Cơ hồ phản ứng cũng giống y nữ nhi, Lộ Văn nghe nam tử nói vậy cũng theo đó rùng mình kinh hãi, ngay sau đó quay đầu nhìn về phía thê tử, thấy gương mặt bà ngậm ý khinh miệt, cười như không cười, theo bản năng hướng tới Lộ Ảnh Niên cùng Tào Thanh Thiển nhích tới vài bước.
"Ba thật mất mặt quá đi." Sau khi vực dậy trong cơn kinh hách, Lộ Ảnh Niên rất nhanh khôi phục thần thái, đôi mắt cũng không bỏ được động tác của phụ thân, vì thế đè thấp thanh âm nói nhỏ với Tào Thanh Thiển, Tào Thanh Thiển nén cười trắng mắt nhìn cô, giơ tay làm động tác khẽ thôi.
"Ngồi xuống trước đã." Trên mặt vẫn nguyên treo theo ý cười, quét mắt nhìn Tiếu Tĩnh Vi cùng Mộc Vũ, Tào Cẩn Du xoay người bước đến sô pha ngồi xuống trước: "Người tới là khách."
"Tão Mỹ nhân, quan uy càng ngút ngời, không tốt, không tốt." Người mở miệng chính là Ba Tiếu, dưới ánh mắt kinh ngạc lại bội phục của Lộ Ảnh Niên mà an nhàn ngồi xuống đối diện với Tào Cẩn Du, nhân tiện nắm tay vợ mình: "Lão bà, cũng mau ngồi xuống đi."
Nhìn trượng phu, nữ nhân mỉm cười ngồi xuống, đón lấy ánh mắt của Tào Cẩn Du: "Chính Thiên vẫn thích đùa giống trước đây, Cẩn Du, đừng để ý."
"Không sao." Khoé môi nhấc câu, Tào Cẩn Du rót trà mời khách, tiếp theo lạnh mắt ngó trượng phu, Lộ Văn lập tức chạy đến ngồi cạnh bà, gượng cười: "Không phải hai người đi chu du khắp thế giới sao, như thế nào tự dưng lại trở về?"
"Đúng là có chuyện đó, bất quá cũng vì....." Nữ nhân gương mặt phúc hậu mở lời, liếc mắt nhìn Lộ Văn rồi đón nhận cái nhìn của Tào Cẩn Du, còn chưa kịp nói hết, nam nhân ngồi bên cạnh bà đã lên tiếng: "Ngao du thế giới thì làm sao quan trọng hơn việc hôn sự của con gái tôi chứ, anh xem, buổi chiều tôi vừa xuống máy bay, buổi tối liền lập tức tới đây cầu hôn, rất có thành ý đi."
Phốc.....!Lộ Ảnh Niên trực tiếp đem đầu làm ổ trong ngực Tào Thanh Thiển, thực chết nghẹn vì cười, rồi lại trộm liếc mắt nhìn xem nét mặt của mẫu thân.
Quả nhiên, bà lúc này giương mắt nhìn nam nhân, mâu quang sắc lạnh đến mức muốn đem ông cắt đôi.
Khoé miệng mấp máy, Tiếu Tĩnh Vi nhìn phụ thân mình không chút nào đứng đắn, giọng nói hơi nghiêm lại: "Ba."
"Khụ...." Trước cái nhìn lạnh lẽo của Thị trưởng, nam nhân vẫn còn có thể hi hi ha ha cười đột nhiên thân mình cứng nhắc, trộm quay sang nữ nhi, ho khan một tiếng, câm miệng không nói tiếp nữa.
"Huh? Điện thoại reo." Nguyên bản trốn trong ngực Tào Thanh Thiển, lại vì nàng hơi nhíu mày mà bật người ngồi dậy, thấp giọng nói khẽ, lấy điện thoại ra: "Ân? Cái gì? Nga nga......!Để tôi hỏi xem sao....."
Một phen làm bộ làm tịch, Lộ Ảnh Niên đứng dậy, lôi kéo cánh tay Tào Thanh Thiển, cầm điện thoại hươ hươ: "Tiểu Di, cùng con lại đây một chút."
"Ân?" Mày đẹp ninh khởi, Tào Thanh Thiển nhìn tỷ tỷ ở bên cạnh nhấp lấy môi mỏng, hơi do dự rồi cùng đứng dậy theo sau Lộ Ảnh Niên lách vào một góc, rẽ vào ngõ ngoặc hành lang.
"Làm sao vậy?" Mắt thấy Lộ Ảnh Niên bỏ điện thoại lại vào trong túi, nàng liền hiểu ra hành vi vừa rồi chỉ là muốn qua mắt mọi người, Tào Thanh Thiển trợn trắng: "Niên không sợ tỷ tỷ phát hiện? Nếu biết Niên làm trò trước mặt mọi người, không chừng sẽ trách phạt chết Niên."
"Con không gan đến mức tự dưng lôi kéo Dì chạy tới chỗ này a." Lộ Ảnh Niên cực kỳ vô tội, lặng lẽ liếc nhìn cảnh tượng ngoài phòng khách, mọi người hình như không phải đang nói chuyện: "Thanh Thiển! Ba mẹ cùng ba mẹ của Tĩnh Vi tỷ là thế nào vậy?"
Vốn cho là Gia gia chỉ biết Ông ngoại của Tiếu Tĩnh Vi thôi, hai bên cùng lắm chỉ đơn giản là từ sau năm mình giết chết An Nhạc mới bắt đầu qua lại, hiện tại hình như không phải vậy.
"Triệu Phất Như thiếu chút nữa là được gả cho tỷ phu." Thời điểm Lộ Ảnh Niên sinh ra, Tào Thanh Thiển cũng chỉ mới tám tuổi, đến nỗi Tào Cẩn Du cùng Lộ Văn kết hôn lúc nào thì đó là chuyện xảy ra trước đó, vì tuổi còn nhỏ nên khi sự việc phát sinh nàng cũng không có quá nhiều ấn tượng, chỉ ẩn ẩn nhớ được tỷ phu năm đó từ nhỏ đả chỉ phúc vi hôn, mà vị hôn thê kia, là mẫu thân của Tiếu Tĩnh Vi Triệu Phất Như, mà không phải tỷ tỷ nàng - Tào Cẩn Du.
Đương nhiên, người Lộ Văn thích là Tào Cẩn Du, mà Triệu Phất Như người thích hình như cũng không phải Lộ Văn, mà là phụ thân Tiếu Tĩnh Vi, Tiếu Chính Thiên.
Nếu không nói, chỉ sợ trên đời này sẽ không biết tại sao có sự xuất hiện Lộ Ảnh Niên cùng Tiếu Tĩnh Vi hai người.
Cho nên, theo khía cạnh nào đó, Lộ Văn chính là tình địch của Tiếu Chính Thiên, mà Triệu Phất Như lại là tình địch của Tào Cẩn Du.
"Ngạch......!Nhưng là con cảm thấy.......!Ba của Tĩnh Vi tỷ vẫn luôn khiêu khích mẹ nha....." Đại khái có thể đoán được ba mẹ hai bên phát sinh chút gì, Lộ Ảnh Niên nghe Tào Thanh Thiển nói vậy, cũng không cảm thấy gì kỳ quái, chỉ là nghĩ đến mẫu thân nhà mình được Tiếu Chính Thiên gọi một tiếng Tào Mỹ nhân, thực không chịu nổi mà rùng mình.
"Ta cũng không biết tại sao....." Lắc đầu, Tào Thanh Thiển cũng nương theo ánh nhìn Lộ Ảnh Niên hướng ra phòng khách, nhăn mi: "Tiếu Tĩnh Vi quá xúc động rồi, tại sao tự dưng lại quyết định như vậy?"
Chớp chớp mắt, Lộ Ảnh Niên lắc đầu, ánh mắt nhìn về phía Mộc Vũ tràn đầy hâm mộ.
Tuy nói mẹ không nhất định sẽ đồng ý, nhưng tốt xấu gì, về sau không cần phải trốn tránh hay lo lắng nữa.
Nghĩ đến đây, lại nhìn xuống nữ nhân bên cạnh mình không chút động tĩnh quan sát tình hình, âm thầm thở dài, Lộ Ảnh Niên yên lặng nắm lấy tay nàng.
Bàn tay lạnh lẽo bỗng dưng được sự ấm áp bao phủ, Tào Thanh Thiển hơi ngẩn ra, nghiêng đầu nhìn đến Lộ Ảnh Niên, chỉ thấy người nào đó trưng ra tư thái lén lút lại vô cùng nghiêm túc, môi mỏng khẽ mân, đáp lại cái nắm tay.
Phòng khách vẫn an tĩnh truyền đến tiếng nói thanh lãnh của Tào Cẩn Du: "Tiểu Vũ phiền phức nhà hai người lâu vậy, đa tạ."
"Không phiền." Trên mặt vẫn treo nhàn nhạt ý cười, khắp người toả ra khí tràn cực đại, Triệu Phất Như thế nhưng lại không hề bị ảnh hưởng, ngắm nhìn Mộc Vũ cúi đầu ngồi bên cạnh: "Chúng tôi thực thích Tiểu Vũ đứa nhỏ này."
Nghe Triệu Phất Như nói vậy, Mộc Vũ tính đơn thuần đột nhiên đỏ mặt, ngượng ngùng ngẩng đầu lên nhìn bà, mặt càng đỏ hơn, bất quá chỉ biết gượng cười cười.
Lực chú ý vẫn luôn đặt trên người cô, sợ cô lại bị Tào Cẩn Du doạ đến, lúc này lại nhìn thấy bộ dáng đáng yêu quen thuộc, Tiếu Tĩnh Vi khoé môi cũng vô thức cười theo, ánh mắt mang vài phần sủng nịch.
Không để ý mọi người nét mặt thế nào, Tào Cẩn Du biến sắc, nhăn mày: "Bất quá! Cũng chính là quấy rầy, đến lúc phải về nhà."
Thần sắc bống chuyển xanh, Mộc Vũ sợ hãi nhìn đến Tào Cẩn Du, uỷ khuất vẩu môi, lại cúi đầu.
"Tào mỹ nhân, cô cũng quá nặng rồi, nhìn xem, tức phụ nữ nhi nhà tôi bị cô doạ thành cái dạng gì rồi." Từ bị nữ nhi cảnh cáo hơi trầm mặc, giờ phút này nhìn đến biểu tình trên mặt Tào Cẩn Du, Tiếu Chính Thiên không nhịn được mở miệng: "Sao mà nhiều năm rồi vẫn y như vậy, Lão Lộ, anh không hảo hảo nhắc nhở lão bà của anh sao?"
Khụ.........!Vốn sợ vợ, Lộ Văn nơi nào chịu được khi nghe Tiếu Chính Thiên nói vậy, dùng sức ho khan vài tiếng, sắc mặt thê tử lúc này càng khó coi, vội lên tiếng: "Tôi lại thích Cẩn Du như vậy hơn."
Phốc......!Trốn một góc, Lộ Ảnh Niên lần nữa ôm Tào Thanh Thiển, vùi đầu vào hõm vai nàng, liều mạng cười ngất, bất quá vẫn rất thông minh mà không dám phát ra tí âm thanh nào.
Không thể làm gì ngoài trợn trắng mắt, chỉ biết Triệu Phất Như đã từng là hôn thê của Lộ Văn, lại không biết giữa bốn người họ từng phát sinh chuyện gì, Tào Thanh Thiển nghe Tiếu Chính Thiên khiêu khích, âm thầm vì Tiếu Tĩnh Vi cùng Mộc Vũ mà cầu may.
Tiếu Chính Thiên thực sự vì nữ nhi mà đến cửa thuyết phục tỷ tỷ sao? Nếu là vậy......!như vậy cũng không tránh khỏi quá mức thái quá đi?
Tào thị trưởng uy nghiêm tự nhiên biết nữ nhi trốn trong góc ôm lấy muội muội mình xem náo nhiệt, chỉ là sau khi nghe Trượng phu nói, sắc mặt đã hoãn đi phần nào, tầm mắt lại đảo qua Mộc Vũ cùng Tiếu Tĩnh Vi, hít sâu một hơi: "Tôi không thể nào đáp ứng chuyện này, các người không phải nhiều lời."
"Không không! Tào mỹ nhân, cô lại hiểu lầm." Tào Cẩn Du lời vừa dứt, Tiếu Chính Thiên lại ngân lên âm điệu, ngữ khí càng chọc người phát điên: "Là vầy, bọn nhỏ nảy sinh tình cảm, chúng ta là người lớn làm sao có thể chấp, không thể cưỡng chế chia cắt chúng nó."
Dừng một lúc, gương mặt tuấn tú của nam nhân lộ ra một nụ cười nhạt: "Tiếu Tĩnh Vi nhà chúng tôi rất hiểu chuyện, nó đã chọn ai, người kia nhất định rất tốt, cho nên nói, tôi cùng vợ tôi chính là muốn tận lực duy trì......!lại nói, chúng tôi thực thích Tiểu vũ, chúng tôi đã chấm nó là vợ của con gái tôi rồi........!Liền tính là Thị trưởng, cũng không thể tuỳ tiện can thiệp quyền tự do lựa chọn bạn đời nha...."
Lộ Văn ngồi bên cạnh Tào Cẩn Du, còn có cả Lộ Ảnh Niên trốn trong góc ôm lấy Tào Thanh Thiển, đồng thời hút một ngụm khí lạnh.
"Can thiệp, hôn nhân, tự do?" Cơ hồ từng chữ thuật lại rõ ràng, Tào Cẩn Du nhìn chằm chằm Tiếu Chính Thiên, cảm thấy thực nực cười: "Tôi thấy các người ở nước ngoài lâu quá, quên mất tình trạng trong nước là thế nào rồi."
Ngay từ đầu còn có chút ý tứ bảo trượng phu thu liễm, lúc này thực không dám nói câu gì, Triệu Phất Như lắng nghe khẩu khí có phần giễu cợt nói với Tào Cẩn Du, âm thầm một trận buồn cười, quay đầu trấn an nữ nhi hiện tại cực kỳ khó coi, nhẹ an ủi nàng.
Minh bạch ý tứ của mẫu thân, mắt thấy Thị trưởng đại nhân ngày thường uy lãnh bị phụ thân chọc cho lộ rõ cả băng hàn, Tiếu Tĩnh Vi thở dài, cũng không biết hôm nay để ba mẹ cùng mình tới đây rốt cuộc là đúng hay không nữa.
Thường thì phụ thân tuy là cũng không đứng đắn, nhưng đối với chính sự tuyệt sẽ không phỡn phê như thế, chưa từng nghĩ đến lúc đối mặt với Tào Cẩn Du lại thế này, thực sự khiến người ta đau đầu mà..