TRỌNG SINH 80 CHI NGỌT THÊ LIÊU NHÂN


Số tiền mà Đường Minh Lễ mang trên người, ngoại trừ giữ lại tiền xe, còn lại thì một phân tiền cũng không còn dư thừa, toàn bộ đều đã biến thành quần áo.Trên đường trở về, khi Đường Minh Lễ nhìn những quần áo kia còn nặng hơn so với bảo bảo bối nữa.

Khi vừa xuống xe, anh ta cấp tốc vọt tới chỗ rương hành lý, thấy đồ đạc hoàn hảo không chút tổn hại thì anh ta mới thở phào nhẹ nhõm.- “Tiểu Duyệt, bây giờ chúng ta liền đi thuê một cái sạp hàng đi.”Đường Minh Lễ nói, vác quần áo lên vai và đi đến địa điểm đã chọn trước đó.Địa điểm mà Đường Minh Lễ chọn là một bãi đất trống bên ngoài chợ, Đường Minh Lễ thả quần áo xuống liền bắt đầu tìm cách treo quần áo lên.Đường Duyệt thì ở bên cạnh sửa sang lại, cô chọn mấy chiếc áo sơ mi và quần jean đặt trên tay.


Giá mua những bộ quần áo này toàn bộ cô đều ghi tạc trong lòng, bởi vậy, cô đứng lẫn trong đám người đang đi qua đi lại, trực tiếp gào lên:- “Lại đây nhìn xem, quần áo mới từ thành phố Thâm Quyến về, mọi người đi ngang qua tuyệt đối không nên bỏ lỡ.”Đường Duyệt đem cái kia mấy chiếc áo sơmi đẹp mắt nhất bày ra, nhưng thật bất tiện khi cầm chúng trên tay.Người tới lui rất nhiều, nhưng rất nhiều người cũng chỉ hỏi giá cả một chút liền đi.Đường Minh Lễ cũng bắt đầu học Đường Duyệt gào to lên, nhưng đa phần mọi người sau khi hỏi giá cả đã cảm thấy đắt.Đường Minh Lễ cấp bách ở trong mắt, lặng lẽ nhìn về phía Đường Duyệt, suy nghĩ giá tiền này có phải quá cao hay không .Đường Duyệt lại an ủi:- “Chú nhỏ, chú đừng gấp gáp, chúng ta không thể hạ giá tiền này xuống thấp được, bằng không mà nói sẽ không có lời.”Đường Duyệt trầm tư hồi lâu mới nói:- “Chú chờ một chút.”Đường Duyệt chọn hai bộ quần áo ra từ trong đống quần áo rồi chạy đến khu chợ đối diện.Đường Minh Lễ chỉ có một mình đứng sau đống quần áo, vừa gào to vừa lại phải để ý đến bộ quần áo này.

Trong lòng anh ta rất lo lắng, nếu những bộ quần áo này không bán được thì tiền của anh ta thật sự đổ xuống sông xuống biển .Năm phút sau, Đường Duyệt đã trở lại, cô mặc vào một chiếc áo sơ mi trắng và quần ống loe cao bồi làm nổi bật khí chất trẻ trung của cô.

Đặc biệt là chiếc quần ống loe cao đã tôn lên trọn vẹn dáng người tinh xảo của cô, cô lại một lần nữa cột tóc đuôi ngựa của mình lên thật cao.Gương mặt của Đường Duyệt vốn dĩ xinh đẹp, lại thêm chiếc áo sơ mi trắng cùng quần jean này, càng lộ ra vẻ cao gầy.Những người lúc trước còn cảm thấy giả cả mắc lập tức tiến tới để hỏi giá.Đường Duyệt một bên giải thích, một bên quen thuộc hỏi đối phương muốn lấy size mấy.- “Tôi muốn một bộ.”Có một người phụ nữ có dáng người không khác với Đường Duyệt lắm, thấy bộ quần áo mặc trên người cô rất dễ nhìn nên cũng muốn mua về mặc.- “Được, đây chính là hàng hoá đến từ thành phố Thâm Quyến, chị nhìn cái áo sơmi này đi, nó không giống với những cái bán ở trong trong huyện của chúng ta.”Đường Duyệt cười híp mắt thu tiền, đồng thời nói với Đường Minh Lễ:- “chú nhỏ, lấy một bộ giống size này cho chị gái xinh đẹp này.”- “A, được.”Đường Minh Lễ lúc này mới phát hiện ra đơn hàng đầu tiên này đã được thực hiện.Có người thứ nhất mua, chỉ trong nháy mắt hai người Đường Duyệt liền bị bao vây.


Lòng yêu thích cái đẹp thì người người đều có, quần áo mặc trên người Đường Duyệt dễ nhìn, hơn nữa còn nói là từ thành phố Thâm Quyến tới, cho nên mọi người càng muốn mặc hơn.Đường Minh Lễ vẫn luôn ngồi xổm để tìm size quần áo.Còn Đường Duyệt lại phát huy ba tấc miệng lưỡi của mình, bắt đầu nói về quần áo nhà mình , còn thuận tiện đề nghị cho người ta mặc loại nào đẹp mắt ..v.v…Bây giờ mới vào đầu thu, ánh mặt trời rất nóng, mặc áo ngắn tay cộng thêm quần dài khiến cô cảm thấy có chút nóng.

Nhưng nghĩ đến việc tùng món từng món quần áo được bán đi, tâm tình của cô cũng rất tuyệt.Đặc biệt là những chiếc váy liền áo kia, cô chỉ lấy ra ướm ở trên người một cái, những người kia liền không thể dời mắt được.Lúc trước Đường Duyệt còn có chút lo lắng, lo lắng người mua những chiếc váy này có thể sẽ ít hơn so với người mua quần hay không.

Bởi vậy, cô nhập váy ít hơn so với quần một chút, đa phần cũng là áo sơmi cùng quần kiểu dáng đẹp mắt một chút, váy nhập rất ít.


Lúc này lại nhìn thấy sự nhiệt tình của mọi người, Đường Duyệt mới suy nghĩ, cô đã đánh giá thấp sự theo đuổi của những người phụ nữ này đối với việc ưa thích chưng diện.- Cô gái, cô có con mắt rất tinh tường, kích cỡ cô nói thật vừa vặn với tôi.”Người mua quần áo lúc trước còn cố ý mặc quần áo mới tới đây đi dạo một vòng..


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi