TRỌNG SINH CHI LÃNG TỬ QUAY ĐẦU

Hạ Mạt: “Đúng vậy a.”

Trần Khiết nhíu mày, “Không có lừa gạt tôi?”

“Tôi lừa cậu làm cái gì?” Hạ Mạt lặng lẽ lau mồ hôi lạnh trong lòng, cậu không hoàn toàn nói sự thật. Nói là giác quan nhạy cảm, thật ra là vì tinh thần lực của cậu cao hơn người thường, hơn nữa cậu có phương pháp rèn luyện tinh thần lực cơ bản kiếp trước nên có thể dò xét sự vật trong vòng 500m.

Theo lý giải của cậu, ngũ giác của alpha kinh người, khi không có tinh thần lực phụ trợ có thể dò xét dị động trong vòng 200m. Tuy nói quân nhị đại như Trần Khiết hơn phân nửa là đã tiếp nhận huấn luyện từ nhỏ, thế nhưng dựa vào phán đoán của cậu, tinh thần lực của Trần Khiết hiện nay có thể cảm ứng được tầm 300m.

Trần Khiết hơi híp mắt lại dò xét Hạ Mạt.

Hạ Mạt vội vàng ưỡn ngực, tỏ vẻ chính mình lòng dạ bằng phẳng, không nói lời bốc phét.

Hai người đối mặt một lát, Trần Khiết thu hồi ánh mắt, đứng dậy hô với đám người: “Trương Lợi, bên này của tớ có một người.”

Trương Lợi gần như bị đoàn người bao phủ khó khăn giơ lên một cánh tay, “Tớ biết rồi, tớ biết rồi.” Ngay sau đó hắn nói với đám người xung quanh: “Các vị, các vị, thành viên của tiểu tổ bọn tôi đã được xác định, mọi người mời trở về đi.”

Đám người chậm chạp không chịu tản ra.

Trương Lợi nói: “Đều tranh thủ thời gian tản đi, lãng phí thời gian với chúng tôi, còn không bằng tranh thủ thời gian tìm kĩ đồng đội thật sự.”

Lời nói của Trương Lợi đương nhiên đi vào trong tâm khảm của đại đa số người ở đây.

Có thể đi vào Exxon chắc chắn không phải người ngu, mọi người vô cùng hiểu rõ mục đích thật sự của huấn luyện tân sinh.

Rừng rậm mô phỏng lớn như vậy bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm, ở bên trong hoàn cảnh lạ lẫm này, lực lượng của cá nhân nhỏ bé như vậy, chỉ có nhờ vào đoàn đội mới có thể hoàn thành nhiệm vụ.

Đương nhiên, phương diện để khảo sát tân sinh có rất nhiều.

Ví dụ như cấu thành đoàn đội, thành viên phân công cùng hợp tác, cân nhắc giữa lợi ích cá nhân cùng lợi ích của tập thể, rèn luyện cơ bản hàng ngày của cá nhân cùng với tiêu chuẩn đạo đức…

Đám người rốt cục bị thuyết phục, dần dần tản ra.

Đương nhiên, đại đa số người đi ngang qua Hạ Mạt đều hung hăng nguýt cậu một cái.

Hạ Mạt thẳng tắp lưng sống lưng, tận lực bỏ qua ước ao ghen tị của người bên ngoài.

Randall đi tới bên này, Trương Lợi che chở Lance theo ở phía sau.

Hạ Mạt vừa nhìn thấy Randall liền không khỏi khẩn trương, Randall vốn cũng không phải là người nói nhiều, sau khi hai người đối mặt nhau, liền luôn luôn quỷ dị giữ yên lặng.

Cũng may Lance tính cách nhanh nhẹn, “Một tháng này cậu chính là cơ giáp chế tạo sư của đoàn đội chúng ta rồi…!”

Hạ Mạt gượng cười, mặc dù tinh thần lực của cậu cao hơn người thường thế nhưng dưới tình huống không trải qua bất kỳ huấn luyện nào, cơ giáp chế tạo sư gì đó thật sự cách cậu quá xa ah. Nhìn Randall, Trần Khiết, Trương Lợi, Lance đều theo dõi cậu, Hạ Mạt đột nhiên cảm giác được cáp lực như núi, nếu như cậu hiện tại thẳng thắn mình đối với chế tạo cơ giáp cái gì đó dốt đặc cán mai thì có bị lập tức đuổi ra khỏi cửa hay không ah?!

Đời trước cậu học chế tạo chất thuốc, có quan hệ với y học chiến trường bây giờ của Lance.

Lúc ấy, trường học quản lý rất thoáng với omega như cậu, cậu trên cơ bản không đến lớp một lần nào, đến trường bốn năm, cũng liền nông cạn hiểu rõ đến làm sao điều động cùng rèn luyện tinh Thần lực mà thôi.

Đời này sở dĩ lựa chọn chế tạo cơ giáp, ngoài việc hứng thú ra thì còn có một nguyên nhân rất trọng yếu là một đoàn đội không có khả năng đồng thời có được hai người có tác dụng hỗ trợ. Đoàn đội của Randall đã có nhân viên điều trị như Lance nên không cần thiết phải có thêm một người chế thuốc nữa.

Giờ phút này nghĩ lại, cậu cảm thấy lúc trước mình chọn chế tạo cơ giáp là vô cùng sáng suốt.

Thế nhưng từ hôm nay trở đi cậu càng phải đặt nhiều tinh lực hơn vào việc chế tạo cơ giáp, nếu không làm sao xứng với đoàn đội tinh anh này?

Hết chương 50.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi