TRỌNG SINH ĐẠI ĐẠO TẶC

Trò chơi dù có chân thật thế nào cũng chỉ là trò chơi, nó không có khả năng khiến ngươi thật sự mở máy tiện ép chế tạo ra một cờ lê. Chế tạo cờ lê cần vài động tác rất đơn giản, đem thỏi đồng dùng búa đập thành thô phôi, đem thô phôi nhét vào máy cán thép thành hình, cuối cùng là mài.

Vấn đề không có khả năng xuất hiện ở giai đoạn thứ hai, vấn đề gõ đánh cùng mài.

Lục Ly đứng lên đi đến bàn làm việc, dùng hết khả năng tạo những lực gõ tương tự đánh ra năm thô phôi, trong lòng âm thầm biên lên dãy số cho chúng, sau đó để chúng trong máy cán thép, tạo ra năm cờ lê thô ráp, kế tiếp chính là cầm đá mài mài.

Qua vài phút sau, năm cờ lê xuất hiện ở trên bàn làm việc.

Loại phương thức sản xuất nhìn như bớt sức này thực ra không tăng giá trị kinh nghiệm, bất quá sản xuất lại không có bất cứ vấn đề gì.

Trong đó có một thấp kém, hai không hợp cách, hai phổ thông.

Cờ lê phổ thông thực ra cũng có thể xem như công cụ sử dụng, thế nhưng Lục Ly không có thỏa mãn với điều này, hắn mà cẩn thận nhớ lại quá trình chế tác năm cờ lê cùng chất lượng đối ứng của chúng.

Cuối cùng đưa ra một kết luận giai đoạn mấu chốt quyết định phẩm chất của cờ lê là gõ đánh.

Nếu cường độ gõ đánh càng thích hợp, diện tích gõ đánh càng đều, chế tạo ra cờ lê so với những cách khác tốt hơn một ít.

Biết được điều này vấn đề liền trở nên đơn giản hơn.

Lục Ly gõ đánh vào thỏi đồng, thật cẩn thận khống chế được lực đạo, đem thỏi đồng tạo thành thô phôi, cuối cùng chế tạo ra một đám cờ lê.

Sau khi thay đổi công nghệ, cờ lê chế tạo ra không có không hợp cách. Tối thiểu cũng là cờ lê phổ thông, thậm chí có hai cái còn đạt tới trình độ chất lượng tốt, Lục Ly cảm giác hắn còn có thể tạo được cờ lê phẩm chất cao hơn một chút. Tuy nhiên vì nguyên vật liệu hạn chế, muốn dùng thỏi đồng không phẩm chất chế tạo ra cờ lê hoàn mỹ, đây là điều không thể.

Vì tiết kiệm tiền, Lục Ly đều mua tài liệu cấp cực kì thấp.

Vì thế hắn bắt đầu chế tạo bu lông, thứ này cũng thuộc về loại thành phẩm có xác suất nửa, hơn nữa số lượng dùng rất lớn, Lục Ly quyết định dùng bu lông đem công trình học tăng tới trung cấp.

Chỉ tiếc làm bu lông mất quá nhiều thời gian, bận rộn đến khi log out cũng không thể đem công trình học tăng tới trung cấp.

Ngày hôm sau log in, đầu tiên Lục Ly luyện cấp một hồi, đợi khi Tàn Mộng log in, hắn liền tổ đội với nha đầu này.

“Mộng Mộng, ngươi cấp mười lăm, đến bên này của ta, bắt cho ngươi bảo bảo (pet) mới” Lục Ly suy nghĩ một chút, quyết định giúp Tàn Mộng lại tăng cường một chút thực lực. Mặc kệ thao tác như thế nào, chỉ cần có bảo bảo nghịch thiên, chức nghiệp thợ săn không thành cũng khó.

Mấy người khác không đi cùng tới đây, đều chạy đi xem phòng đấu giá.

Con đường người chơi gia tăng thực lực không có khả năng đơn thuần chỉ dựa vào chính mình trang bị, cần cùng người khác trao đổi, bổ sung từ phòng đấu giá, đây là phương pháp hữu hiệu nhất.

Hội hợp với tiểu thợ săn, Lục Ly mang theo cô đi rừng rậm Ameth"Aran – Trên bản đồ đây được xem là nơi nguy hiểm nhất.

Mãnh hổ Nguyệt Dạ trải rộng khắp Ameth"Aran, người chơi cấp mười năm gọi phía trước là cấm địa, đoàn đội người chơi tình nguyện vòng đường xa cũng không nguyện đi qua rừng rậm này.

Ngươi không biết lúc nào liền sẽ gặp phải Mãnh hổ Nguyệt Dạ tiềm hành. Cũng không biết chính mình sẽ gặp những gì khi cắm đầu vào trong ổ lão hổ, lúc đó thật là kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng hay.

Về phần lão hổ vì cái gì thành động vật quần cư, xin không cần để ý mấy chi tiết này.

“Lục Ly ca ca, ta cảm giác con báo nhỏ rất đáng yêu” Tàn Mộng còn đang vì con báo nhỏ mà nàng mang theo vài ngày này tranh thủ quyền lợi sinh tồn.

“Tuy rằng chỉ có thể xuất ra một con tham chiến, thế nhưng thợ săn có thể có được hai bảo bảo, cũng không bảo ngươi phải thả con báo nhỏ này” Lục Ly kiên nhẫn giải thích một câu, nếu là Úy Lam Hải Phong, hắn xác định cho một cước thật mạnh.

“Tiểu trư của ta phải làm sao?” Tiểu thợ săn đầy mặt ưu thương.

“Tiểu lợn rừng kia thì bỏ đi, đợi sau này đẳng cấp cao, ta mang ngươi đi bắt một thứ đáng yêu hơn” Lục Ly câu thông cho cô bé.

Quả nhiên hữu hiệu, Tàn Mộng vừa nghe nói có càng đáng yêu, quyết đoán đem con lợn nhỏ phóng sinh. Sau khi lợn rừng nhỏ được tự do, cũng không dám lại đây khiêu khích, nhanh như chớp tung chân chạy mất, chỉ có điều không biết nó có thể chạy thoát ra khỏi rừng Ameth"Aran này hay không.

“Hôm nay muốn bắt bảo bảo gì, rất lợi hại sao?” Tàn Mộng lưu luyến không rời, đem con báo nhỏ bỏ vào bên trong khung sủng vật, bắt đầu chờ mong đồng bọn mới của nàng.

“Một cái gọi là ảnh trảo lão hổ, thuộc tính phi thường tốt, công kích phòng ngự tốc độ đều cao hơn con báo nhỏ của ngươi, hơn nữa nó còn có thể ẩn thân.”

Ảnh trảo là tiền kỳ bảo bảo tốt nhất, bản thân là quái hi hữu, lập tức đổi mới rồi, muốn tìm đến nó cần xem vận khí.

Ameth"Aran sâm lâm phi thường nguy hiểm, còn phải xem nói đối với ai, một Mãnh hổ Nguyệt Dạ đẳng cấp còn cao hơn đạo tặc đứng đầu cấp mười sáu, Lục Ly có thể phát hiện Mãnh hổ Nguyệt Dạ tiềm hành, yếu hơn liền giết, mạnh hơn thì đi đường vòng.

Bọn họ vẫn còn chưa gặp hiểm cảnh.

Khả năng Tàn Mộng quả thật như Úy Lam Hải Phong nói, tuy rằng có chút ngốc, nha đầu này lại có số mệnh khá may mắn, trang bị lấy được thường xuyên là cực phẩm, hiện tại tìm ảnh trảo cũng không mất quá nhiều thời gian -- ảnh trảo liền hiện lên trên ngọn đồi nhỏ xanh rì, chung quanh không có mặt quái khác.

Lục Ly tiềm hành đến sau lưng ảnh trảo, trực tiếp đem nó kích choáng.

Không hổ là quái danh tiếng, bốn giây đánh lén trên người nó chỉ có thể phát huy một nửa hiệu quả, nhận đến thương tổn cũng so với phó bản quái tinh anh ít rất nhiều, Lục Ly đánh xuống một bộ liên kích cũng chỉ tiêu trừ 40% lượng máu của nó.

Nếu là quái tinh anh Tử vong hầm mỏ, căn bản không chịu nổi kỹ năng trọn vẹn của Lục Ly.

Đại lão hổ này quả thật vô cùng xinh đẹp, lông màu tuyết trắng trong suốt, thân thể hình giọt nước, ánh mắt như bảo thạch màu vàng nhạt, bộ mặt chẳng những không dữ tợn, ngược lại có loại dáng điệu vô tội thơ ngây, cái nhìn đầu tiên Tàn Mộng liền nhìn trúng đại gia hỏa này.

Lão hổ từ trong choáng váng tỉnh lại, xoay người nhanh chóng ra tay với Lục Ly.

Đây là kỹ năng hoành tảo của nó, có thể ở mặt đối diện tạo thành thương tổn cho mục tiêu phạm vi 180 độ.

- 127!

Thật không hổ là cực phẩm bảo bảo lấy lực công kích trứ danh, Lục Ly một thân trang bị này, cũng mới có khả năng đánh ra thương tổn nhưq này với boss.

Ngoài cái đó ra, ảnh trảo này còn có vài cái kỹ năng khác, cũng bị Lục Ly liên tiếp thử đi ra.

Liệt cân: Trảo kích mắt cá chân mục tiêu, khiến cho tốc độ giảm 50%, duy trì liên tục 6 giây, thời gian phục hồi 10 giây.

Da dày: Ngay khi lượng máu hạ thấp đến 40% trở xuống khi nhận đến thương tổn giảm 50%, duy trì liên tục 12 giây, hiệu quả này cứ 120 giây lại có thể gây ra một lần.

Hơn nữa ngay từ đầu liền biết mai phục, tổng cộng bốn kỹ năng: Mai phục, hoành tảo, liệt cân, da dày.

Cực phẩm sủng vật!

Bảo bảo mang hai kỹ năng, ba kỹ năng được xưng là ưu tú, bảo bảo mang bốn kỹ năng được xưng là cực phẩm, năm kỹ năng đó là hoàn mỹ, đương nhiên loại phân chia này cũng không nhất định chuẩn xác, chung quy kỹ năng có phân chia, càng có phân tốt xấu.

Ảnh trảo mà Lục Ly bọn họ đụng tới này không giống nhau, không chỉ có bốn kỹ năng, hơn nữa từng cái kỹ năng đều là cực phẩm.

Mai phục là cơ động, hoành tảo là quần công, liệt cân là khống chế, da dày là phòng ngự!

Thực ra Lục Ly còn có chút tiếc nuối, nếu có thể lại thêm một phách kích thì sẽ hoàn mỹ, nhưng lại là quần khống.

Để ảnh trảo kiêu ngạo một chút, Lục Ly bắt đầu phản kích, rất nhanh đánh lượng máu xuống dưới 20%.

Hắn ngừng tay, ý bảo tiểu thợ săn bắt đầu: “Được rồi, dùng phục tùng thuật thử xem, đừng khẩn trương, từ từ đến.”

Tàn Mộng vội vàng phóng thích phục tùng thuật đối với ảnh trảo.

Quái đầy máu là không có khả năng bị phục tùng, lượng máu càng ít xác xuất bị phục tùng càng lớn, mỗi một con quái đều có ba lần cơ hội bị phục tùng, vượt qua ba lần không thể phục tùng thành công, bị phục tùng quái liền sẽ tự sát.

Thất bại!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi