Chuyện vui của Phương gia không tính là long trọng, chung quy cưới nam thê xung hỉ không phải là việc có thể bàn tán nhiều, Phương Quyết Minh lại mua sắm chuẩn bị thật sự cẩn thận. Dù sao thì Phương Quyết Dật đã bị hắn đuổi ra ngoài, hôn lễ này là của hắn và Thẩm Viên. Mà Thẩm Viên từ bị khi Phương Quyết Dật dọa một hồi là không rời Phương Quyết Minh, suốt ngày kề cận, buổi tối ngủ còn bừng tỉnh, khóc chui vào lòng hắn xin hắn đừng bỏ mình. Phương Quyết Minh vừa đau lòng vừa bất đắc dĩ, nói hết lời cũng không thể làm cho em dâu hết sầu lo. May mà Phương Quyết Dật cũng thông minh, chuyện trốn đi không lộ ra, hạ nhân trong nhà cố kỵ Phương Quyết Minh, ai nấy làm bộ như không biết gì hết, giấu Phương lão gia đến triệt để.
Vì thế ba ngày hữu kinh vô hiểm qua như vậy.
Ngày hôn lễ Phương Quyết Minh không thể gặp Thẩm Viên. Cậu nhóc này bất mãn ngồi trong phòng không chịu cho hắn đi, dùng tay nhỏ nắm góc áo Phương Quyết Minh, nhìn chằm chằm mũi chân không nói một lời.
"Đại ca sẽ về rất nhanh." Phương Quyết Minh dở khóc dở cười ôm em dâu hôn một cái, "Đợi đại ca về sẽ đâm hoa huy*t của em."
Thẩm Viên nghe vậy là vui vẻ, cậu đỏ mặt ôm cổ Phương Quyết Minh: "Thật không ạ?"
"Thật." Phương Quyết Minh ôm em dâu đến bên giường, "Thẩm Viên, đêm nay em sẽ là người của anh."
Thẩm Viên ngây thơ ngẩng đầu lên: "Người...... Người của đại ca?"
Phương Quyết Minh nắm tay cậu gật đầu: "Về sau đại ca mỗi ngày làm em chảy nước có được không?"
Thẩm Viên xấu hổ nói không nên lời, ngồi bên giường nhẹ nhàng lắc chân, sau một lúc lâu Phương Quyết Minh phải đi, cậu mới vội vàng đuổi theo: "Đại ca nhất định phải về đấy."
"Đại ca không muốn đi." Phương Quyết Minh nhướng mày bóp mông em dâu, "Đại ca vẫn chưa đâm hoa huy*t của em đâu."
Hai chân Thẩm Viên mềm nhũn, chỉ nghe Phương Quyết Minh nói như vậy bắp đùi cậu đã ướt, càng chờ đợi buổi tối đến. Đại ca đi cậu mới thất hồn lạc phách ngồi bên giường, ngoài cửa lại bỗng nhiên có một đám hạ nhân tràn vào, giúp cậu thay quần áo, lại rửa mặt chải đầu trang điểm. Mà Phương Quyết Minh bên kia lại im lặng không ít, hắn ngồi ở trong thư phòng kiểm tra thực đơn tiệc cưới, lại ghi nhớ danh mục quà tặng, lúc này mới sai người đi mời Phương lão gia.
Nếu không phải cưới nam thê, chiêu dời mèo đổi thái tử của Phương Quyết Minh đúng là không thể gạt được, may mà hôn lễ xung hỉ không bái cha mẹ cao đường, Thẩm Viên chỉ cần chờ ở trong phòng là được. Theo lý thì tân lang phải đi ra ngoài kính rượu, nhưng tính cách của nhị thiếu gia Phương gia không ai không biết không ai không hiểu, vô pháp vô thiên đã quen. Chỉ cần phương Quyết Minh nói bọn họ đã vào động phòng, cho dù Phương Quyết Dật không ra, Phương lão gia cũng không kinh ngạc, nhiều nhất chỉ gõ quải trượng mắng mấy câu "nghịch tử" mà thôi.
Đêm nay quả thực như dự đoán của Phương Quyết Minh, khách khứa tuy rằng có bàn tán về sự vắng mặt của Phương Quyết Dật, lại không ai hoài nghi đến chuyện đào hôn, chỉ âm thầm phỏng đoán việc vui này của Phương gia thật là đủ mất mặt, tân lang cũng dâm đãng đến độ không muốn gặp người. Ngược lại là họ sinh ra vài phần kính nể đối với Phương Quyết Minh đi ra kính rượu, ngay cả thần tình của Phương lão gia cũng dịu đi không ít, uống mấy ngụm rượu mặt đỏ tai hồng khen con trai lớn của mình.
Tâm tình của Phương Quyết Minh càng tốt, vừa nghĩ đến Thẩm Viên ngoan ngoãn ngồi ở trong phòng đợi mình là lòng lại nóng bỏng, rượu cũng uống thêm mấy chén. Sau đó hắn tìm cớ lui đi, khẩn cấp đi đến phòng của Thẩm Viên. Hạ nhân đã đi không còn một ai, hắn đẩy cửa vào, thấy Thẩm Viên mặc áo cưới đang ăn vụng hoa quả, chắc là bị đói.
Phương Quyết Minh cúi đầu bật cười, Thẩm Viên bị hắn làm hoảng sợ, nghẹn giọng ho khan, rót chén trà vội vàng uống mấy ngụm mới e lệ gọi một tiếng: "Đại ca."
Việc đã đến nước này, Phương Quyết Minh lại không vội, hắn khóa trái cửa, đi đến bên bàn, cách hỉ phục vỗ vỗ lưng Thẩm Viên: "Em đói à?"
Thẩm Viên đáng thương gật đầu, từ buổi sáng đến bây giờ cậu chỉ ăn nửa quả còn bị Phương Quyết Minh bắt tại trận.
"Ăn đi." Phương Quyết Minh buồn cười, tự tay giúp cậu bóc vỏ, lại nhét từng miếng vào miệng Thẩm Viên, "Ăn no mới có sức."
Thẩm Viên mặt mày hớn hở ăn vài quả, dùng đầu lưỡi mềm mại liếm nước trái cây thơm ngọt ở ngón tay Phương Quyết Minh, trong mắt hiện ra càng ngày càng nhiều không muốn xa rời, ánh mắt nhìn Phương Quyết Minh cũng sáng lên, cuối cùng cậu nhịn không được ném khăn bổ nhào vào trong lòng hắn.
Hóa ra Thẩm Viên chỉ mặc cái yếm đỏ dưới áo cưới, hai cái vú sưng lên làm áo nổi lên một độ cong rõ rệt. Dây quần nhỏ ma sát đóa hoa ướt sũng, ma xát ra d*m thủy ấm áp. Hai chân dài trắng nõn vòng qua eo Phương Quyết Minh, cậu vội vàng ôm cổ hắn hôn. Nhưng Thẩm Viên chưa biết hôn môi, đầu tiên là dùng cánh môi lung tung cọ xát, đến khi Phương Quyết Minh nắm giữ quyền chủ động mới thoải mái rên rỉ.
Ngoài phòng lại tí ta tí tách mưa. Vì hỉ sự, trong phòng chỉ thắp hai cây nến đỏ, giờ phút này ánh nến hơi phiêu diêu trong gió, ánh lên khuôn mặt động tình nhỏ nhắn lại diễm lệ của Thẩm Viên. Phương Quyết Minh rốt cuộc nhịn không được, ôm ngang người đi đến bên giường, buông màn giường đỏ rực xuống. Thẩm Viên chờ đợi nhìn hắn chăm chú, cái quần dây nhỏ đã bị dâm dịch làm ướt.
"Đại ca......" Thẩm Viên mở chân, chủ động kéo cái quần nhỏ xíu ma xát hoa huy*t, "Đâm vào hoa huy*t của em đi."
Hô hấp của Phương Quyết Minh ngưng trệ. Hoa phùng của em dâu bị dây ma xát đỏ bừng, nước chảy tràn lan, huyệt nhục mê người mấp máy.
"Đại ca sẽ đâm vào hoa huy*t của em." Phương Quyết Minh lập tức cởi quần áo, ôm Thẩm Viên vào lòng, tính khí nóng bỏng đã để ở bắp đùi của em dâu, đầu nấm khó nhịn cọ xát đóa hoa ướt át, tách hoa môi mềm mại ra cọ xát hoa hạch.
"Nóng...... Nóng quá......" Thẩm Viên ôm chặt cổ Phương Quyết Minh. Hoa hạch bị dục căn đè ép ngứa ngáy khó nhịn, tê dại nổi lên một tia đau, nhưng cậu lại ước gì bị xoa nắn càng thô bạo, "Đại ca...... Em ngứa......"
"Đại ca cắm vào sẽ không ngứa." Phương Quyết Minh nhẫn nại cởi cái yếm đỏ của cậu, lại không cởi hết, khiến cho tấm vải gian nan che khuất nửa bộ ngực sữa của Thẩm Viên.
"Đại ca...... Đại ca mau đâm em......" Thẩm Viên nghe vậy lập tức lắc mông, "Đâm hoa huy*t của em đi!"
"Em vẫn chưa chảy nước đâu." chân Phương Quyết Minh chen vào giữa hai chân cậu, tay hắn nắm hoa hạch của cậu lôi kéo, "Đại ca muốn lúc em phun nước mới cắm vào."
Thẩm Viên vội vàng mở rộng chân theo ngón tay Phương Quyết Minh đong đưa eo. Cái yếm theo động tác của cậu trượt xuống, bầu vú trắng nõn mềm mịn lộ ra trước mắt Phương Quyết Minh, núm vú phấn nộn dưới lớp vải đỏ như ẩn như hiện. Phương Quyết Minh vùi đầu vào ngực cậu, hắn ngửi hương sữa trong veo, há miệng ngậm núm vú non mềm. Thẩm Viên đỏ mặt ưỡn ngực, không đợi bị hút ra sữa, bỗng nhiên cậu nhăn mũi "A" một tiếng: "Đại ca, anh uống rượu ạ?"
"Rượu mừng." Phương Quyết Minh dùng sức hút mạnh một cái, hương sữa thơm nồng theo đầu v* trào ra, "Không thích đại ca uống rượu à?"
Thẩm Viên lắc đầu, ngập ngừng nói: "Chúng ta...... Chúng ta uống không uống rượu giao bôi ạ?"
Phương Quyết Minh bị cậu nhắc nhở mới nhớ ra mình lại quên chuyện trọng yếu nhất, ôm người đến cạnh bàn rót hai ly rượu. Thẩm Viên vui sướng rũ mi mắt, lông mi khẽ run, tay nhỏ nắm chén rượu hoan hỉ vòng qua cánh tay Phương Quyết Minh, uống một ngụm lớn rồi bị sặc, hai mắt sũng nước ho khan.
"Uống chậm thôi." Phương Quyết Minh cũng uống rượu giao bôi, ôm Thẩm Viên về giường, lại cầm bầu rượu theo.
Thẩm Viên uống một ly, trên gương mặt dâng lên ửng hồng, khóe mắt rưng rưng, bị ánh nến chiếu vào lại có vài phần mị nhãn như tơ. Phương Quyết Minh nhìn mà dục hỏa đốt người, hắn ôm Thẩm Viên hôn môi, tay tìm được hoa huy*t dưới thân cậu xoa đến khi nước chảy tràn lan, bỗng nhiên hắn nâng hai chân cậu lên, ấn miệng bình rượu vào miệng huyệt của cậu.
"Lạnh...... Lạnh quá!" Rượu lạnh lẽo đổ vào trong huyệt, Thẩm Viên la hoảng lên, hai chân lung tung giãy dụa, eo không ngừng cong về phía trước.
Phương Quyết Minh vẫn rót đến khi lỗ huyệt không thể nuốt thêm được nữa mới bỏ bầu rượu ra, đè hoa huy*t tràn rượu, cắm khẽ ngón tay vào, sau đó vùi đầu ngậm lấy hai phiến hoa môi ở miệng huyệt.
Trong huyệt tràn đầy chất lỏng lạnh lẽo, miệng huyệt lại bị khoang miệng ấm áp bao lấy, eo Thẩm Viên mềm nhũn, co run rẩy phun d*m thủy ra, hỗn hợp cả rượu phun lên khóe miệng Phương Quyết Minh.
"Đại ca, anh bắt nạt em......" Thẩm Viên ủy khuất oán giận. Phương Quyết Minh nghe lại một lần ấn miệng bình rượu vào hoa huy*t, vẫn dùng rượu rót đầy vào huyệt. Lần này hắn lại không lại dùng miệng mút mà lại ôm lấy em dâu, tách mông cậu khiến rượu phụt một tiếng phun xuống giường.
Thẩm Viên thấy mình dường như không khống chế nổi phun dịch ra người đã mềm nhũn, vô lực nằm trong lòng Phương Quyết Minh run run. Căn dương v*t nóng bỏng dính rượu, không ngừng cọ xát hoa hạch của cậu. Hô hấp của Thẩm Viên càng ngày càng hỗn loạn, giây lát cậu co mũi chân căng thẳng ngửa đầu bắn tinh, lỗ huyệt điên cuồng co lại phun nước dính nhớp. Phương Quyết Minh nhân cơ hội kéo chân em dâu ra, cong eo dùng tính khí đâm vào đóa hoa mấp máy, cắn răng mở hoa huy*t của Thẩm Viên ra.
"Đau...... Đau!" Không ngoài dự đoán của Phương Quyết Minh, em dâu quả nhiên khóc giãy giụa, hoa huy*t nhỏ hẹp vừa ngậm tính khí đã không chịu nổi phun ra vài luồng d*m thủy, "Đại ca anh to quá...... Em...... Em không chịu được......"
"Chịu được." Phương Quyết Minh đè bắp đùi của Thẩm Viên lại vừa dỗ vừa lừa, "Để đại ca đâm hoa huy*t của em, đại ca làm em thoải mái."
Thẩm Viên ngoan ngoãn gật đầu, khóc thút thít ôm bả vai Phương Quyết Minh, hoa huy*t mềm mại lại nuốt dương v*t thêm một ít. Phương Quyết Minh rốt cuộc cảm nhận được tầng màng ở huyệt đạo.
Em dâu sắp trở thành người của mình. Phương Quyết Minh vì nghĩ như vậy nên càng kích động hơn, hắn nắm eo Thẩm Viên trầm giọng nói: "Đại ca muốn cắm vào, đau thì kêu lên."
Sắc mặt Thẩm Viên trắng đi vài phần, cậu lại cắn răng gật đầu, căng thẳng đến mức vài giọt mồ hôi chảy ra ở chóp mũi, cậu nhỏ giọng than thở: "Đâm...... Đâm em...... Đại ca mau đâm em......"
Phương Quyết Minh yêu thương hôn cánh môi run rẩy của em dâu, bóp eo nhỏ của cậu, ánh mắt tràn đầy cảm xúc khó kìm chế, trầm eo hung hăng va chạm.
Mùi máu tươi tinh ngọt tràn ra.
Thẩm Viên kêu thảm thiết bị Phương Quyết Minh ngậm trong miệng hóa thành một tiếng rên rỉ hàm hồ, trong khoảnh khắc cả người bị xỏ xuyên cả người cậu cứng đờ, trong mắt cậu cũng là nước mắt, xụi lơ trên giường run run. Bắp đùi trắng nõn chảy ra vết máu đỏ, tính khí thô dài đâm thẳng vào đến tầng màng cuối cùng, nhưng còn có non nửa đoạn chưa vùi vào hoa huy*t nhỏ hẹp.
Phương Quyết Minh bị lỗ huyệt căng chặt của em dâu cắn đến khi thở nặng nhọc, do dự buông lỏng môi cậu ra. Thẩm Viên quả nhiên đau đến độ gào khóc, hai chân run run còn cắm tính khí ở giữa, hỗn hợp tơ máu d*m thủy tràn ra miệng huyệt, dọc theo hai chân run rẩy chảy xuống đệm giường.
"Thẩm Viên......" Phương Quyết Minh thỏa mãn thở dài, nâng tay vuốt ve hai má ướt sũng của cậu, "Em là người của anh."
"Đau...... Đại ca đâm em đau quá......" Thẩm Viên hu hu khóc, đấm lung tung người Phương Quyết Minh, "Đại ca lừa em...... không thoải mái......"
"Phải đâm mới thoải mái." Phương Quyết Minh nhẫn nhịn dục vọng trong cơ thể mình, cẩn thận rút ra khỏi hoa huy*t của Thẩm Viên, lại không chút do dự đâm vào.
Lúc này Thẩm Viên kêu càng đáng thương. Tầng màng ở trong huyệt bị đâm ra chẳng khác nào vết thương bị xát muối, chẳng có chút khoái cảm nào, chỉ có đau đớn. Cậu tựa như bị con dao nóng bỏng xé rách thành hai nửa, hoa huy*t non mềm bị căng ra tê mỏi không thôi. Dù Thẩm Viên thích Phương Quyết Minh, giờ phút này cũng không chịu đựng nổi.
"Không...... Em không muốn đại ca cắm hoa huy*t......" Cậu đau muốn chết, "Mau rút ra đi......"
"Đêm nay đại ca nhất định phải đút no hoa huy*t của em." Phương Quyết Minh lại trầm giọng cười rộ lên, hắn nhấc hai chân em dâu lên đặt trên vai, dùng sức vỗ mông cậu, vừa vỗ vừa tiếp tục ra vào. Một lần lại một lần đâm vào huyệt đạo căng chặt của Thẩm Viên, mỗi lần đều đâm vào cửa tử cung sâu bên trong, mang theo hỗn hợp tơ máu và d*m thủy.
"Hỏng mất...... Hỏng mất!" Thẩm Viên khóc khản cổ, túm khăn trải giường dưới thân kêu rên, "hoa huy*t bị đại ca đâm hỏng......"
"Không hỏng." Phương Quyết Minh va chạm hung mãnh, kéo ngón tay em dâu đặt ở chỗ hai người kết hợp, "Em bị đại ca đâm ướt."
Thẩm Viên mơ màng sờ đóa hoa mềm mại của mình, đầu ngón tay không ngừng lướt qua cán côn th*t của Phương Quyết Minh, giật mình lại chủ động nắm hoa hạch mềm mại. Phương Quyết Minh lập tức nắm tay cậu, dẫn đường cho cậu xoa nắn tiểu huyệt mẫn cảm. Thẩm Viên chơi hoa huy*t của mình cũng quên mất đau đớn khi phá thân, khẽ nhếch miệng xụi lơ trên giường. Cậu bị Phương Quyết Minh đâm làm cho cả người vô lực, lại còn liều mạng xoa nắn tiểu hạch sưng đỏ, đầu ngón tay nhấn một cái vào hoa huy*t ướt sũng, dục căn trước người phun tinh dịch đậm sệt ra.
"Sướng không?" Phương Quyết Minh ôm eo em dâu ấn người vào trong lòng. Bầu vú non mềm của Thẩm Viên lập tức trào sữa ấm áp ra, cọ ngực Phương Quyết Minh, dọc theo bụng dính nhớp chảy xuống, biến mất ở miệng huyệt bị tính khí căng ra không còn nếp uốn.
"Sướng...... sướng......" Thẩm Viên đờ đẫn nhìn Phương Quyết Minh cười, "Đại ca đâm em sướng quá......"
"Còn sướng hơn." Phương Quyết Minh kéo tay em dâu ngồi dậy, ôm cậu vào ngực. Hai chân Thẩm Viên mở rộng, tính khí bắn một lần run rẩy cương lên. Phương Quyết Minh nâng mông cậu lên, cái miệng nhỏ nhắn phụt phụt nuốt vào tính khí thô to, nước chảy ra không còn tơ máu nữa. Phương Quyết Minh liên tiếp đổi góc độ nghiền vào, hai tay bóp vú em dâu xoa nắn, rất nhanh hắn phát hiện huyệt của em dâu cũng co rút nhanh, eo cậu cũng ưỡn lên.
"Chỗ này à?" Phương Quyết Minh đột nhiên cong môi, hắn nắm lấy hai tay em dâu, thẳng lưng đâm mạnh. Thẩm Viên khóc kêu giây lát, huyệt miệng phun ra d*m thủy, hai chân run run, tính khí cũng phun ra chất lỏng trong suốt, cái yếm vắt trên bụng dính đầy dịch, theo thân thể đung đưa lung lay sắp rơi.
"Đại...... Đại ca...... Sờ sờ đằng trước......" Thẩm Viên cảm thấy tình dục trong người thiêu đến độ cậu choáng ngốc, "Muốn...... Muốn bắn ra......"
"Đại ca muốn đâm em bắn." Phương Quyết Minh từ chối, không để Thẩm Viên tự mình chạm vào, chỉ căng eo dùng sức đâm chọc, nhiều lần đâm vào chỗ mẫn cảm, đến lúc đâm em dâu d*m thủy tràn lan, miệng huyệt sũng nước, lúc này Thẩm Viên mới thét chói tai bắn ra.
"Bị đại ca đâm bắn......" Cậu yếu đuối nằm trên giường, vú bị ép xuống đệm, lại bị Phương Quyết Minh ôm lấy từ phía sau, tách mở mông ấn cậu ngồi xuống tính khí của hắn.
Trong mắt Thẩm Viên trào nước mắt ra, vì tư thế này mà vào càng sâu hơn.
Phương Quyết Minh dùng lực nửa người trên đè em dâu trên giường, thô bạo xoa nắn núm vú đã sưng lên của Thẩm Viên, tính khí chôn ở hoa huy*t nhanh chóng đâm chọc, làm hai đùi cậu run run, d*m thủy tràn lan. Thẩm Viên vô tri vô giác nhớ đến cảnh ở vũ trường, mông lại không tự chủ được cong lên, theo động tác của Phương Quyết Minh đong đưa.
"Mạnh nữa...... Đại ca đâm em mạnh nữa!" Thẩm Viên cảm nhận được khoái cảm, chỗ sâu trong huyệt đạo ngứa đến cực hạn, hận không thể bị đâm xuyên. Cậu dâm đãng cong mông theo va chạm của Phương Quyết Minh, lỗ huyệt được ăn dục căn nóng cháy có quy luật co rút lại, như là cái miệng ấm áp ngậm tính khí.
"Thẩm Viên, có thích bị đại ca đâm không?" Phương Quyết Minh vừa đâm, vừa tìm vú của em dâu xoa nắn.
"Thích...... Rất thích......" Thẩm Viên hét lên, "Thích bị đại ca đâm bắn......"
"Đại ca không chỉ muốn đâm em bắn, còn muốn bắn em lớn bụng."
Phương Quyết Minh túm lấy hai chân em dâu, quỳ trên giường chơi hoa huy*t, nước đậm sệt tí tách chảy xuống đệm giường.
Thẩm Viên hoảng hốt, lại bắn một lần mới hoang mang rối loạn ôm bụng: "Đại ca anh muốn...... Bắn vào đây ạ?"
Phương Quyết Minh không trả lời, lại thẳng lưng hung hăng va chạm, tính khí đâm đến miệng tử cung, chen vào tử cung non mềm.
"Bị...... Bị đại ca cắm vào......" Thẩm Viên khóc cuộn chân, co rút miệng huyệt lại.
Phương Quyết Minh cũng thét lớn một tiếng, tử cung của em dâu còn nhỏ hẹp và mềm mại hơn so với tưởng tượng của hắn, nó ngậm tính khí của hắn co rút lại, mê người đến cực hạn, khiến hắn chỉ muốn đâm mềm miệng tử cung của Thẩm Viên, lại bắn đầy tử cung cậu. Phương Quyết Minh nghĩ như vậy, cũng đích xác muốn làm như vậy, hắn ôm Thẩm Viên xoay người, để cậu tựa vào ngực mình, dùng hai tay nâng mông em dâu lên xuống. Thẩm Viên nằm trong ngực Phương Quyết Minh mơ màng, tình triều quá mức mãnh liệt, cơ hồ trong nháy mắt nuốt trọn thân thể ngây ngô của cậu, nhưng hoa huy*t lại trời sinh dâm đãng, bị đâm sưng lên lại vẫn phun d*m thủy, tham lam nuốt dục căn nóng bỏng của Phương Quyết Minh.
Phương Quyết Minh trên giường chưa bao giờ mất khống chế như vậy, làm người trong lòng đến mức người ta gần như ngất đi vẫn không nỡ bắn ra. Hắn nâng một chân Thẩm Viên lên cố ý kích thích cậu: "Thẩm Viên, vốn dĩ em nên ở trên giường này bị Phương Quyết Dật cắm hoa huy*t."
Thẩm Viên bừng tỉnh, bổ nhào vào trong lòng Phương Quyết Minh khóc lắc đầu: "Em muốn đại ca cắm, em chỉ muốn đại ca cắm vào!"
"Em ở trên giường này bị anh trai của chồng cắm hoa huy*t, còn đâm ra nhiều nước như vậy." Phương Quyết Minh siết cằm em dâu hôn, hạ thân liều mạng đưa đẩy.
Thẩm Viên khóc đến hai mắt sưng đỏ, lắp bắp nhìn Phương Quyết Minh: "hoa huy*t của em chỉ cho đại ca cắm......"
"Đúng, chỉ có thể cho anh cắm." Phương Quyết Minh hung hăng đâm vào, đâm đến cả người Thẩm Viên run run, ngón chân cũng cuộn lên, "Anh ở trên giường Phương Quyết Dật chơi em."
"Không muốn...... Không muốn Phương Quyết Dật......" Thẩm Viên khóc lắc đầu, "Em chỉ muốn anh......"
Phương Quyết Minh không bắt nạt em dâu nữa, nắm eo nhỏ nhắn của cậu đâm. Thẩm Viên bị đâm cho lắc la lắc lư, hai vú dao động như nước, dịch sữa nhạt màu bắn khắp nơi, người cũng cong lên. Phía trước phía sau cậu đồng thời cao trào, d*m thủy ấm áp cọ rửa dục căn sưng to của Phương Quyết Minh, kích thích trán hắn nổi gân xanh lên. Hắn ấn eo em dâu điên cuồng đâm chọc, đâm mấy trăm cái mới trầm eo bắn ở trong tử cung. Bụng Thẩm Viên cong lên rõ rệt, hai chân cũng run rẩy một chút, ngây ngốc nhìn chằm chằm nến đỏ sắp đốt hết, sau đó nghiêng đầu mệt mỏi hôn mê bất tỉnh.
Phương Quyết Minh cười ra tiếng, tuy rằng không tận hứng mà cũng không động nữa, lại cũng không rút tính khí ra, ngược lại ngăn chặn cửa tử cung, ôm chặt em dâu vào ngực. Rất nhanh nến tắt, phòng tối đen, ánh sáng sớm mai cũng đã xuyên qua cửa sổ.
Mưa gió cả đêm đột nhiên tạnh, sáng sớm đúng là quang cảnh tươi đẹp.
Phương Quyết Minh yêu thương hôn mi nhãn mệt mỏi của Thẩm Viên. Hắn nghĩ đến mình ép buộc người ta cả đêm mà tự trách, nhưng khi tính khí vùi vào hoa huy*t nóng ướt thì lý trí lại bị vứt ra sau đầu. Cho dù có kiềm chế đến đâu nhưng làm tiếp cũng không tốt, hắn chỉ ngóng trông cậu tỉnh lại thì tiếp tục. Phương Quyết Minh nghĩ như thế lại càng không chịu rút ra hoa huy*t, cứ vùi dục căn trong cơ thể Thẩm Viên như vậy, nhắm hai mắt lại.