tiền mà sỉ nhục em.
Anh mau quẹt thẻ, so với bọn chúng đi!"
Cô gái tủi thân kéo cánh tay của người đàn ông mặc vest.
"Cái đm, con đàn bà đê tiện này!"
Nào ngờ người đàn ông mặc vest sau khi nghe thấy thế lập tức điên lên, nói với cô gái: "Cô nghĩ tôi mở ngân hàng à? Tôi chỉ vừa lập nghiệp được hai năm, còn nợ ngân hàng một khoản kia kìa, tôi đâu có tiền mà đi so thể diện với cô?"
"Mau về nhà với tôi, ở đây mất mặt ra!"
Người đàn ông mặc vest kéo cô gái chuẩn bị rời đi.
"Xin dừng bước!"
Lúc này, nhân viên bán hàng vội vàng bước tới ngăn hai người lại, cười với cô gái: "Cô ơi, cô chưa trả tiền".
Cô gái bất mãn nói: "Đồ tôi không lấy nữa, trả tiền cái gì, mau tránh ra!"
Người bán hàng mỉm cười và nói: "Xin lỗi cô, những sản phẩm này không thể trả lại được sau khi đã quét mã vạch".
"Biến, muốn ép mua ép bán à? Tôi nói không lấy nữa là không lấy nữa, mau tránh ra, một đứa nhân viên bán hàng quèn mà cũng dám khua tay múa chân với tôi à, có tin tôi dùng tiền đập chết cô không?”
Cô gái tức giận bừng bừng, không hề coi nhân viên bán hàng ra gì.
Nhân viên bán hàng nhìn chằm chằm cô gái trong vài giây, nhưng không hề tức giận mà lùi về phía sau vài bước, vẫn mỉm cười.
"Coi như biết điều!"
Cô gái lạnh lùng hừ một tiếng, cho rằng đối phương sợ rồi, vừa định rời đi, vài nhân viên an ninh vạm vỡ đột nhiên từ bên cạnh lao tới.
"Thưa cô, xin vui lòng thanh toán hóa đơn!"
Một nhân viên bảo vệ trầm giọng nói.
Những vệ sĩ này toát ra khí chất cứng rắn, cô gái có vẻ hơi chột dạ.
Người mặc vest vội vàng nói: "Mấy anh em, chuyện này là hiểu lầm thôi, vợ tôi không hiểu chuyện, phiền mấy anh sắp xếp một chút, giúp tôi thu lại mấy món này".
Bảo vệ lạnh lùng hừ một tiếng: "Xin lỗi, chúng tôi không quyết định được.
Nếu muốn trả hàng, xin hãy nói chuyện với ông chủ của chúng tôi".
Người đàn ông mặc vest nhanh chóng lấy điện thoại di động ra, nói: "Ông chủ của các người là ai, tôi sẽ đích thân gọi điện thoại cho ông ta".
Nhân viên bảo vệ khoanh hai tay trước ngực, cười nói: "Ông chủ của chúng tôi là Nam Giang Vương, có cần tôi cung cấp số điện thoại của ông ấy không?"
Hít--
Nghe được ba chữ của Nam Giang Vương, những người đang xem xung quanh đột nhiên hít một hơi!