TRỌNG SINH CHI TÁI GIÁ MẠT LỘ THƯỢNG TƯỚNG

"Là 20 vạn một tháng..." Nếu không đủ vẫn có thể tùy ý quẹt bằng tài khoản chung, cũng không cần báo trước. Lục Kiêu thấy khuôn mặt lão tướng quân như ăn phải ớt, nửa câu sau đành nuốt lại không nói.

Lão tướng quân thì rơi vào tình trạng tự hỏi tuần hoàn, vì sao cùng là Omega chênh lệch lại lớn như vậy? Vì sao ông và Lục Kiêu cũng cùng là Alpha cuộc sống cũng chênh lệch lớn vậy?

"Cậu có phải đã hạ vu độc người ta không?" Lão tướng quân tức tối hỏi.

"Không có." Lục Kiêu nhẹ nhàng nhún vai, lão tướng quân có thiên phú về mặt quân sự nhưng về thông hiểu tâm lý Omega đúng là không có năng khiếu, kết hôn nhiều năm thì bị đánh càng nhiều, mãi vẫn không chịu hiểu Omega nhà mình muốn gì. Không giống như anh, biết làm cho Lăng Sầm vui nha, anh có chút đắc ý nho nhỏ trong lòng. "Có thể... Lăng Sầm, em ấy có mở một phòng làm việc, thu nhập khá khá nên tiền tiêu vặt cho tôi nhiều hơn."

"Cậu làm sao biết được phòng làm việc của Lăng Sầm thu nhập ra sao?" Nếu ông mà dám tra xem thu nhập của Omega nhà ông, chắc bị đánh còn thảm hơn, chuyện cũ nghĩ lại mà kinh, ông đã từng trót dại một lần, bạn đời của ông đã dùng hành động nói rõ cho ông một chuyện, tiền của hắn là của hắn, tiền lương của ông cũng là của hắn...

"Em ấy hay nhờ tôi kiểm tra lại các hạng mục thu chi giúp em ấy, Lăng Sầm nói em ấy không am hiểu mấy cái này, sợ không phát hiện sai sót." Lục Kiêu vẫn ôn hòa giải thích. "Trước kia, khi mới kết hôn, em ấy còn giao toàn bộ tài sản nhờ tôi quản lý, tiền thu vào thì chuyển vào tài khoản chung, từ đại ngôn đến hợp đồng đóng phim và quảng cáo, mãi sau này khi em ấy học quản lý mới nhận lại quyền." Dù là từ khi nhận lại, một số khoản giảm doanh thu tới tận 20%, đúng thật là không có thiên phú về mặt kinh doanh. Nhưng Lục Kiêu cũng chả thấy có vấn đề gì, anh vẫn thích cảm giác được vợ quản.

Càng nghe lão tướng quân càng thấy bi thương.

"Vậy mặt khác đi, hai người sống chung làm sao?" Lão tướng quân nghe nãy giờ bản thân vẫn chưa rút được bí quyết, quyết tâm vứt mặt mũi hỏi vấn đề riêng tư của vợ chồng người ta.

"Mặt khác?" Lục Kiêu suy nghĩ, nghĩ đến chuyện vui lại cười ngô nghê: "Trước kia khi tôi đi làm ở đại học Reiss, thỉnh thoảng có thời gian em ấy sẽ đến nghe giảng, luôn khen tôi giảng bài rất hay." Dù cái gì cũng không hiểu, không ngủ gục thì cùng học viên trong lớp chuyền giấy...

"Mỗi ngày thì em ấy chuẩn bị sẵn quân phục để tôi mặc đi làm, đặt ở phòng ngủ."

"Những ngày không đi làm, nếu tôi ở thư phòng làm việc em ấy sẽ chuẩn bị trái cây cắt nhỏ, trà và một ít điểm tâm."

"À, em ấy còn nấu cơm, còn làm món Trung cho tôi."

"Cậu ấy còn làm đồ ăn Trung Hoa cho cậu?" Lão tướng quân ngạc nhiên, thời nay Omega còn chịu nấu ăn, không phải có người giúp việc hoặc người máy sao? Ông chưa thấy Omega nhà ông nấu ăn bao giờ.

Lục Kiêu không hiểu ý ông lắm, mờ mịt giải thích: "Em ấy không biết làm món Anh, em ấy có nói nếu tôi thích sẽ đi học, nhưng tôi thấy khá phiền nên đã ngăn cản." Lục Kiêu ăn hoài cũng ăn ra được cái tinh túy của đồ ăn Trung Hoa, giờ ăn lại món Anh có khi còn thấy không ngon bằng, đặc biệt là món Trung Lăng Sầm nấu cho anh, anh nguyện ý ăn cả đời cũng không chán. Lục Kiêu thể hiện với lão tướng quân, anh giờ không còn quá thích món Anh.

"......" Này là trọng điểm sao? Omega người ta chịu tự tay làm cơm cho nhà ngươi, nhà ngươi còn kén cá chọn canh, còn ra vẻ 'khoan dung' không thích món Anh lắm nên ăn món Trung cũng được... Nếu linh hồn của Lăng Sầm và Omega nhà ông mà đổi cho nahu, Lục Kiêu chắc chắn bị đánh chết một vạn lần. Ông cũng GATO đến muốn đánh người, coi cái nụ cười hạnh phúc thiếu đánh kia kìa. Ông phải dùng định lực để ngăn lại kích động bản thân, không thể đánh tiểu tử Lục gia, nếu không lão cha của hắn sẽ đánh mình.

"Nhưng hiện tại em ấy mang thai, nên cũng khá lâu không tự mình xuống bếp, chỉ chuẩn bị trái cây và đồ ăn vặt giúp tôi thôi." Lục Kiêu nhịn không được khoe ra chuyện Lăng Sầm mang thai...

"......Chúc mừng cậu." Lão tướng quân chua xót hết cả lòng mề, tin này ông cũng có nghe đồn, dù bộ phim của Lăng Sầm bạo hỏa, cậu vẫn luôn ở nhà không bước chân ra cửa.

Lão tướng quân ngồi nghe nửa ngày toàn nghe Lăng Sầm làm này làm nọ cho Lục Kiêu, hoàn toàn không thấy Lục Kiêu làm chuyện gì đặc biệt. Đành hỏi thẳng: "Còn cậu đâu? Cậu làm những gì?"

Lăng Sầm không có khả năng vô duyên vô cớ hiền lành ôn nhu như vậy, hôm qua tuy chỉ gặp thoáng qua ông vẫn có cảm giác đây là một Omega lạnh nhạt, giọng điệu nói chuyện với Holland ông cũng có nghe qua cũng rất lạnh nhạt. Có thể thấy Lăng Sầm đối với Alpha thái độ là như nhau, chỉ có Lục Kiêu là khác biệt, chắc chắn Lục Kiêu phải làm gì đó thì Lăng Sầm mới đối xử với anh khác biệt như vậy.

Lục Kiêu cố gắng suy nghĩ nát cả óc, cuối cùng đề xuất: "Nếu không, ngài mua một ly trà sữa mang về thử xem."

Hiện tại, chỉ cần anh mua cho cậu một ly trà sữa, đảm bảo Lăng Sầm sẽ ngay lập tức đem anh khen lên đến tận trời, trở thành người chồng Alpha tốt nhất Liên Bang, tốt nhất vũ trụ luôn. Tối đến còn nhiệt tình phục vụ đến khi anh thỏa mãn.

"... Ta thử xem." Lão tướng quân mờ mịt đáp, ông cũng thật không biết làm gì hơn. Nếu không thành công ông cũng chỉ mất một ly trà sữa, nếu thành công biết đâu sau này Omega của ông sẽ hiền lành với ông hơn, không đánh ông nữa. Lão tướng quân như còn đang suy nghĩ, hơi lơ đãng đứng lên: "Ta đi trước, cậu làm việc đi." Ông nghĩ xem nên mua trà sữa vị gì.

"Ngài đi thong thả." Lục Kiêu không tiện đứng lên tiễn, chỉ ngồi ở ghế gật đầu. Sau đó, anh vội vã làm việc, nói chuyện nãy giờ mất bao nhiêu là thời gian, anh còn một núi công văn chưa xử lý đây này. Lục Kiêu cắm cúi làm đến chiều vẫn thấy còn khá nhiều, lại mới đến thêm một loạt công văn khẩn, đành lấy đầu cuối nhắn tin báo cho Lăng Sầm hôm nay anh tăng ca, cậu nên ngủ trước, không cần chờ anh.

Lăng Sầm rất nhanh đã trả lời.

[Ngày mai làm tiếp không được hả anh? Anh sẽ mệt đó!]

Lục Kiêu đọc mà thấy lòng ấm áp, mệt mỏi cả ngày cũng vơi đi, có bạn đời như vậy anh còn cần gì hơn.

[Có một vài văn kiện khẩn, không thể đợi đến ngày mai, em cùng mẹ ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi, làm xong ta sẽ lập tức về nhà với em và con. (づ ◕‿◕ )づ]

Thân thể Lăng Sầm càng ngày càng nặng nề, mệt mỏi, cần nghỉ ngơi nhiều, tốt nhất là không nên thức đợi anh về. Lục Kiêu đọc lại tin nhắn, tìm thêm một biểu tượng ôm ôm chèn vào mới gửi tin nhắn đi.

Khi Lăng Sầm nhận được, khẽ chạm vào biểu tượng, nghĩ đến khuôn mặt Lục Kiêu gắn thành biểu tượng đáng yêu này chắc mắc cười lắm. Nhưng nghĩ tới Lục Kiêu phải tăng ca Lăng Sầm vẫn rầu rĩ không vui, lúc trước làm ở Reiss, anh chưa phải tăng ca bao giờ, còn được nghỉ thêm ngày lễ, giờ về quân bộ, công việc thì nặng nề hơn lại còn tăng ca, buồn ơi là sầu.

Đột nhiên có một tin nhắn gửi đến, Lăng Sầm mở ra đọc xong, nhấn cuộc gọi video liên hệ Hailey.

Hailey nhận cuộc gọi rất nhanh nhưng bên đó khá là nhốn nháo.

"Xin lỗi." Hailey vội vàng chạy đến khu vực yên tĩnh hơn.

"Em đang làm gì đó?" Lăng Sầm tò mò hỏi.

"Em đang ở đoàn phim cũng Corleone, từ khi [Thiên lý chi ngoại] bạo, tụi em nhận được rất nhiều lời mời, Corleone đã chọn được phim mới, đã vào đoàn rồi." Hailey đắc ý nói.

Nói đến lời mời, Lăng Sầm chia sẻ tin mới nhận được cho Hailey, là rất nhiều lời mời và bản mẫu hợp đồng. "Hailey, không phải anh nói em từ chối lời mời giai đoạn này sao? Nửa năm sau anh mới nhận việc mà."

"Em biết, anh chưa đọc kỹ đúng không? Toàn là lời mời cho nửa năm sau đó, phim ảnh thì sẽ khai máy vào nửa năm sau, khá nhiều dự án đều nguyện ý chờ anh trở lại."

"...Còn đại ngôn, quảng cáo?" Cái này đi theo sản phẩm, sao có thể chờ.

"À, cái này thì một số là hợp đồng ký cho nửa năm sau, một số là gia hạn thêm hợp đồng hiện có."

"......" Thế giới này quá huyền huyễn rồi, nói ra mà chính chủ là cậu đây cũng không tin được luôn đó. "Mấy người này làm sao vậy?"

"Ôi chao, Lăng ca, mấy tin nhắn của em gần đây anh chưa đọc hả?"

Lăng Sầm nghe vậy mới kéo đến một loạt tin nhắn bên trên.

"...Sao có thể?" [Thiên lý chi ngoại] đăng ký tranh giải, hiện đang quét ngang, nhận được rất nhiều đề cử. Kiếp trước đúng là có bạo thật nhưng cậu nhớ bộ phim này không có tham dự tranh giải.

"Đúng mà." Hailey nói với vẻ đương nhiên nhưng có hơi chột dạ, lúc trước khi Lăng Sầm phải hóa trang xấu đi, cô còn không chịu, còn đòi rời đoàn phim, tìm phim khác để chuyển hình, may mà Lăng ca kiên định. Giờ mới thấy Lăng Sầm quá xuất sắc, không có [Thiên lý chi ngoại] họ cũng không có địa vị như ngày hôm nay.

"Đạo diễn có nói, chờ liên hoan phim bên Ike Liên Bang cho đăng ký ông sẽ báo danh, chắc chắn cũng phải giựt được vài giải." Hailey cười cong khóe mắt, đây là đạo diễn chính miệng nói với cô, ông cũng không liên hệ được với Lăng Sầm.

Lăng Sầm bất ngờ quá đỗi, cậu chỉ định nghiêm túc đóng phim, tìm cơ hội chuyển hình tượng đừng có flop như kiếp trước, không nghĩ tới còn có một kinh hỉ như vậy.

"Bên Pailipek cũng đã đề nghị gia hạn hợp đồng..." Lúc trước nổi lên lời đồn Lăng Sầm ngủ với Christ mới lấy được đại ngôn hệ liệt mới của Pailipek, tuy Christ đã đứng ra thanh minh, Hailey cũng tốn rất nhiều công sức để đè tin này xuống thì đâu đó vẫn có tiếng gió, tuy cô khá luyến tiếc giá trị hợp đồng cao cùng thương hiệu cao cấp, nhưng những tin tức này lại càng ảnh hưởng danh dự một Omega đã kết hôn của Lăng Sầm.

"Từ chối đi, chúng ta không gia hạn hợp đồng này." Lăng Sầm không chút do dự quyết định, cậu cũng không cảm thấy mình qua cầu rút ván, mượn thương hiệu của Pailipek để đánh bóng bản thân sau đó lại vứt bỏ, nếu chỉ là tin đồn còn có khả năng cân nhắc, ở đây thì Christ có từng đòi theo đuổi dù biết cậu đã có chồng, vẫn là không nên hợp tác nữa thì tốt hơn. Dù Lục Kiêu luôn tin tưởng cậu thì cậu cũng không thể ỷ vào phần tin tưởng này mà muốn làm gì thì làm, giờ đây danh dự của cậu còn ảnh hưởng đến cả danh dự của Lục Kiêu và Lục gia nữa.

Hailey vẫn còn đắn đo nhưng thấy ý Lăng Sầm đã quyết cũng không nói gì thêm, lại hỏi han hai câu rồi kết thúc cuộc gọi.

Bữa tối hôm nay chỉ có Lăng Sầm dùng bữa cũng Lục lão phu nhân, Lục Kiêu tăng ca không về, Lục lão tướng quân thì dẫn quân đoàn đi tuần tra tinh hệ phụ cận.

"Chúng ta ăn cơm thôi, không cần đợi bọn họ." Lục lão phu nhân gọi người giúp việc dọn đồ ăn lên.

"Mẹ ơi, có cần dặn để một phần cho Lục Kiêu không?"

"Không cần dặn đâu, con ăn đi, bên nhà bếp sẽ tự động chừa phần cho nó." Lục lão phu nhân cười càng thêm tươi, đáp.

Hai người vừa ăn vừa thỉnh thoảng trò chuyện, không khí cũng rất hài hòa, sau khi dùng xong tráng miệng Lục lão phu nhân liền đuổi Lăng Sầm về phòng nghỉ ngơi. "Con về phòng nghỉ ngơi trước đi, tới giờ nhớ ngủ trước, không cần chờ Lục Kiêu." Nàng phải dặn dò trước chứ Lăng Sầm ăn cơm mà cũng lơ đãng, thỉnh thoảng còn ngó ra nhà khách đầy ngóng trông, trông ai thì không cần phải nói, chỉ tăng ca thôi mà làm thấy ghê.

Tiểu kịch trường:

Lục lão phu nhân: Tăng ca thôi mà, chồng bà còn đi tinh hệ khác luôn rồi đây này, đúng là yêu đương của những người trẻ.

Lão tướng quân: Trà sữa thật sự có tác dụng sao?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi