TRỞ VỀ NĂM 1988

Lúc trước biết được Lý Tuấn Nghị tính toán chuyển nhượng cổ phần, Chu Văn Võ quá kinh ngạc, nhìn dáng vẻ là ông bạn đã nhận định Cao Lương, còn chưa kết hôn đã nộp tài sản cho người ta rồi. Bất quá hắn cũng hiểu, hắn ở chung với Cao Lương không nhiều, nhưng vẫn hiểu đối phương, Cao Lương là cô gái tốt biết nhìn đại cục nhất mà hắn từng gặp, kiến thức vượt mức quy định, người cũng kiên định vững vàng, không nhanh không chậm, thật sự một chút đều không giống cô gái 17-18 tuổi chưa ra khỏi quê nhà, hơn nữa nhân phẩm cũng đáng tin, Lý Tuấn Nghị muốn chuyển nhượng cổ phần, Cao Lương đúng là người thích hợp nhất.

Huống hồ thay đổi này, Chu Văn Võ cũng biết chỉ hình thức mà thôi, người hợp tác vói hắn vẫn là Lý Tuấn Nghị. Lúc hắn nhìn thấy Cao Lương, nói giỡn: "Về sau có phải nên đổi xưng hô thành em dâu không?"

Cao Lương đỏ mặt: "Anh Chu đừng nói giỡn."

Lý Tuấn Nghị giải vây giúp bạn gái: "Gấp cái gì, về sau ông khác được gọi."

Chu Văn Võ thu hồi vẻ mặt không đứng đắn, vươn tay với Cao Lương: "Cao Lương nữ sĩ, về sau xin chiếu cố nhiều hơn."

Cao Lương nhấp miệng vui vẻ, duỗi tay nắm tay Chu Văn Võ một chút: "Phải là xin anh Chu chiếu cố nhiều hơn, em cái gì cũng không hiểu."

Chu Văn Võ cười nói: "Em cũng đừng khách khí với anh. Hợp tác với em anh rất yên tâm, Tuấn Nghị cũng yên tâm." Hắn biết Cao Lương không phải cái gì cũng không hiểu, trong xưởng phát triển như hiện giờ còn phải nhờ kiến nghị của Cao Lương sao.

Lý Tuấn Nghị hỏi Chu Văn Võ: "Tài liệu đã giúp tôi chuẩn bị xong chưa?"

Chu Văn Võ nói: "Rồi, chính ông xem qua một chút đi. Ổn thì có thể ký tên, sau đó lấy chứng minh đến văn phòng hành chính công chứng."

Lý Tuấn Nghị tiếp nhận tư liệu, cúi đầu kiểm tra từng câu từng chữ nội dung tài liệu. Cao Lương chờ đến nhàm chán, liền đi xuống dưới dạo quanh xưởng.

Chu Văn Võ thấy Cao Lương đi rồi, đè thấp thanh âm nói: "Tuấn Nghị, tôi hỏi, chuyển nhượng cổ phần cần nộp thuế, hơn nữa mức thuế không thấp, cậu suy nghĩ kỹ chưa?"

Lý Tuấn Nghị hỏi hắn: "Bao nhiêu?"

Chu Văn Võ nói: "Dựa theo giá trị trước đó của xưởng chúng ta, pháp nhân là tôi, chuyện này thuộc về chuyển nhượng cá nhân, Cao Lương phải nộp thuế thu nhập cá nhân, tính lên phải khoảng hơn một vạn."

Lý Tuấn Nghị sửng sốt một chút, thời kỳ này một vạn xác thật không phải số tiền nhỏ, rốt cuộc thu nhân bình quân của quốc gia năm trước cũng mới một ngàn, số tiền này có thể trả một tháng tiền lương cho công nhân trong xưởng, nói không sót đó là giả, tiền cũng không phải là tự dưng nhặt được.

Chu Văn Võ xem hắn không nói lời nào, liền nói: "Thật sự muốn chuyển nhượng sao?"

Lý Tuấn Nghị khẽ cắn môi: "Chuyển. Đều đến nước này rồi, cũng không có đường cứu vãn. Đừng để Cao Lương biết." Dù sao cổ phần là hắn muốn chuyển, số tiền này cũng là hắn trả, Cao Lương không liên quan, nếu biết phải nộp nhiều tiền như vậy, khẳng định sẽ cảm thấy bất an.

Chu Văn Võ đồng tình mà vỗ vỗ vai hắn: "Vậy được."

Cao Lương kỳ thật biết chuyển nhượng cổ phần thì cần nộp thuế, hơn nữa nộp thuế còn không ít, cô đương nhiên sẽ không chủ động nói tới chuyện này, rốt cuộc cô cũng không có nào biết được những chuyện này, nếu cô chủ động hỏi sẽ làm Lý Tuấn Nghị nghi ngờ. Hơn nữa Lý Tuấn Nghị tính toán muốn chuyển nhượng cổ phần, như vậy hắn đã suy xét tới nhân tố này rồi. Niên đại này nhân tâm thuần phác, so với lợi ích, tuân thủ pháp luật và lương tâm đ ạo đức hiển nhiên được coi trọng hơn, cô phải bảo vệ sự thuần phác này.

Cao Lương thấy phân xưởng đã có biến hóa không nhỏ so với lần đầu tiên, phân công rõ ràng hơn, công nhân ngay ngắn trật tự mà bận rộn, mùa ế hàng vừa mới qua đi, hiện tại bắt đầu nhận đơn trang phục mùa đông, có thể thấy được Lý Tuấn Nghị cùng Chu Văn Võ đem nhà xưởng kinh doanh phi thường tốt. Về sau cô tới Quảng Châu, liền phải theo chân bọn họ kiến nghị mời người thiết kế trang phục, chế tạo nhãn hiệu riêng, bởi vì nhãn hiệu mới là đồ vật chân chính có giá trị, không chỉ có giá trị cao, hơn nữa được biết đến rộng, mới là kiếm tiền chân chính trong ngành sản xuất trang phục.

Cao Lương mới vừa đi xuống không lâu, liền gặp La Hồng đang đi kiểm tra phân xưởng, đối phương nhìn thấy cô rất ngoài ý muốn: "Cao tiểu thư, đã lâu không thấy! Lý tổng mấy ngày nay không ở đây, nguyên lai là về quê? Cô vừa đến sao?"

Cao Lương cười gật đầu chào hỏi: "Xin chào! La chủ quản, tôi vừa đến hôm nay. Gần đây có bận khôngo?"

Khí sắc La Hồng thoạt nhìn rất tốt, cô cười gật gật đầu: "Khá ổn, hiện tại đơn hàng bắt đầu nhiều, mỗi tối đều phải tăng ca. Cao tiểu thư là tới Quảng Châu chơi sao?"

Cao Lương cười cười: "Ừm, lại đây nhìn xem." Cô đương nhiên sẽ không chủ động nói chuện mình tới tiếp nhận cổ phần với công nhân trong xưởng, để tránh chuyện không hay.

La Hồng nói: "Cao tiểu thư có thời gian thì tôi sẽ dẫn cô đi dạo quanh nhà xưởng, lần trước cải tiến công việc, hiệu suất đã tăng cao hơn rất nhiều, Cao tiểu thư xác thật rất có năng lực."

"Vậy làm phiền La chủ quản." Cao Lương đi theo La Hồng vào phân xưởng.

Cô một bên xem một bên nghe La Hồng giới thiệu, trước mắt trước phương thức sản xuất và điều kiện thiết bị đều khá hợp lý, Cao Lương tự nhiên cũng không đề xuất kiến nghị gì.

Ra khỏi phân xưởng, La Hồng đi theo cô lên lầu, trên lầu gian đầu tiên chính là phòng thiết kế, Cao Lương hỏi: "Có thể đi vào tham quan một chút không?"

Phòng thiết kế không thuộc phạm vi quản lý của La Hồng, bất quá cô vẫn nói: "Có thể đi vào."

Phòng thiết kế không lớn, cũng chỉ khoảng ba, bốn mươi mét vuông thôi, bên trong chỉ có vài nhân viên công tác, chủ yếu là nhà thiết kế cùng sư phó. Phòng thiết kế thông thường là đem bản thiết kế thành quần áo mẫu, cho nên Cao Lương thấy được các kiểu dáng lưu hành đương thời trên manocanh bằng nhựa, đây đều là bản mẫu. Lúc các cô đi vào, mấy người đang ghé vào cùng nhau thảo luận cái gì, La Hồng hắng giọng một chút, có người ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua: "La chủ quản."

La Hồng cười nói: "Lâm chủ quản, tôi dẫn Cao tiểu thư tới tham quan một chút."

Đối phương gật gật đầu: "Cô cứ tự nhiên, nhưng không cần làm loạn đồ vật." Nói xong lại cúi đầu bận rộn.

La Hồng nhỏ giọng nói cho Cao Lương, người này là chủ quản phòng thiết kế. Cao Lương biết người phòng thiết kế là người cần cập nhật quần áo mới nhất trong xưởng quần áo, nhiệm vụ của bọn họ quan trọng nhất, cho nên có chút ngạo khí cũng là tất nhiên.

Cao Lương nhìn một vòng, cuối cùng đi tới phía sau đám người, bọn họ đang thảo luận một bản vẽ, kiểu dáng này Cao Lương đã từng làm qua, bởi vì đây là kiểu áo khoác lưu hành nhất trong hai năm kế tiếp, phố lớn ngõ nhỏ đều sẽ nhìn thấy loại áo này. Bọn họ đang ở thảo luận về thiết kế viền khóa áo khoác, Cao Lương nhìn một chút, đó là một chi tiết rất nhỏ, tuy rằng rất nhỏ, lại ảnh hưởng tới dáng áo khi mặc lên. Năm đó nhà xưởng của Cao Lương liền bởi vì sơ sẩy mà phải làm lại một lô quần áo.

Cao Lương nhìn trong chốc lát, sau đó nói: "Thiết kế viền khóa thành 1.5 centimet thì sao? Mọi người thử xem xem đi." Nói như vậy vì viền khóa áo khoác là 2 centimet, vải may lớp ngoài áo khoác tương đối mỏng, viền khóa quá lớn, nút thắt phía dưới liền hơi bị căng quá, hơi động một chút liền không đẹp.

Mọi người đều quay đầu nhìn Cao Lương, La Hồng cũng kinh ngạc mà nói: "Cao tiểu thư còn hiểu thiết kế trang phục?" Bởi vì chỉ có người từng tiếp xúc với trang phục mới hiểu được những thuật ngữ chuyên nghiệp này.

Cao Lương khẽ cười một chút: "À, ba tôi là một thợ may, hiểu một ít thôi." Ba cô là thợ may là thật, bất quá tuy rằng ba Cao Lương biết làm quần áo, nhưng cũng không biết mấy thuật ngữ chuyên nghiệp này.

Lâm chủ quản nhìn Cao Lương, hỏi La Hồng: "Vị này là?"

La Hồng vội giới thiệu: "Vị này chính là Cao tiểu thư, bạn gái Lý tổng. Ngài mới đến, không biết cô ấy."

Lâm chủ quản nửa tin nửa ngờ mà nhìn Cao Lương một cái, quay đầu nói với mấy người xung quanh: "Vậy mọi người theo ý Cao tiểu thư nói làm thử xem." Ngữ khí hơi có chút không cho là đúng.

Cao Lương thấy đối phương tựa hồ cũng không quá để mình vào mắt, cũng không để trong lòng, trước mắt thân phận của cô xác thật có điểm bị ghét, bạn gái, vợ, mẹ ông chủ linh tinh đều là nhân vật can thiệp công việc, bị cho rằng khoa tay múa chân linh tinh.

Chuyển nhượng cổ phần cần đi đến văn phòng hành chính ký tên, ngày hôm sau là chủ nhật, văn phòng nghỉ ngơi, cho nên cô nghỉ ngơi ở Quảng Châu một ngày, ngày thứ ba mới tới văn phòng hành chính làm thủ tục. Mất một ngày thời gian, mới miễn cưỡng coi như xong, còn có một ít thủ tục cần thời gian xử lý. Bất quá ra khỏi văn phòng hành chính, Cao Lương cũng đã trở thành 1 trong 2 cổ dông lớn nhất của xưởng quần áo. Tên xưởng quần áo phi thường tục khí, Lý Tuấn Nghị cùng Chu Văn Võ tiếp nhận lại sửa tên, cùng âm với tên Lý Tuấn Nghị, nhưng dùng để làm tên xưởng quần áo cũng phi thường chuẩn xác.

Sau khi chuyển nhượng, Lý Tuấn Nghị mở một hội nghị với các quản lý, cổ phần chuyển nhượng cho Cao Lương, đương nhiên không thể lặng yên không một tiếng động, rốt cuộc về sau công ty muốn mở hội nghị, Cao Lương khẳng định phải tham gia.

Cho nên Lý Tuấn Nghị giới thiệu xong Cao Lương, các bộ môn chủ quản đều có chút biến sắc. Chu Văn Võ nói: "Cao Lương nữ sĩ về sau chính là chủ quản nhà xưởng chúng ta, bất quá pháp nhân nhà xưởng vẫn là tôi, mà Lý Tuấn Nghị tiên sinh vẫn toàn quyền quản lý các bộ phận như cũ, chức trách giống trước kia, sau này vẫn sản xuất như cũ, chủ quản các bộ phận vẫn do Lý Tuấn Nghị tiên sinh phụ trách."

Mọi người đều nhẹ nhàng thở ra, trừ bỏ Lâm chủ quản phòng thiết kế, hắn lau mồ hôi lạnh trên trán, trộm ngẩng đầu nhìn Cao Lương một cái, vừa lúc cùng Cao Lương bốn mắt nhìn nhau, Cao Lương thân thiết tươi cười, chỉ cười gật đầu với hắn một cái.

Tan họp, Cao Lương cùng Lý Tuấn Nghị vào văn phòng, sự tình đã làm thỏa đáng, cô cũng cần phải trở về, liền nói: "Bên này đã xong việc, ngày mai em sẽ trở về."

Lý Tuấn Nghị luyến tiếc phải xa cô, ước gì cô tới đây sớm một chút: "Vậy chừng nào thì em chuyển tới Quảng Châu? Anh đi tìm trường học cho các em."

Cao Lương li3m môi: "Không vội. Em phải đi về an bài cửa hàng, nhìn xem Cao Vị có thích hợp người tiếp nhận không, có thể sẽ sớm, có thể sẽ tới sang đầu năm sau." Cao Vị hiện tại buôn bán ổn định, cô không nỡ đóng cửa hàng, nhưng nếu thay đổi người tiếp nhận, như vậy vấn đề có rất nhiều.

Lý Tuấn Nghị biết bên kia cô có không ít chuyện, cửa hàng ảnh hưởng tới sinh kế của mấy nhà, khẳng định phải an bài tốt mới được: "Vậy em mau chóng đi."

Thư ký ở bên ngoài gõ cửa: "Lý tổng, Lâm chủ quản có việc tìm."

"Vào đi." Lý Tuấn Nghị thuận miệng đáp.

Lâm chủ quản vào, lễ phép nói: "Lý tổng, ngày hôm qua Cao tổng tự mình chỉ điểm mẫu thiết kế đã làm xong, hiệu quả rất tốt, hai người muốn xem qua một chút không?"

Lý Tuấn Nghị kinh ngạc nâng mi nhìn Cao Lương, khi nào thì cô đi chỉ điểm phòng thiết kế. Cao Lương có chút bất đắc dĩ mà cười cười: "Cùng đi xem đi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi