TRỌNG SINH CHI TÁI GIÁ MẠT LỘ THƯỢNG TƯỚNG

Lục Kiêu bắt đầu tăng ca thường xuyên, mỗi tối đều hơn 11g mới về nhà, mỗi sáng khi Lăng Sầm còn đang chìm đắm trong mộng đẹp đã lặng lẽ rời đi, cố gắng không quấy rầy giấc ngủ của cậu. Thật ra thì không quấy rầy chỉ là Lục Kiêu nghĩ vậy thôi chứ Lăng Sầm vẫn có thể nghe được tiếng bánh xe lăn nghiến trên sàn gỗ. Cậu cũng rất chi là bất đắc dĩ, chỉ có thể cố gắng điều chỉnh lại lịch nghỉ ngơi của bản thân, buổi chiều ngủ nhiều hơn, tỉnh dậy giúp Lục Kiêu chuẩn bị quần áo để mặc ngày hôm sau, có như vậy buổi tối mới thức nổi đợi Lục Kiêu trở về, ít nhất còn trao nhau được một nụ hôn thân mật, sau đó mới an tâm chìm vào giấc ngủ.

“Nếu không ta sang phòng khác ngủ?” Lục Kiêu mang theo đầy hơi lạnh của đêm khuya, không dám đến gần Lăng Sầm.

Lăng Sầm dụi mắt ngồi dậy, lúc chiều cậu ngủ được kha khá, lúc này cũng tương đối tỉnh táo: “Không được, em thích anh ngủ bên cạnh em, như vậy em mới ngủ ngon.”

Nói rồi đứng lên xỏ dép lê, loẹt quẹt đi về phía xe lăn đang dừng trước cửa phòng không dám vào, nắm lấy tay vịn đẩy chồng mình đến bên giường, dịu dàng nói: “Anh thay quần áo đi.”

“Để ta tắm trước đã.” Lục Kiêu yêu sạch sẽ, phải tắm xong mới chịu thay đồ ngủ.

“Anh mệt đến mức mắt có quầng thâm luôn rồi.” Lục Kiêu vừa lau tóc vừa di chuyển đến bên giường, Lăng Sầm nhẹ giọng nói, đau lòng bước ra sau lưng anh, chậm rãi mát xa huyệt thái dương giúp anh.

Lục Kiêu dịch người lên giường, nghe vậy thì buồn cười, mệt mỏi cả ngày cũng hoàn toàn biến mất, khẽ cười chỉ vào mí mắt mình hỏi: “Thật không? Em có thể nhìn ra quầng thâm trên mặt ta thật hả?”

Vợ anh có suy nghĩ thật là kỳ quái, trên mặt anh chỗ nào không đầy sẹo, đến cả trên mí mắt, dù Lăng Sầm có đeo 10 tầng kính lọc cũng không thấy được cái gọi là quầng thâm.

“…Em… tất nhiên là thấy được.” Lăng Sầm hơi quê cãi ngang.

Trước đây Lục Kiêu sẽ không lấy bản thân mình ra đùa giỡn, khi hai người nói chuyện sẽ ăn ý tránh đi chủ đề này. Hiện tại, còn dùng bản thân để trêu chọc cậu. Này không biết có nên tính là chuyện tốt hay không nữa.

“Ừm…” Lục Kiêu thấy tốt thì thôi, ôn nhu đáp nhưng trong mắt vẫn đầy ý cười.

Lăng Sầm cũng không có ý kiến, khi Lục Kiêu nằm xuống thì thuần thục chui vào vòng tay anh, ôm lấy eo vùi đầu vào ngực anh.

Lục Kiêu cũng đặt một tay khẽ xoa bụng nhỏ của cậu. Một lát sau thấy Lăng Sầm vẫn tỉnh táo thì nhẹ giọng rù rì: “Trước đây ta vẫn luôn nghĩ em sẽ không thể ở bên cạnh ta mãi.”

“…Anh rảnh quá, ngủ không ngủ, cũng không có việc gì làm đúng không?” Lăng Sầm nghiêng đầu trừng mắt nhìn anh.

Lục Kiêu bật cười: “Thì thật sự không có việc gì làm mà.”

Cười cười nhưng trong lòng Lục Kiêu thật sự vẫn có chút lo lắng. Lần này chiến tranh với Liên Minh Tự Do chiến tuyến bị kéo rất dài, không giống tác phong nhất quán xưa giờ của bọn chúng, không đánh lại thì lập tức bỏ chạy. Tuy rằng Liên Bang vẫn ứng phó tương đối dễ dàng nhưng thượng tầng cũng nhận thấy có điểm bất thường. Không chỉ vậy, Holland về đã lâu nhưng dù có chiến tranh vẫn không nhận được lệnh điều quân, tư liệu cá nhân của Lục Kiêu đột nhiên bị điều đi. Lục Kiêu cũng khá là nghi hoặc, với điều kiện thân thể của anh, chỉ phù hợp ở Đế Tinh làm văn phòng, điều tư liệu của anh đi làm gì? Có một suy luận trong lòng nhưng anh không dám tin tưởng. Có thể… anh nên nói trước với Lăng Sầm một chút.

Lục Kiêu ôm eo Lăng Sầm cảm thán: “Khi đó ta thường nghĩ, dù không tính những chuyện khác, em phải làm sao mới có thể thân mật với ta, không sợ hãi chút nào sao?” Sẽ không khiến cho hứng thú hoàn toàn biến mất sao?

“Chúng ta đến bé con cũng có, anh còn theo em hỏi vấn đề này?” Lăng Sầm gằn giọng, thực sự hơi tức giận.

Lục Kiêu đúng là biết cách chọc giận cậu.

“Ta chỉ là thuận miệng nói một chút.” Lục Kiêu cười vỗ nhẹ lưng cậu trấn an.

Lăng Sầm trầm mặc một lát, nói: “Chồng iu, em chưa từng thấy anh có khiếm khuyết gì… Cũng như anh không cảm thấy em là một người tùy tiện, lớn lên có một bộ dáng lẳng lơ.” Trước đây cậu bị xem là tình nhân của Alpha Liên Bang còn không phải vì bộ dáng quá mức câu nhân, không đủ nghiêm túc hay sao.

“Ừ…” Lục Kiêu cười gật đầu, hưởng thụ cảm giác vợ rúc vào lòng đầy ỷ lại. Cũng đúng, Lăng Sầm không cảm thấy tướng mạo của anh cổ quái, cũng giống như anh chưa bao giờ cảm thấy Lăng Sầm là người tùy tiện.

“Ngày mai em đi kiểm tra cho bé con, anh có thời gian không?” Tuy mai đã là cuối tuần, bình thường Lục Kiêu có thể ở nhà. Nhưng gần đây quá nhiều việc, nếu Lục Kiêu bận thì cậu có thể tự đi.

“Có, mai ta đi cùng em.” Lục Kiêu lại vỗ nhẹ lên lưng cậu. Lăng Sầm nói trước với anh, anh đã sắp xếp công việc ổn thỏa.

Lăng Sầm vui vẻ rướn người hôn lên cằm anh, sau đó thỏa mãn ôm anh chìm vào mộng đẹp.

“Con đi cùng Lăng Sầm thì ta ở nhà nghỉ ngơi.” Lục lão phu nhân biết Lục Kiêu đi cùng Lăng Sầm vui vẻ nói.

Lục lão tướng quân ra chiến trường, tuy nàng cũng không xa lạ gì với chuyện này nhưng lo lắng là không thể tránh khỏi, không thể quan tâm chu đáo cho Lăng Sầm như trước đây, có Lục Kiêu chăm sóc thì cũng thật tốt. Lại nói, hai người là vợ chồng son, ở chung càng nhiều thì càng tốt.

Lục Kiêu xuống gara trước, Lăng Sầm dừng lại, do dự hỏi Lục lão phu nhân: “Mẹ ơi, bên phía phòng thí nghiệm Addams đã có tin tức gì chưa?”

Sau khi Bạch Quân Thanh trở về đã an bài Addams nghiên cứu dụng cụ hỗ trợ thích hợp cho Lục Kiêu.

“Ừm, có lẽ không nhanh như vậy, họ cũng cần thời gian để nghiên cứu…” Lục lão phu nhân điềm tĩnh trấn an Lăng Sầm, không lộ sự thất vọng quẩn quanh trong lòng.

Đáy lòng Lăng Sầm cũng trầm xuống, xem ra việc nghiên cứu cũng không thuận lợi.

“Con đi với Lục Kiêu đi, đừng nghĩ nhiều.” Lục lão phu nhân ôn hòa.

Lăng Sầm điều chỉnh cảm xúc, chào nàng bước ra ngoài, xe đã từ gara chạy đến dừng trước cửa.

Tài xế lái xe ra khỏi Lục trạch. Trên xe, Lục Kiêu có vẻ kích động không yên. Lăng Sầm buồn cười: “Chỉ xem giới tính mà thôi, anh vui vẻ vậy sao?”

“Đương nhiên.” Lục Kiêu thẳng thắn thừa nhận, anh thật sự rất mong đợi.

Lăng Sầm cũng không nói gì thêm, cậu cũng rất mong đợi, khẽ cười, đan tay vào tay anh.

“Tới rồi.” Tài xế định xuống giúp đỡ nhưng Lăng Sầm cự tuyệt. Cậu bật diện mạo giả lập, còn Lục Kiêu đội mũ và đeo khẩu trang, sau đó hai người thuần thục dịch người sang xe lăn vào bệnh viện.

Lập tức có một tiếp đón viên Beta bước đến chào hỏi: “Lăng tiên sinh.”

Lăng Sầm gật đầu chào, giới thiệu: “Đây là chồng tôi.” Bình thường công việc Lục Kiêu quá bận, đây là lần đầu tiên anh cùng cậu đi khám thai.

Tiếp đón Beta cung kính: “Chào ngài.”

Lục Kiêu cũng gật đầu.

“Chúng ta vẫn khám ở tầng 70, hiện tại tôi dẫn hai người lên luôn nhé?”

Lăng Sầm vừa định đồng ý, Lục Kiêu xấu hổ ngắt lời: “Ta muốn đi toilet đã.” Anh thật sự quá khẩn trương.

Cậu Beta hơi sửng sốt, dẫn họ đến đầu hành lang: “Hai vị cứ đi thẳng, cuối đường quẹo phải.”

“Vâng, cám ơn, cậu chờ chúng tôi một lát.” Lăng Sầm đáp.

Lăng Sầm đẩy Lục Kiêu đi, vừa đi vừa càu nhàu trêu chọc: “Tâm lý của anh kém thật đó, mới như vậy đã khẩn trương, chờ đến lúc Hoa Hồng Nhỏ sinh ra không khéo anh sẽ ngất xỉu mất thôi…” Như vậy chắc cậu có chuyện để cười Lục Kiêu cả đời. Ai mà ngờ được, Lục Kiêu bình thường là người nhìn bình tĩnh quyết đoán, kết quả chỉ dẫn vợ đi kiểm tra thai cũng khẩn trương chịu không nổi. Lăng Sầm trong lòng cười nghiêng ngả.

“Em ở đây đợi ta chút.” Lục Kiêu xấu hổ, không trả lời Lăng Sầm, vội vàng vào nhà vệ sinh giải quyết.

Lăng Sầm buồn cười đứng bên ngoài đợi anh. Đây là bệnh viện cao cấp, có đầy đủ dụng cụ hỗ trợ người tàn tật, cậu không cần giúp đỡ Lục Kiêu. Đứng một chút, một bên chân có hơi chuột rút, nhìn thấy một băng ghế cách đó không xa, Lăng Sầm đỡ tường khập khiễng đi qua, ngồi xuống xoa bóp chân.

Đột nhiên trước mặt có người đi qua, bóng dáng có hơi quen quen. Lăng Sầm co duỗi bên chân bị chuột rút, nhàm chán nghĩ xem đó là ai. Không đợi Lăng Sầm nghĩ ra, Alpha đã bước qua hơi dừng chân, quay người trở lại. Lăng Sầm vừa thấy mặt người ta nhận ra ngay là ai vội cúi đầu, không nghĩ vẫn bị nhận ra.

“Lăng Sầm?” Alpha bước đến trước mặt cậu, nghi ngờ gọi.

Sao cậu đã mang diện mạo giả lập vẫn bị nhận ra. Lăng Sầm ngẩng đầu lên, mỉm cười giả trân: “Tiên sinh, ngài gọi tôi à? Chúng ta có quen sao?”

“Đừng giả bộ, tôi biết là em.” Alpha mặt không biểu tình, khẳng định thân phận Lăng Sầm. Đúng là Kane.

“Là tôi, thì sao?” Cậu quên mất Alpha có thể nhận ra tin tức tố của mình. Chỉ là không nghĩ qua thời gian lâu như vậy hơn nữa cậu mang thai tin tức tố cũng thay đổi ít nhiều, vậy mà hắn vẫn nhớ và nhận ra.

Biểu tình của Kane đầy phức tạp nhìn Lăng Sầm. Theo bản năng Lăng Sầm hơi trốn tránh. Lần gần nhất hai người gặp mặt có xảy ra xung đột, chồng cậu đã đánh người ta răng rơi đầy đất. Nếu không có Hoa Hồng Nhỏ cậu cũng không ngán nhưng hiện tại… Lăng Sầm nhìn quanh tìm bảo vệ của Hạo Hồ.

“Đã lâu không gặp.” Kane nói. “Không cần tìm người, việc lúc trước là tôi sai, tôi thực sự xin lỗi.” Kane nói còn hơi cúi người.

Lúc trước đúng là hắn coi Lăng Sầm thành một thú vui, theo đuổi không được còn thẹn quá hóa giận làm bao nhiêu là việc trẻ trâu. Tuy rằng mới chỉ một năm, nhưng Kane đã trưởng thành hơn, cũng trầm ổn hơn nhiều. Lại nói, toàn Liên Bang có ai không biết Lăng Sầm kết hôn với Lục thượng tướng. Hiện tại nghĩ lại, Alpha lần trước hắn đối mắt khẳng định là Lục Kiêu, cho nên, hắn đánh không lại một quân nhân chân chính cũng là chuyện bình thường, Kane yên lặng an ủi chính mình.

“Không sao… Tôi cũng có sai.” Dù gì trước kia, cậu cũng từng tỏ ý ‘mời gọi’ Kane, nên trong chuyện này cậu cũng có một phần trách nhiệm.

“Sao anh lại ở Đế Tinh?” Lăng Sầm tìm chuyện để hỏi, cơ thể vẫn căng chặt đầy phòng bị. Tuy Kane nhìn có vẻ đã biết điều hơn nhưng ai biết thật giả ra sao, lỡ như đột nhiên muốn gây chuyện, động chạm là tổn thương đến bé con thì phải làm sao? Vẫn là kéo dài thời gian đợi Lục Kiêu xuất hiện thì hơn.

Kane không biết suy nghĩ của Lăng Sầm, thở dài nói: “Anh trai tôi làm một ca tiểu phẫu, làm ở đây nè, tôi đến đây thăm ảnh. Hiện tại tôi đang giúp cha tôi quản lý công ty Danas.”

Sau khi chính thức đi làm, chịu trách nhiệm một phần công việc ở Danas, hắn mới biết công việc kinh doanh này thật sự cực khổ. Nội bộ công ty lục đục, tranh công trạng, giẫm chân nhau, tranh giành tài nguyên, tranh giành thị trường… Một tháng khiến hắn chạy đầu này, lo đầu kia mà giảm tới tận 5 ký. May mà khoảng 2 ngày nữa anh trai hắn được xuất viện, hắn có thể tranh thủ nghỉ ngơi.

Lăng Sầm nghe hắn thành thật tâm sự cũng hơi thay đổi cái nhìn. Cậu thật không nghĩ Kane lại có thể thay thế anh mình tạm thời chống đỡ công ty Danas, trong ấn tượng của cậu Kane vẫn còn là một công tử ca chỉ biết ăn chơi trác tàng, ngoại trừ không sử dụng thuốc phiện ra thì mọi thú ăn chơi trên đời đều rành rẽ.

“Cậu thì sao?” Kane hỏi.

Lăng Sầm vừa định đáp lời liền nhìn thấy Lục Kiêu đã ra khỏi khu vệ sinh, đang ngó quanh tìm cậu, vội đứng dậy cười nói: “Tôi tới đây làm kiểm tra, chồng tôi đang đợi, lần sau lại gặp.”

Lăng Sầm đứng lên nên lúc này Kane mới nhìn thấy bụng nhỏ của cậu nhô lên rõ ràng.

“Cậu…” Kane gần như không nói nên lời, hắn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện bất ngờ gặp Lăng Sầm trong bệnh viện lại là khi mỹ nhân vác bụng bầu đi khám thai.

Tiểu kịch trường:

Kane: Omega năm đó chúng ta cùng theo đuổi đã mang thai, vậy mà tôi vẫn còn độc thân…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi