TRỞ VỀ BÊN EM - DIỆP VĨNH KHANG



“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Anh em Phá Quân Phá Thiên!”
“Có!”
“Lệnh cho hai người, dẫn đầu một doanh đội bao vây căn cứ của Ám Dạ Các, phối hợp với Quả lão hình thành một mũi công kích!”
“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Thiên Ảnh, Chuột đất, Huyết hòa thượng!”
“Có!”
“Ba người cùng tôi bao vây, trấn áp đám thợ săn, nhất định phải giết hết, một tên cũng không chừa!”
“Thuộc hạ nhận lệnh!”
“Hành động!”
“Vâng!”
Diệp Vĩnh Khang dẫn theo đám người Thiên Ảnh, men theo một con đường nhỏ nhanh chóng tiến hành bao vây đám thợ săn lại.

Chỉ trong chưa đầy mười lăm phút, bọn họ đã vượt lên dẫn trước đám thợ săn, chiếm lĩnh một ngọn đồi nhỏ bên cạnh tuyến đường.


Bốn người nấp sau một bụi cây trên sườn đồi, lặng lẽ chờ đợi đám thợ săn tới.

“Điện Chủ”.

Lúc này, Chuột đất đột nhiên trầm giọng nói: “Lát nữa có thể cho tôi ra tay trước không, địa hình này rất phù hợp với tuyệt chiêu của tôi.

Chiêu mà tôi luyện được gần đây thật sự rất lợi hại, Điện Chủ ngài phải tin tôi!”
Diệp Vĩnh Khang cau mày, thấy hơi phiền, nhưng sau đó nghĩ lại, cái đại chiêu mà Chuột đất nói mặc dù có chút không đáng tin nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến lần xuất kích này vì vậy liền tùy ý gật đầu một cái, đồng ý yêu cầu này của hắn.

Chuột đất vui mừng đến mức suýt thì nhảy dựng lên, khi hắn cười để lộ ra hàm răng nham nhở, đen và nhọn hoắt, trông kinh chết đi được.

“Đầu trọc, lát nữa giúp tôi một chuyện”.


Chuột đất chỉ vào tảng đá to bằng cái thùng nước bên cạnh, nói với Huyết hòa thượng: “Lát nữa nhìn tay của tôi, chỉ cần tôi hất tay xuống, anh lập tức đẩy tảng đá này xuống nhé”.

Huyết hòa thượng mỉm cười gật đầu, sau đó lặng lẽ đi tới phía sau tảng đá.

Hai người này thường ngày cãi nhau ầm ĩ đấy, nhưng khi tới lúc làm chuyện chính sự thì độ ăn ý phối hợp của hai người rất cao.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây.

Khoảng năm phút sau, một âm thanh sột soạt vang lên, một đội hình mũi tên khoảng năm, sáu người đột nhiên xuất hiện dưới sườn đồi.

Bọn chúng nhanh chóng phóng về phía trước, hoạt động nhanh nhẹn như thể những con báo săn!
Thợ săn tới rồi!
Chuột đất chăm chú nhìn đám thợ săn đang di chuyển, nhanh chóng ước chừng khoảng cách trong lòng, hai giây sau, Chuột đất đột nhiên từ từ giơ một tay lên.

Một giây nữa trôi qua.




Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi