TRỌNG SINH CHI LÃNG TỬ QUAY ĐẦU

Sau khi kết thúc buổi lễ đánh giá, tâm tình của các học sinh hoặc ít hoặc nhiều đều đã có thay đổi.

Hạ Mạt cùng mấy người Randall cùng nhau đi tới căng tin của trường học, trên đường đi không ngừng tiếp thu được sự chú ý của xung quanh.

“Này này! Cái tên Beta lùn kia cũng là người thuộc tiểu đội của điện hạ?”

“Không thể như vậy sao!”

“Có thể đi theo Randall điện hạ, vận khí cũng quá tốt rồi! Trong video mà Vu Dục tướng quân phát ra có rất ít hình ảnh của hắn, hơn nữa phân nửa đều là tua qua. Híz… Tại sao tớ lại cảm thấy hắn có chút quen mắt nhỉ? Giống như đã gặp qua ở chỗ nào.”

“Cậu có thể gặp qua người ta mới là lạ đấy, người ta vừa xuất hiện liền chiếm được sự ưu ái của điện hạ, là loại người là cậu tùy tùy tiện tiện liền có thể nhìn thấy?”

“Đừng ngắt lời, tớ nói thật đấy! Ah! Nghĩ ra! Hắn không phải là Beta nửa tàn phế đã đến trễ trong buổi họp mặt đầu tiên của tân sinh hay sao?! Randall điện hạ còn thay hắn làm 800 cái chống đẩy!”

“Nhìn kỹ, thật đúng là! Móa! Cậu không nói thì tớ cũng không phát hiện ra!”

“Tố chất thân thể như thế, hơn phân nửa là cản trở của đội ngũ a?! Randall điện hạ muốn hắn còn không bằng muốn tớ! Tốt xấu tớ còn có thể làm xong 1000 cái chống đẩy!”

“Hứ! Chỉ bằng cậu, nhìn cái thân hình mập mạp của cậu kìa.”

“Này! Không chơi đả thương tự ái của người khác như vậy!”

“…”

Nghị luận xung quanh không tránh được sẽ rơi vào trong tai của mấy người.

Hạ Mạt chỉ cảm thấy trên mặt nóng hừng hực, cậu cúi đầu xuống, ý đồ dùng tóc che khuất vành tai.

Cậu ở trong đội ngũ cũng không phải là hoàn toàn không có tác dụng, chỉ là cậu không rõ, tại sao đoạn video phát ra lúc nãy lại cắt bỏ tất cả hình ảnh mà cậu phát huy năng lực đi.

Randall trầm ngâm một lát, đi đến bên người của Hạ Mạt, “Không cần để ý lời của bọn hắn.”

“Ừm.” Hai mắt Hạ Mạt nhìn chằm chằm mặt đất, khẽ gật đầu một cái.

Trương Lợi cũng tới tham gia náo nhiệt, “Sẽ không phải vì trong video kia không có phần diễn của cậu cho nên cậu mới canh cánh trong lòng đấy chứ?”

Hạ Mạt đẩy ra tay của hắn, không được tự nhiên giật giật bả vai, nhíu mày, “Làm gì có?”

Trương Lợi nhìn thấy bộ dáng thẹn quá thành giận của cậu thì cười xấu xa, “Rõ ràng là có.”

Hạ Mạt cúi đầu không để ý tới hắn.

Trương Lợi cùng Randall liếc nhau, chậm rãi thu hồi biểu tình hài hước, “Biết tại sao bọn tớ lại cắt bỏ phần đấy đi không?”

“Ah?” Hạ Mạt ngẩng đầu, “Là các cậu yêu cầu cắt bỏ?”

Trương Lợi gật đầu, lập tức hạ giọng nói: “Mặc dù bây giờ cậu ngay cả sơ cấp chế tạo sư cũng không phải nhưng quả thật ở trong rừng rậm mô phỏng cậu đã biểu hiện năng lực thuộc về phạm trù cao cấp chế tạo sư. Cậu nên hiểu rõ rằng tác dụng của một cao cấp cơ giáp chế tạo sư đối với quân đội là rất lớn. Cắt bỏ đi bộ phận của cậu sẽ làm cho người ngoài có một ấn tượng sai lầm rằng ‘ Chúng ta có thể hoàn thành huấn luyện nhanh như vậy tất cả là do Vu Triết có chỉ số thông minh cao’. Dùng cái này, chẳng những có thể giảm xuống phòng bị của Laurent đối với chúng ta trong một thời gian ngắn hơn nữa lại có thể giấu đi một lá bài chưa lật là cậu.”

Thì ra bọn họ lại tính toán như vậy?

Hạ Mạt có phần không dám tin tưởng nhìn Trương Lợi cùng Randall.

“Thế nhưng, nhưng là chiều hôm nay chính là kiểm tra đo lường tinh thần lực, nếu như tớ…”

“Lo rằng tinh thần lực của mình rất cao, đúng không?”

Hạ Mạt cảm giác mình nói như vậy khó tránh khỏi sẽ cho người cảm thấy cuồng vọng kiêu ngạo, nhưng mà đời trước tinh thần lực của cậu đã là 105, đời này có lẽ sẽ thay đổi không lớn, một khi bị kiểm tra ra giá trị tinh thần lực cao hơn cực hạn của nhân loại, Laurent chẳng phải lại chú ý tới cậu sao?

“Cái này không sao cả.”

“Ah?”

Trương Lợi cười đểu, “Laurent hiện tại nhất định xem cậu như một đôi giày cũ, nếu như đột nhiên biết được cậu là một thiên tài có tinh thần lực hơn trăm, cậu nói xem gã có thể tức giận đến xuất huyết trong được hay không? Đương nhiên, tinh thần lực hơn trăm chỉ là tớ thuận tiện nói mà thôi, cậu đừng có quá nhiều áp lực, ha ha ha ha ha!”

“…”

Hạ Mạt vẻ mặt hắc tuyến.

Người này, thật sự là tiện đến tận xương đúng không…

—— ——

Trong hội trường.

Laurent nhìn chằm chằm bóng lưng rời đi của Randall, khóe miệng mặc dù mang theo cười nhưng ánh mắt lại lạnh lùng đến khác thường.

Tống Tu cùng với các thành viên còn lại đều chờ ở bên cạnh gã.

“Đại nhân, không cần quá mức quan tâm kết quả huấn luyện lần này, cái này dù sao cũng không phải là thi đấu đoàn đội, nó sẽ không ảnh hưởng gì đến danh dự của ngài hết. Huống hồ, chúng ta không phải vừa mới biết được một tin tức vô cùng tốt hay sao?”

“Tin tức tốt?” Laurent liếc xéo Tống Tu, thần sắc tự tiếu phi tiếu rất có khí thế “Ngươi nếu như nói nhầm ta chắc chắn sẽ làm thịt ngươi”.

“Vâng.” Tống Tu chịu áp lực cực lớn tiến lên phía trước, “Ít nhất trước mắt mà nói, bọn Randall cũng không có cao cấp chế tạo sư. Nhưng mà bên chúng ta…” Tống Tu nghiêng đầu nhìn nữ Beta ngồi bên cạnh không ngừng xoa chân, “Đã có một tên trung cấp cơ giáp chế tạo sư.”

Đuôi lông mày Laurent khẽ nhếch.

“Tôi đã điều tra qua rồi, trong số các tân sinh này, có được danh hiệu trung cấp cơ giáp chế tạo sư chỉ có duy nhất người này, lại còn bị chúng ta lấy được. Chỉ một điểm này thôi, chắc chắn trong cuộc thi đấu đoàn đội sau này bọn họ sẽ chịu thiệt không ít.”

Laurent cười khẽ, nhìn Tống Tu bằng một ánh mắt hơi tán dương, “Cậu khá là nhanh trí đấy.” Gã quay đầu cẩn thận dò xét nữ Beta, sau nửa ngày, bỗng nhiên tâm tình thật tốt nói: “Đi, đi ăn cơm.”

Hết chương 104.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi