TRỞ VỀ MỘT NGÀY TRƯỚC KHI BỊ CÔ LẬP

Editor : Phương

Phóng viên trước mặt mờ mịt một lúc lâu,có người nhận ra Giang Úc, ồ lên một tiếng, sôi nổi hẳn lên, nâng camera lên quay, đèn flash "tách tách tách" mà vang lên.

Giang Úc không tránh cũng không né,đi nhanh đến chỗ Vân Lục đứng,nắm tay cô,xoay người đi. 

“Ai.. Giang thiếu gia!”

Một đám phóng viên sửng sốt, chạy chóng đuổi theo.

Nhưng mà Giang Úc lười phản ứng bọn họ,mở cửa xe, đỡ Vân Lục vào ghế lái phụ. 

Vân Lục mới vừa ngồi xuống,cửa xe đã nhanh chóng đóng lại,Giang Úc đi vòng qua bên cạnh,ngồi vào ghế lái,khởi động xe.

Nhìn thấy đám phóng viên chạy tới,Giang Úc liếc mắt nhìn bọn họ một cái. 

Bọn họ nháy mắt dừng lại, chỉ có thể lấy máy ảnh chụp nhiều thêm mấy cái nữa.

Đây chính là Giang thiếu đấy,dù thu mua công ty trí tuệ nhân tạo y tế,hay là ở bữa tiệc mừng thọ của Giang lão gia tử,ở lần gần nhất là danh sách phú hào gần đây,phỏng vấn tạp chí kinh tế tài chính,cũng không có chụp được một bức ảnh nào của Giang Úc cả.

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Ai có thể nghĩ trước cửa Tinh Diệu có thể chụp thấy hắn chứ,chụp được hắn còn chưa nói, còn khui ra được là bạn trai thần bí của Vân Lục!

Đúng là một tin bát quái lớn mà!

Quá hưng phấn.

Đây chính là lý do vì sao phóng viên nghiên cứu nhiều ngày lại xác định là thiếu gia Hứa gia mà không phải là Giang Úc.

Đơn giản là vì Giang Úc không có một chút tin tức nào về hắn cả,hắn thích cái gì,hay dùng cái gì,mặc cái gì còn không biết thì làm sao mà nghiên cứu.

Xe Hummer màu đen quay đầu,cửa sổ xe đóng chặt lại,chiếc xe khổng lồ mười phần khí phách, mấy tên phóng viên vẫn còn chạy theo xe,muốn chụp thêm mấy tấm nữa.

Vân Lục từ kính chiếu hậu nhìn thấy.

Những cái camera cách càng ngày càng xa,Vân Lục thu hồi tầm mắt,nhiều ít cũng cảm thấy bất an :"Giang Úc,anh…."

“Vừa nãy em chuẩn bị trả lời cái gì" Giang Úc liếc cô một cái.

Vân Lục cuống lên: “Em cho rằng anh....”

“Không hiểu ngầm với nhau sao?”

Vân Lục: “.....”

“Nếu anh không ra thì em định nói cái gì? Em nói tên ai?”

Vừa dứt lời,chiếc Hummer cũng đột nhiên dừng lại,Giang Úc cởi dây an toàn ra,bàn tay nắm lấy gáy Vân Lục,cái trán chống lên trán của cô :" Em nói đi, vừa nãy em định nói ai?"

“Em vẫn còn muốn làm bạn gái Hứa Điện à?" Giang Úc không đợi Vân Lục trả lời, lại nói tiếp,đôi mắt hẹp dài nheo lại,lạnh lùng mà nhìn cô.

Đôi mắt mang theo lệ khí dày đặc..

Vân Lục ý thức được hắn đang tức giận.

Tim cô đập loạn nhịp, một bàn tay tháo chốt dây an toàn ra,một bàn tay nắm lấy gáy Giang Úc,hắn bất động cứ như thế mà nhìn cô.

Vân Lục tiến lại gần hôn khóe môi hắn hai lần,sau đó đỏ mặt,nghiêng đầu,đầu lưỡi chạm vào khóe môi Giang Úc. 

Môi mỏng mím lại thành một đường,Giang Úc không hề dao động, Vân Lục hôn một lúc lâu,đôi mắt ngước lên cùng hắn đối diện. Trong mắt mang theo vô tội.

Giang Úc tiếng nói trầm thấp, “Không tiếp tục?”

Đầu ngón tay của hắn kéo cổ áo sơmi xuống,lộ ra cái cổ thon dài,hắn chỉ chỉ cổ mình :"Hôn ở đây."

Mặt Vân Lục càng đỏ hơn,đầu ngón tay chạm vào cổ hắn,nơi đó có các mạch đập đang di chuyển mạnh mẽ. Vân Lục nghiêng đầu,hôn lên cổ hắn,Giang Úc nhướng mày,ôm lấy eo cô.

Ánh mắt nào đâu có tức giận.

Trên mặt có một ý cười yếu ớt lan rộng.

Hắn vùi đầu vào nói ở bên tai cô :" Em thích không?"

Vân Lục đành ôm chặt lấy hắn, không nói lời nào.

Hắn cười nhạo một tiếng, “ Sau này anh sẽ để em tự quyết định,em biết nếu mà thừa nhận em là bạn gái của Hứa Điện sẽ có hậu quả gì không?”

Vân Lục không hé răng.

Giang Úc nghiêng đầu,hôn xuống mặt cô,cũng mở cổ áo Vân Lục ra,lại hôn mấy cái nữa,nói :" Anh sẽ đánh chết Hứa Điện huynh đệ trở mặt thành thù." 

“Mà em,sẽ bị những cô gái thích Hứa Điện,bầm thây vạn đoạn.”

Vân Lục thân mình run lên,thành công bị dọa sợ. 

Giang Úc câu môi cười,lại hung hăng mà hôn cô một cái nữa,sau đó mới buông ra.

Sau đó ngồi trở lại ghế lái,thắt dây an toàn vào.

Sắc mặt Vân Lục ửng đỏ,cũng cài lại dây an toàn, dây dưa lâu như vậy trời cũng đã tối om, Hummer khởi động,đi về phía nhà hàng.

Giang Úc từ lúc nãy đã chọn được một nhà hàng khách sạn.

Hoàn cảnh rất tốt,người không có nhiều nhưng họ đều ăn mặc chỉnh tề, Vân Lục cũng nhìn lại chính mình,giày cao gót,váy,áo choàng,cũng tính là gọn gàng.

Vừa xuống xe, Giang Úc ôm lấy eo cô đi lên bậc thang.

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Đi tới đại sảnh,có một ít đàn ông mặc tây trang giày da đi ra,nhìn thấy Giang Úc thì sửng sốt, tiến lên cùng hắn chào hỏi.

Ánh mắt cũng dừng lại trên người  Vân Lục.

Giang Úc gật đầu, biểu tình lạnh lùng, ôm Vân Lục đi đến thang máy.

Những người đấy hình như thấy bên người Giang Úc có phụ nữ cũng không tiến lên,chỉ đứng nhìn từ xa, không có gì đáng ngạc nhiên khi Giang Úc quen biết nhiều người như vậy cả.

Thang máy đi ra,người phục vụ lại tiến tới dẫn đường.

Đi qua hành lang,vào đến phòng ăn,phòng ăn rất lớn,sáng rực,tiếng dao nữa va chạm tạo ra một chút âm thanh. Mấy cô gái trẻ tuổi nhìn qua, nhìn thấy là Giang Úc thì huých vai nhau,kinh ngạc.

“Giang Úc....”

“Nhìn đi, đúng thật là hắn rồi.”

“Ai, cô gái ở trong ngực hắn là ai vậy?”

“Các cô không biết sao? Tiểu thư Vân gia,chủ tịch của Tinh Diệu đấy,ở tiệc mừng thọ Khâu gia là người được Giang Úc bế đi đấy.”

“Thật sao, Giang Úc cũng sẽ yêu đương?”

“Cô xem,hắn còn kéo ghế cho cô ấy ngồi,đôi mắt kia giống như là đang cười ấy,mẹ nó…..”

“Thật không dám tưởng tượng Giang Úc cũng sẽ yêu đương, cho dù Chu Dương với Hứa Điện yêu đương thì tôi cũng không tin cậu ta có thể yêu đương….."

“Sự thật chính là như thế, hắn còn nhanh hơn hai người kia đấy.”

Mấy cô gái càng nói càng chán nản,cũng không có phóng đại lên, Giang gia với Hứa gia là mẫu hình lý tưởng nhất của các cô,Giang Úc tuy rằng có hôn ước, nhưng vẫn có người trộm thích hắn ta,thậm chí còn tự ảo tưởng mình thành cô gái hắn yêu nhất, không phải như thế có thể xử lý Khâu Linh Thải rồi sao?

Ai biết, Giang Úc sẽ yêu đương,còn giải trừ hôn ước,nhưng hắn lại tìm một cái thiên kim của gia tộc xuống dốc.

Vân gia tiểu thư này mẹ nó vận khí cũng quá tốt.

Đời trước tu được phúc đức gì vậy?

“Em ăn gì?” Giang Úc đưa menu cho Vân Lục,cô nhận lấy,xem từng cái một, Giang Úc dựa vào ghế,nới lỏng cổ áo ra nhìn cô.

Cô xem cũng thật nghiêm túc.

Trên menu toàn là chữ tiếng Anh,Vân Lục chỉ vào mấy món cơ bản.

Giang Úc lại nói mấy món nữa mới đưa menu cho phục vụ rời đi.

Chỉ lát sau,đồ ăn đã được mang lên,Giang Úc cầm lấy chén,chan một ít canh cho Vân Lục,hai người ngồi đối diện nhau,vừa ăn vừa nói chuyện.

Phần lớn là Giang Úc nói, Vân Lục nghe, ngẫu nhiên cô cũng đáp lại vài câu.

Đúng lúc này,cửa truyền đến một trận xôn xao,nhưng rất nhanh đã dừng lại.

Vân Lục uống một ngụm canh.

Thanh âm của chàng trai truyền đến :"Cô giáo?"

Vân Lục sửng sốt, ngẩng đầu, thấy Thành Ly đeo khẩu trang màu đen,chỉ lộ ra đôi mắt dịu dàng mà nhìn cô :" Cô ở chỗ này ăn cơm à?"

Vân Lục gật đầu: “Đúng vậy.”

“Chỉ có mỗi mình cậu thôi à?" Vân Lục liếc ra cửa.

Thành Ly đứng ở bàn bên cạnh nhìn cô,tuổi hai người gần bằng nhau, nhưng năng lực của anh so ra kém cô rất nhiều. Anh trả lời :" Đúng vậy,tôi ở lầu sáu chụp tạp chí."

Nói xong,anh dừng lại,tầm mắt chuyển tới người mặc áo sơmi màu đen đang dựa người vào ghế, tay để ở trên thành ghế,đôi mắt lạnh lùng đang nhìn anh. 

Thành Ly trầm mặc vài giây, nói: “Sư công.”

Giang Úc ngồi thẳng thân mình, sờ cằm:“Đồ đệ?”

Hắn ngữ khí không rõ.

 Thành Ly gật đầu: “Ngài có thể gọi tôi như vậy."

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

“Ồ?” Giang Úc không giống như vừa nãy đối mặt với Vân Lục,vẫn cười,nhưng khuôn mặt rất lạnh lùng.

Vân Lục ở đối diện,đã nhận ra có chỗ nào đấy không đúng,cô lại hỏi lại Thành Ly :" Cậu có muốn cùng nhau ăn cơm hay là?"

Đây là một cơ hội khá tốt,Thành Ly động tâm,ánh mắt của anh nhìn gương mặt xinh đẹp của Vân Lục,lại nhận thấy được tầm mắt của chàng trai bên cạnh.

Anh dừng một chút,lắc đầu :" Không được,LÝ Viên còn đang chờ tôi dưới lầu."

Vân Lục cũng không bắt ép, gật đầu: “Đi đi.”

“Tạm biệt cô giáo.” Thành Ly dừng lại, lại nhìn về phía Giang Úc, “Sư công tạm biệt.”

Nói xong,anh đi ra phía cửa,trên người mặc áo hoodie quần jean,tay để ở trong túi,tóc hơi lộn xộn nhưng dáng người lại rất cao,đi một đường ra ngoài,thu hút không ít tầm mắt. 

Bóng dáng vẫn còn mang theo một ít hơi thở thanh xuân.

Cái này làm cho Vân Lục nhớ tới lúc vừa mới trọng sinh về,Giang Úc cũng gần giống như thế,chỉ khác là lúc ấy tính tình Giang Úc kiêu ngại,giữa mày mang theo lệ khí làm người ta không dám nhìn thẳng.

“Nhìn đủ chưa?”

Tiếng nói lạnh như băng của Giang Úc truyền đến.

Vân Lục sửng sốt, quay lại nhìn về phía Giang Úc.

Hắn nâng cằm,híp mắt nhìn cô,hai người ngồi đối diện nhau,trong mắt Vân Lục đều là mờ mịt.

Giang Úc tức giận đến muốn gϊếŧ người.

Cô gái này,cô thế nhưng không nhìn ra người tên Thành Ly kia nhìn mình bằng ánh mắt gì sao?

Vân Lục do dự “Giang Úc, anh làm sao vậy?”

Giang Úc ngạnh ở trong lòng,kẽ răng rít ra từng chữ một :"Không sao."

“Ăn cơm.”

Nói xong,hắn gắp một miếng thịt nhét vào trong miệng Vân Lục,cô tránh không được,chỉ có thể bất đắc dĩ mà ăn vào,hai má phồng lên giống y hệt như con thỏ,biểu cảm vô tội. 

Chiếc đũa dùng sức đè lên môi Vân Lục,Giang Úc hừ lạnh:" Ăn đi,ăn xong về nhà."

Vân Lục: “.....”

Được đấy.

Bên này trong lúc cô cúi đầu ăn cơm,điện thoại của Giang Úc vang lên,hắn nghiêng đầu xem,là người phụ trách truyền thông của Giang thị nhắn tới. 

Thương: Giang thiếu gia, chúng tôi vừa mới nhận được tin, ảnh chụp của ngài cùng với Vân tiểu thư bị đưa lên mạng,có khả năng sẽ lên Hotsearch, ngài có muốn yêu cầu gỡ không?

Giang Úc vốn định nói gỡ đi..

Nhưng lại suy nghĩ lại,nghĩ tới người tên Thành Ly.

Hắn trả lời: Không gỡ.

Thương: ngài có muốn yêu cầu mosaic* không?

( làm mờ khuôn mặt)

Giang Úc nhíu mày, hắn không thích truyền thông quá chú ý tới hắn.

Nhưng lại nghĩ tới Thành Ly cách một lớp khẩu trang dịu dàng nhìn Vân Lục. 

Hắn trả lời: Không cần.

Bên kia Thương tổng ngừng lại, không dám tin. Giang thiếu bị làm sao vậy? Không cần Mosaic mà muốn lộ mặt,  anh ta đành gõ tin nhắn nhắc nhở Giang Úc. 

Thương: Giang thiếu, nếu không gỡ,sẽ tạo ra vấn đề rất lớn,ngày không phải là không thích lộ mặt hay sao? Báo Wall Street phỏng vấn cũng không cho,lần này…." 

Giang Úc: Không cần gỡ, không mosaic, mặt khác, hot search cho tôi thêm Hot tí nữa..

Thương:......

 Giang thiếu gia bị điên rồi sao.

Thương: Vâng

Truyện chỉ được đăng tải tại truyenwiki1.com hoaiphuongdayne, nhung trang khác reup lại đều là chó

Thương: Giang thiếu gia,tôi hy vọng lần sau đầu đề ngài có thể cho tôi,tôi rất cảm kích. 

Lão đại công ty nhà mình có tin tức bát quái lên Hotsearch mà anh ta không nhìn thấy được trực tiếp, hắn muốn khiếu nại!, lão đại cũng không để ý đến nhân viêm như anh ta sao.

Nghĩ đến đây.

Thương lại nhắn: Giang thiếu gia, xin hỏi hai người có ảnh chụp không? Gửi mấy cái qua được không?

Giang Úc: Có, tôi gửi cho cậu,cậu tag toàn bộ nhóm GY vào, mỗi cái ảnh đều phải tag.

Thương: Được.

Nói xong, anh ta thu được mấy tấm ảnh thân mật Giang Úc gửi tới, đều là ở nhà, quá kíƈɦ ŧɦíƈɦ.

Lão đại vẫn rất tốt,chiếu cố người một nhà.

Chúc ngài bách niên hảo hợp, sớm sinh quý tử.

Tác giả có lời muốn nói: Đêm nay còn có, đừng tránh ra.

????????????????

Editor có lời muốn nói : Giang Úc đồ vô sỉ,không biết xấu hổ!!!!!

Sr mọi người tui bận hóng drama :( 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi