TRỐN THOÁT KHỎI ÁC MA



Sáng sớm hôm sau.

Mặc dù tối hôm qua đã bôi thuốc rồi, nhưng vì là lần đầu tiên mà đã trải qua nhiều lần hoạt động kịch liệt, cho nên lúc đi đường Kiều Kiều vẫn cảm thấy có chút đau nhức, nhưng cũng đỡ hôm qua nhiều, vẫn có thể cố gắng đi đường.

Sau khi vào trường học, Diệp Mặc Hàn còn chưa đến lớp, Kiều Kiều ngồi vào bàn ngây ngẩn một lúc.

Nhìn thấy bạn học nữ ngồi ở bàn trên, cô lập tức nghĩ đến lời nói lúc trước của cô ấy, trước kia cũng từng có một học sinh nữ bị Diệp Mặc Hàn cưỡng gian, sau đó phải chuyển sang trường khác.

Hắn cũng xâm phạm cô giống như điều đã làm với học sinh nữ kia sao? Nếu như cô còn ở trường này thì vẫn sẽ bị Diệp Mặc Hàn đùa giỡn phải không?
Cô có nên chuyển trường hay không đây?
Nhưng...!nhưng trong mắt cô thì Diệp Mặc Hàn cũng...!cũng không giống như trong tưởng tượng xấu xa...!như vậy......1

Kiều Kiều càng nghĩ càng cảm thấy lòng rối bời.

Suốt buổi học sáng, cô nghe lời giảng đều không vô, chỉ tò mò nhìn sang cạnh.

Tại sao Diệp Mặc Hàn còn chưa đến lớp? Hắn ta đi làm cái gì?
Ý nghĩ này vừa loé lên thì Kiều Kiều lập tức giật mình ngồi thẳng lưng.

Trời ạ! Tại sao...!tại sao cô lại quan tâm đến tên Diệp Mặc Hàn đó làm cái gì cơ chứ?!
Đáng lẽ ra cô còn mong hắn không xuất hiện mới đúng!!!
"Keng keng keng..."
Tiếng chuông kết thúc tiết học buổi sáng vang lên, tất cả học sinh trong khoa đều vội vàng chạy đến nhà ăn.

Học sinh nữ ngồi phía trên Kiều Kiều thấy Diệp Mặc Hàn hôm nay không đi học, vội quay đầu lại hỏi:
- Cậu có muốn đi nhà ăn ăn cơm cùng tớ không?
Đúng lúc Kiều Kiều cũng muốn hỏi về chuyện học sinh nữ bị Diệp Mặc Hàn cưỡng gian lúc trước, cho nên, nghe thấy lời rủ này cô vội vàng gật đầu đồng ý.

Trên đường đi theo bạn học ngồi phía trước này đến nhà ăn, Kiều Kiều nhân tiện hỏi tên thì mới biết bạn nữ này gọi là Mã Lệ Li.

Nhưng còn về chuyện của học sinh nữ bị cưỡng gian kia thì Mã Lệ Li không nói rõ ràng, rất nhiều chuyện cũng chỉ nghe người khác nói lại mà thôi.


Chỉ nghe nói có bạn học từng nhìn thấy nữ sinh kia đứng ở khu rừng cây sau trường học, quần áo xộc xệch, đứng khóc lóc trước mặt Diệp Mặc Hàn.

Sau khi học sinh nữ kia chuyển trường không lâu thì liền có lời đồn là do Diệp Mặc Hàn cưỡng gian.

Nghe đến đây, Kiều Kiều bất giác nhớ đến lần đầu tiên Diệp Mặc Hàn làm chuyện bậy bạ đối với cô cũng là ở rừng cây sau trường học.

Kể xong về chuyện của học sinh nữ kia, Mã Lệ Li liếc mắt nhìn xung quanh, tiếp đó nhỏ giọng nói thần bí:
- Kiều Kiều...!tớ cảm thấy Diệp Mặc Hàn đối xử với cậu có chút khác biệt...!ngày hôm qua hai người dắt tay nhau về phòng học khiến cho tất cả mọi người đều không khỏi sợ hãi...!cậu có phải...!có phải bị hắn bắt nạt đúng không?!
Mặc dù học cùng lớp với Diệp Mặc Hàn ba năm rồi, nhưng mỗi khi nhắc đến cái tên Diệp Mặc Hàn thì Mã Lệ Li đều tỏ vẻ rất cẩn thận.

Nhưng cô càng tò mò quan hệ hiện tại của Kiều Kiều và Diệp Mặc Hàn.

- Tớ...!tớ...!tớ không có chuyện gì với cậu ta cả!
Những chuyện xảy ra hôm qua, Kiều Kiều sao có thể nói cho ai biết được chứ! Chỉ cần nghĩ thôi cô cũng đã thấy xấu hổ rồi, càng không cần nói cho người khác biết!
Cho nên, Kiều Kiều chỉ có thể nói dối.


- Tớ ăn xong rồi...!tớ muốn đi WC một chút, đi trước nhé!
Kiều Kiều rất sợ Mã Lệ Li lại hỏi chuyện của cô và Diệp Mặc Hàn, dù sao cô cũng không giỏi nói dối cho lắm, đành phải lấy cớ đi WC để tránh mặt.

Ra khỏi nhà ăn, Kiều Kiều vẫn còn trong tâm trạng hốt hoảng không thôi.

Cô không biết bây giờ mình nên làm cái gì? Hay là bảo bố mẹ cho mình chuyển trường, hay là......!
Trong đầu cô rất loạn, thậm chí không hiểu nổi cảm giác của mình với Diệp Mặc Hàn là gì, tại sao lại gặp phải loại chuyện như này?
Đáng lẽ cô phải hận tên Diệp Mặc Hàn này mới đúng...!nhưng mà...!cô lại không hận hắn, cô chỉ có chút sợ hắn, muốn tránh né hắn mà thôi!
- ---------------.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi