TRỞ VỀ NĂM 1988

Tuy rằng có Tôn Vinh Siêu hỗ trợ mở chi nhánh khẳng định sẽ rất thuận lợi, nhưng Cao Lương cũng không muốn làm việc vó nửa điểm hổ thẹn, nếu phải lựa chọn không thể mở chi nhánh hay nhận sư trợ giúp của Tôn Vinh Siêu để mở chi nhánh, cô tình nguyện lựa chọn không mở chi nhánh, tiền có thể kiếm từ chỗ khác, mà lương tâm một khi đã thiếu sót, là không có cách nào bù đắp lại.

Cho nên chuyện này Cao Lương cũng không nói với Lý Tuấn Nghị, cô tự mình chạy đến cửa hàng Hữu Nghị bên trung tâm thể thao tìm người phụ trách nói chuyện này, nếu cửa hàng tính toán chiêu thương, khẳng định sẽ không cự tuyệt thương hộ tới đăng ký. Tôn Vinh Siêu phỏng chừng cũng không tưởng tượng Cao Lương còn trẻ cư nhiên lại gan dạ sáng suốt và có dũng khí như vậy, sự tình gì cũng dám tự mình đi thử một lần, xông vào một lần, căn bản là không cần hắn hỗ trợ.

Cho nên chờ Lý Tuấn Nghị biết chuyện này, Cao Lương đã ký xong hợp đồng giao tiền cọc với cửa hàng Hữu Nghị, lần này Cao Lương không có vay tiền Lý Tuấn Nghị, bởi vì tiền cọc cũng chỉ là mấy ngàn đồng, hơn nữa ba tháng tiền thuê ( diện tích rất nhỏ, tiền thuê cũng không đắt, một tháng cũng chỉ 300 đồng), tiết kiệm mấy ngày này có thể trả được.

Lý Tuấn Nghị giật mình mà nhìn Cao Lương: "Được đó, em không một tiếng động mà mở xong chi nhánh rồi."

Cao Lương cười nói: "Cũng không phải chi nhánh, là một quầy hàng thôi. Anh bận rộn như vậy, em cũng không muốn anh thêm phiền."

Lý Tuấn Nghị duỗi tay vuốt sơi tóc mướt mồ hôi dính vào mặt cho Cao Lương: "Tuy rằng chuyện này không phải đại sự gì, cũng không cần anh hỗ trợ, nhưng anh rất muốn em nói với anh trước, dù sao chúng ta là người yêu, anh muốn là người đầu tiên biết tình hình mới nhất của em, suy nghĩ cái gì, đang làm cái gì."

Cao Lương chớp chớp mắt, ý thức được chính mình quá độc lập, làm Lý Tuấn Nghị cảm thấy không được coi trọng, sau đó cười làm lành nói: "Em sai rồi, anh Tuấn Nghị, về sau em nhất định sẽ chủ động nói mọi chuyện với anh."

Lý Tuấn Nghị lúc này mới vừa lòng mà xoa bóp gương mặt cô: "Đúng vậy, cái này gọi là tín nhiệm. Khó khăn chúng ta cùng nhau chia sẻ, thành công chúng ta cũng cùng nhau chia sẻ."

"Dạ!" Cao Lương nhìn Lý Tuấn Nghị cười, không phải nói đàn ông đều trưởng thành muộn sao, vì cái gì cô lại tìm được người đàn ông cơ trí thành thục sớm như vậy chứ, thật là nhặt được báu vật.

Lý Tuấn Nghị nói: "Đi thôi, mang anh đi xem quấy hàng mới."

Cao Lương ngồi trên xe máy Lý Tuấn Nghị, hai người chạy băng băng tới trung âm thể thao. Lần này cửa hàngHữu Nghị thống nhất sửa chữa một chút, đem một mặt vách tường đập thông, lưu lại thừa khung, sau đó chia thành từng ô khoảng 3 mét, ngăn ra trở thành một quầy hàng cho thuê, loại này rất nhỏ, có thể bán đặc sản, đồ uống, đồ ăn chín hoặc là vật lưu niệm. Cao Lương liền thuê một cái, diện tích chỉ có bốn năm mét vuông, bên trong có thể xếp một cái quầy cùng một ít nhu yếu phẩm, thực nhỏ hẹp, nhưng bởi vì là đoạn đường hoàng kim, có một nơi chập hẹp như vậy đã phi thường không tồi rồi.

Vị trí Cao Lương thuê cách cửa chính xa một chút, không tính là quá tốt, nhưng cũng vẫn không tồi. Lý Tuấn Nghị hỏi: "Đây là bọn họ chia cho, hay là tự chọn?"

Cao Lương nói: "Cửa hàng chia cho, bất quá mấy cửa hàng bên kia đều là người nhà lãnh đạo thuê rồi, có thể nhận được cửa hàng này là bởi vì em đến đăng ký sớm nhất."

Lý Tuấn Nghị kinh ngạc nhìn cô: "Em biết bọn họ muốn chiêu thương bằng cách nào?"

Cao Lương giương mắt nhìn anh: "Mỗi ngày em đều đi quanh đây, nghe ngóng được." Cô không nghĩ nói với anh việc này liên quan tới Tôn Vinh Siêu, cô đã cự tuyệt sự trợ giúp của Tôn Vinh Siêu, việc này cũng không có quan hệ gì với hắn, nếu Lý Tuấn Nghị biết, trong lòng khẳng định vẫn sẽ không thoải mái, hà tất làm anh ngột ngạt.

Lý Tuấn Nghị gật đầu: "Như vậy à. Cái quầy này có phải cũng cần trang hoàng lại một chút?"

Cao Lương nói: "Ừm, em tính làm một cái bảng nhỏ "Cao Vị", sau đó đóng cái quầy, bán ít cổ vịt, chân vịt, nước đậu xanh linh tinh."

Lý Tuấn Nghị cau mày nói: "Thời tiết quá nóng, đồ ăn như vậy dễ bị hư đi?"

Cao Lương nói: "Trữ hàng ít một chút, chờ thời tiết mát mẻ thì tốt rồi."

"Vẫn nên mua một đài tủ đông đi, mùa hè ở Quảng Đông quá dài." Lý Tuấn Nghị lập tức quyết định.

Cao Lương bất đắc dĩ mà cười cười, tủ lạnh là cần thiết, nhưng không có tiền. Lý Tuấn Nghị phảng phất nhìn ra tâm tư của cô: "Đừng lo lắng, anh mua, trong xưởng nhận được 30% tiền đặt cọc của đơn hàng tây trang, hiện tại anh còn tiền. " có bột mới gột nên hồ ", những cái này đều cần thiết, không cần cự tuyệt. Em còn phải thuê người đi?"

Cao Lương nói: "Đến lúc đó chọn từ trong tiệm một người lại đây." Thuê công nhân mới cô cũng không dám tùy tiện an bài ở chỗ này, đây đều là thu tiền mặt, cần phải chọn một người đáng tin.

Lý Tuấn Nghị cười nói: "Vậy em xem, việc này vẫn để anh làm đi, chúng ta cùng nhau làm mới có thể làm mọi chuyện tốt hơn. Cái này kêu " đồng vợ đồng chồng, tát biển Đông cũng cạn "."

Cao Lương đỏ mặt, nhỏ giọng nói thầm: "Khi nào lại thành vợ chồng rồi?"

Lý Tuấn Nghị lại là nghe được, cười ha hả mà nói: "Đây không phải chuyện sớm hay muộn sao?"

Có Lý Tuấn Nghị hỗ trợ, Cao Lương càng như hổ thêm cánh, không tới ba ngày, quaady hàng mới đã trang hoàng xong, tủ đông cũng đa có, chi nhánh Cai Vị liền khai trương. Cao Lương an bài Nhã Nhã qua trông coi chi nhánh, nNhã Nhã vốn làm ở tiệm cơm cafe, tiền lương không cao, còn bị bà chủ nợ một tháng tiền lương, sau Cao Lương thuê lại tiệm cơm cafe, cũng giúp bà chủ thanh toán tiền tiền lương đnag nợ, Nhã Nhã vẫn luôn nhớ kỹ Cao Lương tốt, cho nên làm việc vẫn luôn tận tâm tận lực, Cao Lương để cô qua chi nhánh, chính là trực tiếp tiếp xúc với tiền bạc, này thuyết minh Cao Lương thập phần tín nhiệm cô, Nhã Nhã rất cảm động, tỏ vẻ nhất định sẽ đem hết toàn lực làm tốt.

Ngày khai trương không phải cuối tuần, mà là một ngày làm việc bình thường, bởi vì cuối tuần Cao Lương không rảnh tới đây xem tình huống. Hôm nay buổi sáng Cao Lương an bài trong tiệm xong, liền mang theo món kho vừa nấu xong ngồi xe bus đi tới trung tâm thể thao. Nhã Nhã đã đem cửa hàng thu thập sạch sẽ, chờ đồ ăn tới khai trương. Trong tiệm diện tích rất hẹp, phía trước là một cái quầy, một nửa làm bằng kính, bên trong bày món kho, một nửa là quầy bình thường, dùng để để nước đậu xanh, phía dưới có ngăn kéo, mặt sau có một cái tủ đông, trong góc có một cái bếp lò, chuyên dùng để ninh nước đậu xanh, góc tường bên kia để mấy cái cái rương, bên trong đầy bình thủy tinh đã rửa sạch sẽ, lại có hai cái gấp ghế, xếp tràn đầy. Trên tường lắp một cái quạt, thời tiết nóng, không có quạt thật đúng là không được, điều kiện tương đương đơn sơ.

Cao Lương đến lúc hơn 8 giờ sáng, Nhã Nhã đã ninh xong nước đậu xanh, đang múc, cô ngượng ngùng nói: "Chị Cao, còn chưa có mở hàng đâu."

Cao Lương cười nói: "Điều này thực bình thường, cửa hàng mới khai trương, khách nhân đều không biết chúng ta bán cái gì, chờ quen thuộc sẽ bán được nhiều hơn." Vị trí cửa hàng Hữu Nghị được trời ưu ái, vùng này lượng người dày đặc, đến lúc đó chỉ sợ một mình Nhã Nhã sẽ lo liệu không hết.

Nhã Nhã chỉ vào món kho hỏi: "Vậy mấy thứ này làm sao bây giờ? Đặt ở bên ngoài hay là xếp vào tủ đông ạ?"

Cao Lương nhìn một chút, nói: "Cái này còn chưa hoàn toàn nguội, chờ nguội em giữ một phần làm hàng mẫu, hàng mẫu không cần bán, dư lại thì đặt trong tủ đông, khách muốn mua liền lấy từ tủ đông ra."

"Dạ." Nhã Nhã nói.

Hai người ngồi ở quầy sau, cửa hàng chung quanh cũng lục tục mở ra, bên phải là một nhà bán hải sản, đồ hộp, thổ đặc sản linh tinh. Bên trái là một nhà bán bữa sáng, nhưng hôm nay còn chưa khai trương, chờ cửa hàng bán bữa sáng mở, phỏng chừng buổi sáng có thể kéo không ít khách tới. Đầu bên kia còn có cửa hàng thuốc lá và rượu, cửa hàng tiện lợi, đều là mấy cửa ahnfg nhỏ, buôn bán như thế nào thì còn cần phải nhìn thêm.

Đơn hàng đâu tiên của các cô là một người đẹp công sở, một cô gái mặc đồ công sở, vội vã mà đi tới, nhìn một chút, có chút chần chờ mà nói: "Xin hỏi ở đây bán cái gì?"

Cao Lương vội nói: "B án nước đậu xanh, còn có cổ vịt, vịt cánh, chân vịt kho. Xin hỏi cô muốn ăn gì không?"

Trên mặt co gái có chút thất vọng: "Không phải bán bữa sáng à? Tôi sắp vào làm rồi, còn chưa có kịp ăn cơm sáng, đi địa phương khác lại không còn kịp rồi."

Cao Lương cười nói: "Xin lỗi, không phải bán bữa sáng. Bất quá cô có thể mua ít nước đậu xanh làm bữa sáng."

"Nga, vậy cho tôi một phần đi. Phiền nhanh một chút. Bao nhiêu tiền?" Cô gái một bên hỏi một bên mở túi xách.

Nhã Nhã vội múc một cai nước đậu xanh: "Uống ở chỗ này là hai hào, mang đi là 5 hào."

Đối phương vẻ mặt khó hiểu, Cao Lương vội giải thích: "Là như vậy, nước đậu xanh đựng trong bình thủy tinh, nếu cô uống ở chỗ này thì uống xong trả bình, chính là hai hào. Nếu cô không kịp muốn mang theo cái chai, là 5 hào, 3 hào là tiền thế chấp chai thủy tinh, cô có thời gian lại đem chai trả lại, chúng tôi sẽ trả lại tiền thế chấp ạ."

Cô gái gật đầu: "Nga, được, cho ta một lọ đi, đây là 5 hào." Cô gái nhận cái chai, Cao Lương đưa cho cô một cây ống hút.

Cô gái xoay người, cầm lấy nước đậu xanh còn ấm áp uống một ngụm, lông mày vừa nhấc, lại xoay người trở về: "Lại cho tôi thêm một lọ đi?"

Cao Lương cười nói: "Có thể, cô chờ một lát, lập tức xong ngay!"

Vì thế cô gái cầm hai bình nước đậu xanh vội vàng rời đi. Nhã Nhã cầm hai đồng 5 hào, giao cho Cao Lương: "Khai trương rồi, chị Cao cầm đi ạ!"

Cao Lương nói: "Tiền em thu đi, đến lúc đó nếu khách quay về trả chai, nếu không đủ tiền lẻ liền qua ngân hàng bên kia đổi tiền lẻ. Em múc giúp chị hai bình nước đậu xanh, chị đưa đến cửa hàng cách vách đi, quan hệ tốt với hàng xóm, đến lúc đó em muốn đi cái cơm hoặc là đi WC gì đó, nhờ người ta xem giúp một chút."

"Dạ." Nhã Nhã cười cong mắt, chị Cao luôn cẩn thận, từng việc nhỏ đều đã suy xét chu đáo như vậy.

Cao Lương gói một ít cổ vịt chân vịt, cầm theo hai bình nước đậu xanh đi cách vách, chủ cửa hàng cách vách là một người phụ nữ trung niên bản địa, vẻ mặt đề phòng nhìn Cao Lương, nghe Cao Lương nói ý đồ đến, cô nói một câu: "Nga, cảm ơn." Sau đó nhận đồ vật.

Cao Lương cười nói: "Ngài uống xong rồi đem chai đến cách vách tới là được."

Bà chủ cách vách nhìn hai bình nước và món kho đặt ở trên quầy, nhìn lại nhìn, vẫn chưa động tới. Cao Lương bên này lại lục tục bán được mấy đơn, chủ yếu là b án nước đậu xanh, bởi vì buổi sáng cũng không bao nhiêu người có thời gian rỗi gặm cổ vịt. Bà chủ cách vách rốt cuộc cảm thấy có chút khát nước, lấy nước đậu xanh uống một ngụm, sau đó liền dừng không được, một hơi liền uống hết, này thật sự là nước đậu xanh sao? Sao hương vị hoàn toàn không giống khi mình ninh bình thường? Bà chủ uống xong một bình khác, đem bình không đi trả, lần này thái độ hòa khí hơn nhiều, còn cho Cao Lương cùng Nhã Nhã một ít quả vải khô. Cao Lương biết đượcbà chủ họ Lưu, liền thân thiết mà gọi chị Lưu, vì thế hàng xóm liền làm quen như vậy.

Buổi sáng Cao Lương rời đi một chút, quay về Cao Vị lấy cơm trưa, Cao Lương nói Nhã Nhã ăn cơm hộp ở bên này, nhưng hôm nay cô ở đây, liền không cần phải ăn cơm hộp, chính mình làm hương vị càng ngon hơn. Lúc trở về vừa lúc là 12 giờ, chính vào giờ nghỉ trưa của các công ty, rất nhiều người đều xuống lầu ăn cơm, Cao Lương thấy cô gái mở hàng cho các cô buổi sáng cầm hai cái bình thủy tinh xuống dưới, đi cùng còn có 2 cô gái khác. Cao Lương biết sinh ý tới, quả nhiên, đối phươngtả chai, lại cùng bạn mỗi người mua một bình nước đậu xanh, còn mua chút cổ vịt cùng chân vịt linh tinh làm đồ ăn vặt.

Cao Lương nói với Nhã Nhã: "Về sau máy vị khách như vậy cơ bản liền sẽ thành khách hàng cố định, các cô ấy sẽ giúp chúng ta tuyên truyền cho đồng nghiệp trong công ty, một truyền mười mười truyền trăm, về sau chúng ta sẽ không lo chuyện buôn bán."

Nhã Nhã bội phục mà nói với Cao Lương: "Chị Cao thật lợi hại!"

Cao Lương cười cười, cũng không phải cô lợi hại, mà là vùng này là khu thương nghiệp, dưới lầu cửa hàng nhiều, trên lầu văn phòng nhiều, nhân viên làm việc tại đây cơ bản có thể xem như khách hàng cố định. "Em nhanh ăn cơm đi." Nhưng mà các cô mới vừa bưng chén, lại có khách tới, thời gian nghỉ trưa khẳng định nhiều khách hươn, cho nên về sau phải ăn cơm sớm hơn một chút mới được.

Tới buổi tối, người tới đi dạo nhiều lên, buôn bán cũng tốt hơn không ít. Ngày đầu tiên khai trương, tổng cộng lời hơn 50 đồng, khai trương còn tính là không tồi, chờ về sau quen dần, khách hàng ổn định, khẳng định sẽ thu được nhiều hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi