Edit: Lạc Yên
Sáng sớm, không khí hơi lạnh và ẩm ướt, nơi đoàn phim lựa chọn là một tinh cầu có biển chiếm 80% diện tích. Không khí mang theo hơi nước từ biển theo gió nhẹ đưa vào song cửa sổ.
"Chồng ơi?" Lăng Sầm thức dậy không thấy ai bên mình, sờ giường bên cạnh cũng không còn độ ấm, xem ra Lục Kiêu đã thức dậy từ lâu. Lăng Sầm vừa lẩm bẩm vừa thay quần áo, xỏ dép lê đi ra ngoài tìm Lục Kiêu.
"Anh làm mấy này làm gì, anh yêu cầu sẽ có phục vụ mang lên ngay." Lăng Sầm bước ra gian ngoài, thấy hai phần ăn sáng vừa được làm xong đặt trên bàn thì hơi sửng sốt, dựa vào khung cửa nói. Lục Kiêu đã dùng phòng bếp riêng tự mình chuẩn bị.
"Cũng không có gì nhiều, ta thấy em còn đang ngủ, nên liền làm." Lục Kiêu thành thật đáp. Tối hôm qua anh lăn lộn Lăng Sầm quá mức, hôm nay cậu mệt mỏi sẽ cần nghỉ ngơi thêm, anh muốn tự tay làm cho cậu chút đồ ăn sáng.
Lăng Sầm cười lắc đầu, đi tới khẽ hôn lên mặt anh một cái, rù rì nói: "Em đi rửa mặt." Giọng nói của cậu vẫn còn khàn khàn, di chứng của việc miệt mài tối qua.
"Ừm, em đi đi."
Giống như khi hai người còn ở nhà, mỗi sáng sớm ngồi cạnh nhau ăn sáng, câu có câu không vừa ăn vừa trò chuyện, Lăng Sầm có chút hồi niệm. Lúc trước cậu ngày mong đêm mong Hoa Hồng Nhỏ, như vậy tình cảm của cậu với Lục Kiêu càng thêm bền chắc, lại như một bằng chứng chứng minh tình cảm hai người. Nhưng đến khi Hoa Hồng Nhỏ chân chính được sinh ra, cậu có chút tưởng niệm thế giới hai người. Hiện giờ tranh thủ được chút thời gian, Lăng Sầm vui vẻ đến bước chân cũng thêm nhảy nhót.
"Chuyện là như vầy, sau khi em trở lại làm việc, cả em và Corleone, một mình Hailey không thể lo chu đáo cả hai đầu, cho nên cô ấy muốn tìm một đội chăm sóc cho Corleone..." Một tay Lăng Sầm xiên một miếng thịt xông khói đút vào miệng, một tay chống cằm tì trên mặt bàn, thảo luận chuyện phòng làm việc với Lục Kiêu.
"Ừm..." Corleone, Lục Kiêu có biết, cũng rất có hảo cảm với đối phương, chuyện lần trước Morris gây ra, cũng nhờ hắn trợ giúp ít nhiều nếu không Lăng Sầm đã chịu nhiều tổn thương hơn, Lục Kiêu suy nghĩ chậm rãi hỏi: "Em muốn ta tìm người đại diện và đoàn đội giúp tụi em không?"
Lăng Sầm lắc đầu: "Không cần đâu anh, việc tìm người cứ để Hailey lo."
Lục Kiêu gật đầu: "Có vấn đề gì cứ nói với ta."
Lăng Sầm tươi cười, kéo dài giọng: "Dạ... Em biết rồi." Cậu rất thích cảm giác này, cảm giác được Lục Kiêu cẩn thận quan tâm.
Rất nhiều thời điểm Lục Kiêu đều nguyện ý cho cậu không gian riêng, chuyên tâm làm việc của mình. Nhưng ở phía sau luôn có một cái tay anh vươn ra, sẵn sàng che chở, sẵn sàng để cậu dựa vào. Chỉ cần cậu mở miệng anh đều hỗ trợ. Lục Kiêu chính là hậu thuẫn lớn nhất của cậu. Bởi vì hoàn cảnh trưởng thành, tính cách thật sự của Lăng Sầm có chút cao ngạo, quái gở, có thể lợi dụng sẽ lợi dụng nhưng sẽ không cầu xin ai trợ giúp, càng tuyệt không khẩn cầu người khác rủ lòng thương hại. Nhưng ở cùng Lục Kiêu một thời gian, cậu hình như tập ra một thói quen "có việc về nhà méc chồng".
Sau khi ăn sáng xong, cuối cùng Lục Kiêu cũng có cơ hội thực hiện kế hoạch của bản thân, ngồi trên sô pha ôm omega của mình xem phim truyền hình.
Lăng Sầm ngồi trong lòng anh, dựa vào người anh, thoải mái vô cùng vẫn ra vẻ mà càu nhàu: "Anh đây là có sở thích nhàm chán gì vậy." Thích ôm cậu ngồi xem phim truyền hình não tàn.
Lục Kiêu nhún vai cười nhẹ: "Ngồi một lát thôi, có chỗ nào không thoải mái đâu?"
Lăng Sầm cọ trái, cọ phải, tìm một tư thế thoải mái ỷ lại, không thèm nhúc nhích nữa, cũng không đáp, yên lặng cười cười cùng Lục Kiêu xem phim truyền hình. Vừa thả lỏng không được bao lâu, đột nhiên nhảy dựng lên, lao xuống đất muốn lao ra khỏi phòng. Lục Kiêu vội kéo cậu lại.
"Sao vậy em?" Lục Kiêu cũng vô cùng sửng sốt.
"Cái đuôi của em! Vẫn còn ở bể bơi!" Lăng Sầm gấp đến dậm chân, muốn đến hồ bơi tìm đuôi.
Đây là đuôi cá đặc chế, chỉ có đúng một cái, nếu mà hỏng thì toàn bộ đoàn làm phim sẽ có thể nghỉ việc, đạo diễn Langston chắc chắn sẽ cậu mất thôi. Đều do hôm qua cậu bị Lục Kiêu làm cho ý loạ.n tìn.h mê, lúc đó lung tung tháo đuôi vứt sang một bên để cùng Lục Kiêu làm chuyện đại sự... Xong việc cậu mơ mơ hồ hồ quay về phòng ngả đầu liền ngủ, quên dọn đuôi. Đuôi cá có thể quay trong nước nhưng là khi mang trên người, cậu không biết sau khi tháo ra, ngâm trong nước suốt một đêm, thiết bị bên trong có hư hay không nữa. Lăng Sầm giờ cũng muốn phát điên, đỡ trán muốn đi tìm đuôi.
"...Ta giúp em mang về rồi." Lục Kiêu bất đắc dĩ nói, đã qua một đêm, nếu mà hỏng thật thì chờ em nhớ ra đã sớm hỏng, gấp thêm vài phút cũng không tránh khỏi.
Tối hôm qua sau khi lau khô tóc cho Lăng Sầm, nhìn cậu ngủ say anh đã quay lại bể bơi, dùng người máy giúp việc vớt đuôi lên, gấp lại bỏ vào vali bảo dưỡng.
"Phù..." Lăng Sầm thở phào nhẹ nhõm, cúi người vui mừng nhiệt tình hôn Lục Kiêu một cái: "May mà có anh..." Nhờ chồng cậu chu đáo lo lắng mọi mặt cho cậu, không thì lần này cậu chết chắc.
Đây không phải là chuyện anh nên làm sao? Dù gì cũng là để thỏa mãn anh. Lục Kiêu nghĩ vậy nhưng không nói gì, chỉ theo bản năng hơi nghiêng đầu hôn đáp lại Lăng Sầm một cái.
Lăng Sầm lần nữa chui vào lòng anh nhưng lần này cậu không ngồi nữa mà nằm úp sấp, vênh mặt hất hàm: "Anh xoa eo cho em đi..." Cậu cùng Lục Kiêu tối qua lâu ngày bén lửa, đúng là có hơi quá mức.
Lục Kiêu kéo áo Lăng Sầm lên, ánh mặt trời phủ lên vài tia kim sắc khiến làn da Lăng Sầm nhiễm lên viền ánh sáng lấp lánh. Lục Kiêu cẩn thận chạm nhẹ vào sườn Lăng Sầm, khẽ hỏi: "Đau không em?"
Vòng eo tinh tế của Lăng Sầm và cả hai bên mạn sườn đều có dấu tay xanh tím. Trước ngực cũng lung tung những dấu hôn nhợt nhạt, vì da cậu trắng nên thấy rõ ràng. Lục Kiêu có hơi đau lòng, anh đã kìm lực nhưng khi lý trí rút đi, ý lo.ạn tì.nh mê, hạ thủ vẫn không biết nặng nhẹ. Lục Kiêu nhẹ nhàng giúp Lăng Sầm xoa bóp eo, rất là hối hận.
Lăng Sầm thì thản nhiên: "Không có cảm giác gì, chỉ hơi mỏi eo, anh giúp em xoa bóp là được."
Lục Kiêu rối rắm: "Hay chốc nữa ta ra ngoài mua thuốc mỡ về thoa cho em..." Giúp giảm đau, cũng nhanh hết bầm, đỡ cho khi Lăng Sầm quay lại đoàn phim người lo phục trang cùng trang điểm chú ý.
"Không cần đâu anh." Lăng Sầm hiểu ý Lục Kiêu nhưng cậu không để ý mấy chuyện này, cậu là omega đã kết hôn, đến cả bé con cũng có, chồng cậu đến thăm cậu, có chút dấu vết thì mới là chuyện bình thường. Bát quái cũng không tính mấy cái này.
Lục Kiêu vẫn tiếp tục chăm chú xoa bóp cho Lăng Sầm. Trên TV phim truyền hình vừa hết, tự động ph.át tiết mục tiếp theo, chính là [Nghe].
Khi hai người đều sửng sốt khi nghe MC giới thiệu: "Chúng ta cùng hoan nghênh diễn viên chính của [Thiên lý chi ngoại], nhờ vai diễn này đã đạt song ảnh đế, Lăng Sầm"
Lăng Sầm phản ứng nhanh, duy trì sự bình thản, tiếp tục gối lên đầu gối Lục Kiêu nói: "Hailey hình như có từng nói với em tiết mục này sắp lên sóng." Khi Hailey duyệt chương trình xong có từng báo lại với cậu trước khi để đài truyền hình phát sóng.
Lúc trước cậu không tham gia tuyên truyền cho [Thiên lý chi ngoại] vì đúng thời gian mang thai Hoa Hồng Nhỏ, hiện tại coi như phần vì cống hiến chút gì cho danh tiếng đoàn phim, cùng phần vì bản thân tuyên bố trở lại, sẵn tuyên truyền cho phim mới.
"Anh ơi, hay là mình đổi kênh đi, chúng ta đừng xem cái này, được không?" Lăng Sầm như một chú mèo, cọ cọ lên đùi Lục Kiêu làm nũng. Có một số việc cậu có thể khoe cho cả Liên Bang nhưng nếu để Lục Kiêu nghe thấy thì thiệt ngại muốn chết.
"Không được." Lục Kiêu ngừng xoa bóp chuyển sang vỗ về tuyến thể của cậu, "Ta muốn xem xem em nói xấu ta cái gì."
Sao đột nhiên chồng cậu trở nên hẹp hòi vậy nè. Lăng Sầm không biết nói gì đành nằm trên gối anh, bĩu môi cùng anh xem phỏng vấn chính mình.
Lục Kiêu chờ nghe Lăng Sầm nói xấu mình nhưng cuối cùng nhận được là một sọt lời khen...
"Ta thật sự tốt vậy sao?" Lục Kiêu nhìn Lăng Sầm không tiếc lời khen anh trên chương trình nhịn không được hỏi cậu, anh tự thấy mình không có tốt được như Lăng Sầm nói.
"Đương nhiên rồi." Lăng Sầm lập tức khẳng định không cần suy nghĩ, chồng cậu tất nhiên là tốt nhất.
Lục Kiêu luồn ngón tay vào tóc mềm của cậu, quyết định khi về nhà lại tìm Holland học tập thêm một số kinh nghiệm yêu đương. Anh chỉ tặng Lăng Sầm một đóa hoa đã khiến cậu vui đến ánh mắt lấp lánh niềm hạnh phúc khoe với tất cả mọi người. Anh muốn tặng cho cậu thêm nhiều điều tốt đẹp hơn, cho cậu thêm thật nhiều niềm vui, nhiều tư liệu để diễn thuyết với mọi người.
Chương trình mang đến cho hai người chút niềm vui nhưng trên Tinh Võng lại dậy lên một làn sóng bình luận.
Bản thân Lăng Sầm tự mang lưu lượng, chuyện liên quan đến cậu lúc nào cũng hot, lần này còn là lần đầu tiên chính thức thảo luận về chuyện tình cảm cá nhân, vừa phát sóng đã hot hòn họt.
Hình tượng chính diện đã xây dựng xong, danh tiếng tăng cao, Hailey ngồi mở mail công việc, mở thư mời hợp tác mở đến mỏi tay. Đến chiều mới có thời gian gọi cho Lăng Sầm một cuộc.
"Em nghe điện thoại..." Lăng Sầm lúc này đang ngồi khóa trên đùi Lục Kiêu, cùng anh hôn môi. Nghe thấy tiếng báo từ đầu cuối cá nhân mới lưu luyến ngừng lại, vẫn không cam lòng lại mổ nhẹ một cái mới đứng lên nhấn nhận cuộc gọi.
"Lăng ca, anh có coi [Nghe] không?" Hailey phấn chấn hỏi.
Chỉ là chuyện này liền phá cậu và chồng cậu thân mật. Lăng Sầm hơi nhíu mày.
"Ừm, có coi một chút."
"Ai da, Lăng ca, danh tiếng anh lại được nâng cao nữa rồi, chúng ta sắp phát tài rồi, anh có nhìn Tinh Võng không?" Hailey cười đến không khép được miệng.
Lăng Sầm bây giờ đã được mọi người phủng thành [Omega lý tưởng nhất Liên Bang]. Nhờ năm đó bọn họ còn cùng Đỗ Nhược tranh danh hiệu [Nam thần Liên Bang], sớm biết vậy nhường luôn cho Đỗ Nhược cho rồi. Hai người cơ bản không cùng một cấp bậc để so sánh.
Lục Kiêu cũng thò qua nghe hai người nói chuyện, Lăng Sầm nghiêng đầu khẽ hôn anh một cái mới đáp lời Hailey: "Anh biết rồi, chút nữa anh xem." Hơi dừng lại rồi dặn dò: "Em nhớ chú ý hướng đi của dư luận." Đừng để truyền thông dẫn dắt gây nên sai lầm gì.
Hailey vui vẻ vâng vâng dạ dạ mới hỏi tiếp: "Vậy nếu có hạng mục thích hợp, giống như lần này, chúng ta có thể nhận nữa không anh?"
Công việc của Lăng ca năm nay vẫn còn thư thả.
Bên người Lăng Sầm là chồng yêu, thấy Hailey gọi cũng không có chuyện gì quan trọng, hoàn toàn mất hứng, ai "gảnh" đâu mà lo lắng cho cô nàng, thuận miệng đáp: "Em cứ xem rồi chọn đi, anh tin tưởng em." Nói rồi kết thúc cuộc gọi, lại xà nẹo đu lên người Lục Kiêu.
Hai người thân mật một hồi lâu Lăng Sầm mới nửa nằm nửa ngồi, dựa vào Lục Kiêu trên sô pha, mở Tinh Võng lướt xem Hot search cùng top bình luận. Lăng Sầm chưa từng lên talk show, cậu cũng hơi hồi hộp không biết mọi người sẽ đánh giá gì về mình. Lướt Tinh Võng một vòng, lo lắng tiêu tan chỉ có chút buồn cười, cũng thật sự cười cong cả mắt đào hoa.
Lục Kiêu tò mò nhìn thoáng qua, cũng lắc đầu cười.
Đề tài được mọi người bình luận sôi nổi nhất là.
[Omega như vậy, Liên Bang còn phân phối không?]
"Em thật đúng là do Liên Bang phân phối cho ta." Lục Kiêu nhìn đề tài lẩm bẩm. Sau khi ghép đôi gen họ liền kết hôn, sau đó nắm tay nhau cùng trải qua cuộc sống vui vẻ đến tận bây giờ. Giá trị may mắn của anh đều nằm hết trên người Lăng Sầm.
Lăng Sầm cười cười: "Nhưng bởi vì là anh... Nếu là người khác, em nhất định sẽ chờ đến hết thời gian bảo hộ hôn nhân lập tức ly hôn." Kể cả đánh dấu vĩnh viễn cũng có thể loại trừ bằng phẫu thuật.
Lục Kiêu gật gật đầu, anh cũng chỉ nói vậy thôi. Tình cảm của hai người bọn họ thật ra rất đơn giản, kết hôn trước, có tình cảm sau, ở giữa không có lợi ích, chỉ trả giá vì nhau, lại từng bước học tập để có thể thấu hiểu nhau, hòa hợp cùng nhau. Có khi anh không đủ săn sóc, Lăng Sầm sẽ nhắc nhở anh, sẽ đòi bồi thường, sẽ nói ra điều cậu mong muốn để anh có thể làm theo, sau đó hai người cùng vui chứ không âm thầm tức giận, oán hận.
Trên Tinh Võng, Lăng Sầm chiếm được 2 vị trí Hot search, thứ nhất là [Lăng Sầm nói về cuộc sống sau khi kết hôn cùng Lục thượng tướng] và thứ 3 là [Quà tặng của thẳng A]
Lăng Sầm nhấn vào Hot search thứ 3, khẽ cười: "Em cảm thấy cái này thú vị nè."
Lục Kiêu bất đắc dĩ cười cười, ôm Lăng Sầm, gác cằm lên vai cậu cùng cậu xem bình luận.
[Đây là cái thể loại quà tặng gì đây? Vậy mà nam thần còn vui vẻ đem ra khoe?]
[Đây không phải là mô típ cổ điển sao? Nói dân dã là cách yêu đương của thế hệ "ông bà chúng ta" đó gì mà tặng hoa, xem phim, chèo thuyền hẹn hò... Hồi chẻ châu tui cũng từng áp dụng hết mí cái này, giống y Lục thượng tướng luôn mà sao không có một omega giống như Lăng Sầm thích tui?]
[Lầu trên ha ha ha, trọng điểm ở đây không phải là tặng hoa đâu mà là tặng giường vũ trụ đó nha]
[Đến giờ mị vẫn đang cười, Lăng Sầm nam thần muốn được chồng ôm ngủ, chồng lại gửi cho nguyên cái giường. Lục thượng tướng, ờ mây zin gud chóp Ngài]
[Không biết sau khi nhận được giường vũ trụ nam thần ngủ có ngon không?]
[Lầu trên cậu là ma quỷ đúng không?]
"Em cảm thấy em ngủ đến... đau mũi" Lăng Sầm không nhịn được sờ sờ chóp mũi, làu bàu với Lục Kiêu. Nhớ lại thì đêm hôm đó cậu bay ngay về với Lục Kiêu, về đến nhà, được anh ôm, tất nhiên là ngủ siêu ngon rồi.
Tiểu kịch trường:
Alpha Liên Bang: Nhìn phong cách của Lục thượng tướng chính là một thẳng A chưa có kinh nghiệm yêu đương nhưng lại ôm được mỹ nhân về nhà, mà chúng ta những người tự nhận có kinh nghiệm đầy mình, giờ vẫn là một bầy cẩu ngày ngày ngồi đớp thức ăn chó trên Tinh Võng, lại còn vui vẻ cam tâm tình nguyện hóng từng miếng nữa chứ. Đời... cơ bản là buồn... cười.