TRỜI ĐỰU... TA THÀNH VƯƠNG PHI RỒI!

Mà phải nói, Hình Ngao Hiển vì sao chọn nàng?

Hình Hoa Hoa nghĩ nghĩ, để trí tưởng tượng bay xa.

Nếu nàng chấp nhận hôn sự này thì hôn sự mà thái hậu và hoàng hậu nói rồi cho ai? Thành bỏ đi? Hay Hình Ngao Hiển định dụ dỗ nàng nói muốn thứ khác từ chỗ thái hậu và hoàng hậu đây?

Hình Tự Ngọc là đệ nhất mỹ nhân, tài sắc trọn vẹn.

Dưới nàng có một vị muội muội... chỉ sinh sau nàng một tháng, nghe nói vị muội muội Hình Cung Nhi, Hình Cung Nhi này cũng tài sắc có thừa. Cả hai đều là viên ngọc quý của Hình Ngao Hiển.

Có thể Hình Ngao Hiển sẽ nghĩ một biện pháp để biến hôn sự mà thái hậu và hoàng hậu nói cho nàng thành cho một trong hai vị tỉ tỉ hoặc muội muội kia.

Nhưng không nhất thiết phải gả nàng đi...

Hình Hoa Hoa nghĩ đến đây liền phán một chuyện trong lòng.

Dương phủ hiện này tuy không như xưa, nhưng tiền nhiều như núi, quan hệ cùng các vị quan trong triều cũng tốt, đối với Hình Ngao Hiển chỉ có tốt, Hình Ngao Hiển tuy biết thế nhưng không muốn gả một trong hai viên ngọc Hình Tự Ngọc và Hình Cung Nhi tiền đồ rộng mở, liền chọn nàng? Kẻ có chút tiền đồ này gả đi vừa không lỗ còn được lợi đôi đường.

Biết tính cách Dương Quân tốt, biết Dương Quân sẽ không giận quá mà hủy đi giao tình, trở mặt với mình, nên Hình Ngao Hiển chẳng ngần ngại mà làm thế?

Gả nữ nhi xấu xí, thanh danh không tốt, còn dính líu đến một kĩ nam cho Dương Khuyên Lãnh, Dương Quân không trở mặt cũng giao tình rạn nứt CMN luôn!

Haha... nếu là như thế... Bà đây cũng là nữ nhi của ông mà! Mẹ kiếp! Phụ thân đại nhân à, bà đây có nên gọi người một tiếng cụ tổ của vô tình, vô tâm không.

Hổ phụ vô tình như thế. thì đừng trách hổ con này không giữ nghĩa.

Hình Hoa Hoa trong lòng kêu gào hai chữ cụ tổ xong, Hình Hoa Hoa mới nhẹ nhàng nói: "Tổ mẫu, phụ thân, hai người hình như quên mất? Hôn sự Dương công tử là của đại tỉ, Hoa Hoa sao có thể thay tỉ ấy gả đi đây? Hay là... Hoa Hoa gả đi mới đáng cái giá nhận lại đây?"

"..." Bị nhìn thấu một cách đáng sợ!

"Hoa Hoa, đại tỉ của con rất thương con, vậy nên mới nhường mối hôn sự tốt này." Hình lão phu nhân lúc này mới phản ứng, cười đùa: "Thật là, mới như thế mà đã suy nghĩ nhiều rồi."

"À, do Hoa Hoa nghĩ nhiều? Hoa Hoa còn tưởng đại tỉ bị ép buộc mà nhường cho Hoa Hoa, bởi hai người muốn hôn sự mà thái hậu nói nên mới nhường Hoa Hoa." Hình Hoa Hoa nói đến đây, sắc mặt Hình lão phu nhân cùng Hình Ngao Hiển đen lại.

Cho ngươi một cái thang xuống, ngươi liền không cần? Còn trèo cao hơn? Trước mặt người ngoài mà nói bình thường như thế? Tức chết bọn họ!

Bị nhìn ra thì thôi, còn nói trắng trợn như vậy!

Không thể để kế hoạch thất bại như vậy!

Ánh mắt Hình lão phu nhân cùng Hình Ngao Hiển giao nhau. Hình Ngao Hiển nói: "Hoa Hoa, không được lỗ mãng! Dương huynh đừng nghe con bé nói."

"Sao có thể chứ." Dương Quân im lặng nãy giờ cười cười nói tiếp: "Ta chợt nhớ còn có việc chưa xong, nên xin phép Hình huynh, ta đi trước. Hôn sự để sau hãy tính." Rồi đứng lên bước chân định rời đi thì giọng nói lưu loát của Hình Hoa Hoa lọt vào tai: "Phụ thân đại nhân, chẳng phải người muốn ta gả thay tỉ tỉ, rồi nghĩ cách lấy đi hôn sự thái hậu nói cho Hoa Hoa sao? Phụ thân đại nhân thật giống hồ ly mà lại như cầm thú máu lạnh nha~~ Haha... thế nào là chân đạp hai thuyền, chỉ nghĩ đến lợi ích của bản thân... Ta đã hiểu rõ rồi."

Hình Ngao Hiển kinh ngạc, tức giận đan xen. Quay đầu, đôi mắt bừng lửa, kiềm chế cơn tức, nói: "Dương huynh đi đường cẩn thận, ta có chuyện, không tiễn Dương huynh được."

Dương Quân bước tiếp bước chân, tiếng thở dài nhè nhẹ phát ra, lắc đầu, tiếc nuối.

Giao tình bao năm... không ngờ cũng chỉ vậy.

...

Từ Đường.

"Quỳ xuống cho ta!"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi