TRỌNG SINH CHI LÃNG TỬ QUAY ĐẦU

“Trời a! Đây là chiến hạm mang tính công kích X-079 mới nhất mà Lạp Hỗ tinh cầu mới nghiên cứu ra đi!”

“Quả nhiên là đội hộ vệ hoàng gia! Đủ uy phong! Đủ soái khí!”

“Sau khi tốt nghiệp tớ nhất định phải gia nhập đội hộ vệ hoàng gia!”

“……”

Hạ Mạt chú ý tới ánh mắt sùng kính của đám học sinh xung quanh, hợp thời ném ra những lời nói tra,“Chậc! Sân trống đều bị chiếm mất rồi, đội hộ vệ của đại vương tử làm sao vào được?”

Nghe cậu nói như vậy, đám người phía trước còn bị Laurent mê đến chết đi sống đến nháy mắt cùng chung mối thù.

“Đúng vậy đúng vậy, vừa nãy là nhi tử của Thủ tướng Nội các đúng không? Tại sao lại không hiểu quy củ như thế?”

“Còn không nhanh chóng dời phi thuyền đi?!”

“Đừng có chặn đường đội hộ vệ vương tử của chúng ta!”

“……”

Đám người nháy mắt ồn ào, đuôi lông mày của Laurent giật giật, bàn tay giấu ở sau lưng chậm rãi nắm thành nắm đấm.

Hạ Mạt cúi đầu, mượn hành động này giấu đi sự trào phúng trên mặt.

Tiếng hô của đám người càng lúc càng lớn.

Laurent đương nhiên biết những người này đang kêu gào cái gì thế nhưng lại giả vờ như cái gì cũng không nghe thấy, hai tay nắm sau lưng, hưng trí dạt dào nhìn đống phi thuyền lượn lờ trên không trung, chờ đợi đại vương tử Randall xuất hiện như thế nào.

Hạ Mạt chú ý tới Laurent tươi cười, ngẩng đầu nhìn về phía giữa không trung, nháy mắt minh bạch tính toán của gã, đây là tính toán khiến Randall xấu mặt sao?

Đáng giận!

Nên làm cái gì bây giờ?!

—-

Đội hộ vệ hoàng gia lẳng lặng bay ở giữa không trung, thủy chung không thấy hoạt động ở phía dưới.

Hạ Mạt cắn răng một cái, đang định nói cùng hiệu trưởng thì lại thấy đám người phát ra tiếng hét chói tai, cậu ngẩng đầu nhìn lên, nguyên lai là cửa cabin của phi thuyền mở ra!

Cửa cabin mở, chẳng lẽ Randall chuẩn bị……

Mỗi một phi thuyền đều bỏ xuống một cái dây thừng, đội quân hộ vệ mặc quần áo màu trắng khảm hồng nhảy xuống theo dây thừng, chỉ trong nửa phút ngắn ngủi,tổng cộng 210 hộ vệ quân của 21 phi thuyền đều chạm đất toàn bộ, xếp thành hàng thành hình.

Đội hộ vệ bày ra tố chất huấn luyện cao nhanh chóng nhận được sự tán thưởng của những người ở phía dưới. Đội hộ vệ hoàng gia do những Alpha có giá trị vũ lực cường tráng tạo thành, mỗi một Alpha đều võ trang hạng nặng, khí thế bất phàm.

Hạ Mạt dùng ánh mắt dò xét nhìn Laurent.

Laurent vẫn là vẻ mặt tươi cười như trước, chỉ là nụ cười kia có vài phần thật giả chỉ sợ chỉ có mình gã và Hạ Mạt biết.

Hiệu trưởng Frankie tiến lên hai bước, thanh âm cứng cáp hữu lực,“Cung nghênh Randall điện hạ, cung nghênh Lance điện hạ.”

Hạ Mạt không chuyển mắt nhìn chằm chằm vào phi thuyền chính giữa, thấy được hai thân ảnh một cao một thấp xuất hiện ở trước cửa cabin.

Vừa thấy tư thế này, người ủng hộ trung thực của Lance vương tử lập tức lo lắng nói: “Lance điện hạ chính là Omega trân quý, chẳng lẽ ngài ấy cũng phải trượt xuống từ dây thừng? Trăm ngàn lần không thể như vậy!”

Hạ Mạt nghe vậy cũng không khỏi có chút lo lắng.

Kiếp trước cậu là phái của Laurent, khắp nơi nhằm vào Randall, Lance tự nhiên không cho cậu một sắc mặt hòa nhã nào, giữa hai người cũng rất ít chạm mặt. Thế nhưng theo lý giải của cậu, cá tính của Lance nhanh nhẹn, thường thường không theo an bài, không biết lần này y chuẩn bị ứng đối như thế nào.

Giữa không trung.

Người cao hơn bỗng nhiên không hề dự triệu nhảy xuống phi thuyền.

Đây chính là độ cao hơn 200 mét! Dù Hạ Mạt biết thực lực của hắn rất cường đại cũng không khỏi cảm thấy khẩn trương.

Hết chương 34.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi