Editor : Phương
“ Tập đoàn Giang thị ?”
“Đúng vậy.”
“Hợp tác?”
“Đúng vậy, muốn khiêm tốn cùng Vân Lục tiểu thư hợp tác.”
“Khiêm tốn?”
“Cầu hợp tác với Vân tiểu thư.”
Đầu bên kia giọng chàng trai ôn nhuận có lễ, nghiêm trang. Dương trợ lý cho rằng mình bị ảo giác,run cầm cập mới :" Là hợp đồng kia?"
"Email Đã được gửi đến hòm thư của Vân thị, chúng tôi muốn cô cùng tiểu thư Vân Lục đến đàm phán, chỉ được là cô ấy, ai cũng không được, cảm ơn." Nói xong, đối phương tắt điện thoại.
Nghe xong đối phương nói,Dương trợ lý ngơ ngẩn hồi lâu, quay đầu mở máy tính, click vào email,quả nhiên, có một bản hợp đồng được gửi đến.
Mới nhất, là của tập đoàn Giang thị gửi đến.
Dương trợ lý click mở hợp đồng,từ từ xem, đây là bản hợp đồng thiết bị y tế mà Vân thị luôn muốn hợp tác,từ trước tới nay thứ Vân thị sản xuất đều chỉ là một ít vật liệu mềm.
Tuy nhiên lại không có công ty hay bệnh viện nào hợp tác được lâu dài, tập đoàn Giang thị không chỉ là làm được thiết bị y tế xuất sắc mà còn hợp tác với rất nhiều bệnh viện.
Có rất nhiều bệnh viện có tên tuổi trên toàn thế giới.
Lại nói một khi đã cùng Giang thị hợp tác một lần, còn sợ không có lần thứ hai hay sao? Phía trước có rất nhiều công ty lớn hơn đều không để mắt đến, lại chủ động hợp tác với Vân thị ???
Dương trợ lý đã quên mất người mà đối phương chỉ định nói hợp tác, vui vẻ mà photo hợp đồng ra, kẹp vào folder, mở cửa đi ra ngoài tìm Vân Xương Lễ, kết quả ở cửa thang máy đã nhìn thấy Trình Tiêu mặc đồ công sở đi tới.
Dương trợ lý bước chân dừng lại, tuy rằng cô ta nghiêng về phía Vân Xương Lễ nhưng cũng không vừa mắt hai mẹ con này, sải bước chân muốn đi, Trình Tiêu lại gọi lại :" Dương trợ lý".
Dương trợ lý dừng bước chân, “Chuyện gì? Trình tiểu thư.”
“Ngài nghe một chút.” Trình Tiêu đưa cho Dương trợ lý một cái điện thoại màu đen, cô ta nhìn chằm chằm cái điện thoại kia, sửng sốt, Trình Tiêu mỉm cười :" Vân tổng tìm ngài."
Dương trợ lý bán tín bán nghi nghe điện thoại, để ở bên tai, gọi một tiếng Vân tổng
Bên kia, tiếng nói của Vân Xương Lễ mang theo mỏi mệt “Dương trợ lý, từ hôm nay trở đi, Trình Tiêu sẽ thay thế tôi xử lý công việc.”
“Cái gì?” Dương trợ lý thất thanh kêu lên, lại lập tức khống chế âm thanh lại :" Vân tổng, ngài…"
“Cứ quyết định như vậy đi, cháu áy aex thay ta xử lý tốt". Vân Xương Lễ xoa xoa chân mày, nói, hiện giờ bên ngoài mắng Vân thị ồn ào huyên báo, ông ta cũng bị người ta mắng chửi, mặt mũi ông ta không chịu nổi, còn có Vân Lục muốn cướp lấy vị trí này của ông ta, ông ta cũng không biết nên đối mặt với Vân Lục như thế nào,cho nên khi Trình Tiêu cầu xin, ông ta quyết định cho Trình Tiêu ra mặt một thời gian.
Dương trợ lý còn muốn nói cái gì đó, nhưng cô ta vẫn luôn rất nghe lời, Vân Xương Lễ đối xử với cô ta cũng rất tốt,Dương trợ lý không dám nói nhiều, chậm rì rì mà tắt điện thoại, đưa cho Trình Tiêu.
Trình Tiêu mỉm cười nhận lấy, biểu cảm dịu dàng, giống y hệt người mẹ kia của Trình Tiêu, nhất thời Dương trợ lý cũng rất bất mãn nhưng vẫn phải nghe lời, trước khi cô ta xem được hotsearch kia, cũng rất thích đôi mẹ con này, đối với vị tiểu thư Vân gia kia lại rất căm ghét.
Hai mẹ con Trình gia thường tới công ty,đãi mọi người đi ăn.
Lúc nhớ tới bọn họ đối tốt, rất nhanh nghĩ ra rất nhiều cái tốt của mẹ con kia,lại thấy vị Trình Tiêu này là do đích thân Vân tổng an bày, có thể chứng minh là Vân tổng vẫn rất thương yêu vị tiểu thư này. Dương trợ lý sắc mặt tốt lên, cô ta cười đem hợp đồng mà đưa cho Trình Tiêu,hưng phấn nói :" Trình tiểu thư, đây là bản hợp đồng của Giang thị vừa mới đưa tới,cô thật là có phúc, vừa mới tới công ty làm,đã kiếm được hạng mục tốt như vậy.
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
Nghe được hai chữ Giang thị, ánh mắt Trình Tiêu sáng lên, nói thật , từ lúc Giang Úc đi học ở Harvard, cô ta đã lâu không nhìn thấy hắn.
Nhưng hành động của hắn cô ta vẫn luôn chú ý, không liên quan gì đến Vân Lục,nhưng là hắn cùng Khâu Linh Thải vẫn còn hôn ước, hotsearch lần này, cũng chỉ có Chu Dương Hứa Điện hỗ trợ,có thể thấy được Vân Lục không có quan hệ gì với Giang Úc, Giang Úc chắc cũng chỉ coi Vân Lục là gặp dịp thì chơi thôi.
Trình Tiêu lấy lại một chút khi thế, cái đuôi vểnh lên, nói :" Để tôi nhìn xem, đã làm phiền Dương trợ lý rồi.:
Trình tiểu thư này cũng không đơn thuần chỉ là dịu dàng, còn rất ham học,khiêm tốn, Dương trợ lý sau khi nghe xong, cười đến càng xán lạn, “Không sao, Trình tiểu thư đi theo tôi”
“Được.”
Trình Tiêu mỉm cười, cầm hợp đồng, đi theo Dương trợ lý.
Đi đến văn phòng lúc trước của Vân Xương Lễ, đi ngang qua một cái phòng viết chữ văn phòng tạm thời, nước chân Trình Tiêu dừng lại, Dương trợ lý nhìn theo tầm mắt của cô ta,mỉm cười hỏi :" Từ sáng sớm Vân tiểu thư đã đến công ty, cô có muốn vào chào hỏi không ?".
“Hả? Em gái tôi tới? Được, sau khi xem hợp đồng xong, tôi sẽ đi tìm em ấy." Trình Tiêu mặt mày vui mừng giống như rất thích người em gái Vân Lục này.
Dương trợ lý thấy thế, trong lòng đối với Vân Lục càng bài xích.
Nghĩ đến buổi họp thường niên kia.
Có thể thấy được vị thiên kim Vân gia này vẫn luôn chèn ép mẹ con Trình gia, đến đường cùng mới có cái Hotsearch kia ( là cái bôi đen Vân Lục đó quí zị ).
*
Cô nhân viên này tên là Lưu Yến, cũng là một trong những người trợ lý của Vân Xương Lễ, nhưng không được ông ta trọng dụng mấy.
Lúc Vân Lục tới, cô ấy tự nhiên sẽ giúp Vân Lục, trộm cho cô rất nhiều tư liệu, Vân Lục rất cảm kích, nói cảm ơn.
Lưu Yến thẹn thùng mà rời đi, lại nhỏ giọng nói một cậu:" cô về sau có gì yêu cầu, có thể tìm tôi, tôi thay cô xử lý."
Vân Lục mỉm cười: “Được”
Nhìn thấy má lúm đồng tiền của Vân Lục, Lưu trợ lý mặt đỏ lên, đi ra ngoài đóng cửa lại.
Nhìn cửa đóng lại, Vân Lục mới tiếp tục xem tư liệu,mới xem được một ít, cửa lại lần nữa bị mở ra, Vân Lục cho rằng là Lưu trợ lý, ngẩng đầu lên cười.
Cô vừa ngẩng đầu lên, nụ cười cứng lại ở khóe môi.
Trình Tiêu mặc một thân đồ công sở, chân dài được bọc trong tất, đi giày cao gót, đứng ở cửa mỉm cười nhìn Vân Lục.
“Em gái.” Cô ta gọi một tiếng.
Vân Lục khép lại tư liệu, hỏi: “Tại sao cô lại ở chỗ này?”
“A? À, là như thế này.”
Trình Tiêu mỉm cười, đi đến, tiếng giày cao gót vang lên từng nhịp, cô ta thong thả đi đến trước mặt Vân Lục, cười nói :" Chú bảo chị tới thay chú một thời gian, cho nên nhờ em chiếu cố nhiều hơn."
Nói xong, hướng Vân Lục duỗi tay.
Vân Lục tâm trùng xuống, nhìn chằm chằm bàn tay trắng nõn đang vươn ra.
“Em gái?” Trình Tiêu lại lần nữa mỉm cười hỏi,cô ta nghiêng đầu, mang theo vài phần vô tội.
Vân Lục không đáp, cô cầm một hộp mực nước, vặn ra, đổ lên tay Trình Tiêu.
Sau đó ném hộp mực kia đi, vỗ tay nâng cằm nói :" Chúc mừng cô, còn có thể đến được công ty này, xin chỉ giáo nhiều hơn, chị gái."
Mực nước theo bàn tay của Trình Tiêu nhỏ xuống, đôi mắt cô ta co rút lại, hiện lên một tia hận ý, nhìn chằm chằm cái tay bị đổ mực.
Ngước mắt lên, như muốn xé xác Vân Lục ra.
Vân Lục mỉm cười, nghiêng đầu: “Không diễn nữa sao chị gái?”
Trình Tiêu siết chặt nắm tay, đặt lên trên bàn,nén cười:" Em gái, cũng xin chỉ giáo nhiều hơn."
Nghĩ đến sắp hợp tác được với tập đoàn Giang thị, cô ta sẽ là đại công thần lớn của công ty.
Vân Xương Lễ nhất định sẽ lau mắt mà nhìn cô ta, vì thế cô ta có thể nhịn.
Vân Lục sớm biết Trình Tiêu sẽ có cách đi vào công ty, cô ta cùng mẹ cô ta giống nhau, đều có cái loại năng lực này, Vân Lục cũng muốn cùng Trình Tiêu diễn, xem ai ngã trước.
Cô mỉm cười gọi: “Lưu trợ lý, đi vào đưa Trình tiểu thư đi rửa tay, cô ấy bị đổ mực vào rồi.”
“Vâng.” Lưu Yến tiến vào, nhìn thấy Trình Tiêu tay đầy mực, sửng sốt, sau đó tiến lên, lấy khăn giấy đưa cho cô ta, mời cô ta đi rửa tay.
Trình Tiêu cắn răng, xoay người,đi không được hai bước, phía sau có chai nước bay tới, nện vào lưng cô ta một cái.
Trình Tiêu quay đầu lại.
Vân Lục ai nha một tiếng, mỉm cười: “Xin lỗi, tôi muốn nhờ cô đem chai nước đi...”
Trình Tiêu dùng tay sờ một cái,phía sau lưng cô ta cũng bắn đầy mực nước.
Trình Tiêu hít một hơi sâu, nhịn xuống, chạy nhanh ra ngoài. Lưu Yến nhìn thấy tình cảnh này, đã hiểu rõ.
Đây là Vân tiểu thư động tay, cô liếc mắt nhìn Vân Lục một cái, lén lút giơ ngón cái lên.
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, những trang khác reup lại đều là chó
Vân Lục đứng tại chỗ, nhìn thấy Lưu Yến giơ ngón cái ,mỉm cười. Chờ cửa đóng lại, cô bóp nát hợp đồng trên bàn,mặt lạnh tanh.
Vân Xương Lễ sao ông ta không đi chết đi!
Ông ta thế nhưng đưa Trình Tiêu tới công ty!
Nghĩ đến đây, Vân Lục lại lần nữa ngồi xuống,cô tuyệt đối sẽ không để Trình Tiêu ở đây quá lâu.
*
Rửa mãi mà vẫn không sạch được, tay bị Trình Tiêu mài đến trầy da, cô ta không thể nào rửa được nữa.
Bởi vì một lúc nữa còn phải đi đàm phán hợp đồng với Giang thị, còn có một ít mực ở cổ tay, Trình Tiêu không rửa nữa, tùy tiện lau một ít rồi rời đi.
Khi Trình Tiêu đi ra, khuôn mặt lạnh lùng, bởi vì giận dữ mà vặn vẹo. Dương trợ lý nhìn thấy Trình Tiêu như vậy cảm thấy rất sợ hãi.
Lại nhìn lại lần nữa, Trình Tiêu đang cười vẫn là một bộ dạng dịu dàng. Dương trợ lý nghĩ mình nhìn nhầm rồi, cô ta cầm lấy một túi công văn, nói :" Trình tiểu thư, chúng ta xuất phát thôi."
“Được.” Trình Tiêu mỉm cười, hai người cùng nhau vào thang máy.
Ở thang máy, Trình Tiêu gửi cho Khâu Quyến Đông một tin nhắn, nói vừa nãy bị Vân Lục đổ mực nước vào tay, giọng điệu đáng thương, còn cố ý gửi một bức ảnh cho anh ta xem.
Nhưng mà anh ta không có lập tức trả lời.
*
Khách sạn Đinh Hải tầng 8, Khâu Quyến Đông mặc áo choàng dài,tay cầm lấy điện thoại, nhướng mày, nhìn thấy hai chữ Vân Lục, trong đầu hiện ra một làn váy màu đỏ,trong video cô gái nhu nhược đáng thương mà bước lên sân khấu, giống y hệt một nữ chiến sĩ, nhưng ở trong mắt anh ta cô gái này giống như một đóa hoa yêu kiều,à không chỉ là một đóa hoa, còn những bức ảnh chụp đó, biểu cảm của cô như một bông hoa si được người đàn ông chiều chuộng.
Con gái của Vân Xương Lễ, lớn lên thật xinh đẹp.
Nghĩ như vậy, anh ta bỏ điện thoại xuống, không trả lời Trình Tiêu.
Cửa lúc này vang lên, Khâu Quyến Đông mỉm cười,xoay người đi mở cửa.
Ngoài cửa.
Là Trình Kiều mặc một cái váy dài màu đen, còn có áo choàng, sắc mặt bà ta không tốt, trực tiếp đi vào, Khâu Quyến Đông dựa vào vách tường, nhìn bà ta, khinh miệt nói :" Yên tâm, dì Vân, tôi sẽ không nói ra đâu, căn bản cũng chả có gì đáng giá."
Trình Kiều một câu không nói, bắt đầu cởϊ qυầи áo.
Sắc mặt bà ta giống như nhà có tang, tâm lại nhảy lên một chút, thậm chí có một chút mong chờ.
*
Lưu Yến giúp Vân Lục sửa soạn lại một ít hạng mục vẫn chưa đàm phán thành công, mặt khác còn có mấy cái hạng mục cần phải sửa đổi, hợp tác được càng ngày càng ít, có một số công ty con đã bị mua lại, thay đổi người quản lý, chướng mắt hợp tác với Vân thị nên hợp tác bị phá bỏ. Vân Xương Lễ tới cửa vài lần, cũng không có cách giải quyết, về sau những dự án này đều bị bỏ qua, chờ cơ hội tới mới xử lý.
Sau đó, còn đưa cho Vân Lục một ít sổ sách.
Vân Lục căn cứ vào đấy sửa sang lại, lật xem, đi tra tài liệu,cuối cùng tìm thấy một công ty, giống như là của Hứa Điện.
Cô sửng sốt,đem hợp đồng này lấy ra trước,đặt ở một bên.
Lưu Yến thấy thế nói :" Hiện tại khó khăn nhất của chúng ta chính là công ty thực phẩm,đặc biệt là sản phẩm đồ ăn vặt, đây là nguồn thu lớn nhất của công ty, hiện tại….."
Vân Lục nói: “ mở cuộc họp, xem mọi người có biện pháp nào.”
Lưu yến gật đầu: “Vâng.”
Hai người nói chuyện trong chốc lát, điện thoại ở trên bàn của Vân Lục vang lên.
Cô nghiền đầu xem, là tin nhắn của Giang Úc.
Giang Úc: Em ơi? bận lắm sao?
Vân Lục: Sao anh biết?
Giang Úc: Anh nghĩ em rất là bận đấy.
Vân Lục: Vì sao?
Giang Úc: A.
Ai, bạn gái thân yêu, em còn thần thần bí bí với anh, tí nữa chúng ta phải bàn chuyện hợp đồng, em không được khẩn trương đâu đấy,anh chờ em moah moah.
Vân Lục nhìn câu trả lời của hắn, không hiểu lắm, nhưng vẫn trả lời lại moah moah.
Giang Úc ở đầu bên kia cười, nhìn về phía thư ký :" tại sao người của tập đoàn Vân thị vẫn chưa tới ? Cậu đi xem đi."
Bí thư sững sờ
Qua vài giây, thư ký nói: “Giang thiếu gia, tôi đã đi xem 4 lần rồi.”
Anh ta làm thư ký nhiều năm rồi, vẫn không hiểu tại sao Giang thiếu gia phải cầu xin hợp tác với Vân thị kia, còn bảo anh ta năm lần bảy lượt xuống xem người của Vân thị tới chưa….
Đi lại vài lần, ánh mắt mấy người ở sảnh cũng thay đổi.
Cho rằng thư ký đang đợi nhân vật lớn nào đó, vội vàng lấy nơ đỏ mang lên,sau khi anh ta đi ra, lễ tân cũng đi ra theo thăm dò.
Thư ký không nói lên lời là Giang thiếu gia đang khẩn trương mà chờ công ty Vân thị tới hợp tác.
Mà nói ra.
Thì mọi người rất kinh ngạc.
Mẹ của tôi ơi!
Vân thị là cái công ty gì? Đáng để thư ký tôi chạy tới chạy lui sao, cho một người khác đi xem làm được rồi….
Ngẫm lại.
Thư ký cảm thấy rất mất mặt.
“Giang thiếu, tôi muốn hỏi, ở Vân thị có người quan trọng của cậu sao?”
Động tác hút thuốc của Giang Úc dừng lại, lạnh lùng mà nhìn anh ta một cái, chỉ bằng một cái ánh mắt, Lâm thư ký lập tức im lặng, thực xin lỗi, giang thiếu.
Nhưng mà tôi đoán không ra T.T.
Nhưng có thể khẳng định, Giang thiếy lại muốn anh ta xuống xem.
Trong lòng anh ta còn chưa mặc niệm xong,Giang Úc đột nhiên đứng lên, ngậm thuốc, chỉnh lại áo sơmi, nói: “Thôi, tôi tự đi xuống xem.”
Vợ hắn tới mà hắn còn chờ ở trên tầng,có chút không thích hợp.
Nghĩ như vậy, Giang Úc nhanh chân mà đi vào thang máy, Lâm thư ký không tin được, anh ta cũng lập tức đi theo, trong lòng khiếp sợ.
Nhất định là một người rất quan trọng.
Không biết là nam hay nữ.
Chủ tịch Giang có biết hay không?
Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó
Lâm thư ký im lặng như gà mà đi theo phía sau Giang Úc, một đường đi xuống tầng một, mỹ nữ lễ tân vừa nghe thấy tiếng thang máy, lập tức đi ra, nhìn thấy người tới là Giang Úc,đầu gối lập tức mềm đi, tại sao Giang thiếu lại tự mình đi xuống? Lễ tân đối diện với Lâm thư ký, thư ký không dám nói gì, chỉ đi theo Giang Úc.
Giang Úc đứng ở cửa, hút một hơi thuốc, sau đó lại đem thuốc kẹp ở đầu ngón tay nhìn ra bên ngoài.
Sắc trời rất tốt còn có một ít nắng, nhưng gió rất lớn, giống như sắp mưa vậy, tầm mắt hắn nhìn về phía giá để ô, cũng may còn có ô dự phòng.
Chỉ chốc lát sau, một chiếc xe màu đen từ đại lộ đi vào, tốc độ xe không nhanh, từ từ mà đi đến cửa công ty. Trụ sở của Giang thị xây rất cao, sừng sững ,nhìn rất dọa người.
Trình Tiêu cùng Dương trợ lý từ trong xe đi ra, bị tòa cao ốc dọa sợ, Trình Tiêu sửa lại làn váy, đi được hai bước đã thấy Giang Úc đứng ở cửa.
Dáng đứng của hắn ngạo nghễ, áo sơmi tùy ý mặc trên người. Tâm Trình Tiêu nhảy lên, lúc này Giang Úc giương mắt nhìn lại.
Bốn mắt nhìn nhau.
Đôi mắt Giang Úc lạnh xuống.
Vợ của hắn đâu?
Như thế nào lại là con gà rừng ngu xuẩn này tới?
“Giang... Úc...cậu sao lại...” Trình Tiêu xấu hổ mà đi lên bậc thang, tim đập liên hồi.
Giây tiếp theo, phía sau đột nhiên xuất hiện hai người vệ sĩ, nắm lấy tóc Trình Tiêu,đá vào đầu gối cô ta một cadi, Trình Tiêu bị đánh đến quỳ xuống bậc thang.
Cô ta vẻ mặt kinh ngạc, đau đến nỗi đổ mồ hôi, tóc còn bị người ta túm chặt, mặt Trình Tiêu bị nâng lên, tàn thuốc dí vào trán, cô ta choáng váng mà nhìn chàng trai trước mặt.
Giang Úc tay để vào trong túi,nửa khom lưng,từ từ dí tàn thuốc vào, giọng điệu lạnh lẽo :" Vợ tôi đâu?".
“Hử, Vân Lục đâu?”
Tác giả có lời muốn nói: Giang Úc: Lão bà, ta soái không soái?
???????????????
Hôm nay tui xem lại thì nó reup cả cảnh báo của tui không thiếu một chữ mọi người ạ ?, em quỳ xuống xin mấy web reup đừng reup nữa tội em lắm :((. Ai hóng chương sau không nào ?