TRỌNG SINH ĐÔ THỊ CUỒNG LONG

<!-- --> Một giọt nước mắt chảy xuống... rơi xuống, hòa tan vào trong biển rộng.

Mái tóc đen dài tung bay phất phới, khí tứ của Thú, đã bắt đầu tán ra từ trong thân thể của Ái Ny, nàng... nàng không trả lời, chỉ ngẩng đầu lên, phát ra một tiếng tru của dã thú: "A.........................................."

Nàng thay đổi, khuôn mặt xinh đẹp xuất hiện nếp nhăn của da thú, răng mọc dài ra, bộ lông trên người xuất hiện... Giờ phút này, nàng trở thành một dã thú hung mãnh nhất từ viễn cổ... Đây chính là lực lượng của Huyết Hoàng, nhưng phải trả lại một cái giá rất lớn.

Lần đầu Ái Ny xuất thế, đã vặn gãy cổ Lạc Giai, giết rất nhiều chiến sĩ thú hóa. Giờ phút này ngay cả Huyết Hoàng cũng đã trở thành nô lệ của nàng. Khi đã hóa thú, trình độ của nàng đã vượt đến một đỉnh cấp khác, không ai so được.

Có được, thì cũng có mất. Cái nàng đã mất, chính là không còn là người nữa, mà là nửa người nửa thú.

Trong cổ họng, phát ra những tiếng bi thương: "Anh... còn nhận ra em sao?"

"Vô luận là em biến thành cái gì, thì trong mắt anh em vẫn là Ái Ny xinh đẹp, là Đại tiểu thư trong lòng của Long"

Ẩn chứa sự rung động, Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng nhu tình, có thể cảm hóa thiên địa. Ái Ny lặng lẽ cúi đầu, lâm vào trong trạng thái mờ mịt.

"Ái Ny tiểu thư, đừng nghe tiểu tử này nói bậy, hắn lừa gạt rất nhiều cô gái rồi, ngay cả hắn cũng không đếm được. Sao lại có thể nhớ rõ cô. Giết hắn rồi, cô có thể quên hết tất cả, một lần nữa theo đuổi cuộc sống vinh quang"Thất Sát lên tiếng, giờ phút này, Huyết Hoàng là đồng bọn duy nhất của hắn, thật không ngờ, tiểu tử thúi này lại có một thời gian với Huyết Hoàng, đây là chuyện không tốt.

Ái Ny ngẩng đầu, hai mắt chợt lóe lên, nàng đã động tâm. Nhưng cũng rất sợ hãi, sợ mình biến thành bộ dáng xấu xí như vậy, thì hắn thật sự còn nhớ mình sao.

Hung quang trong mắt Thất Sát chợt hiện, khí tức âm tàn tán ra, một chưởng trí mạng, đã đánh về phía sau Ái Ny, chỉ nghe một tiếng kêu thảm, Tiêu Thu Phong đã động!

Ma đầu này đã bị thú tính diệt sạch nhân tính rồi, ngay cả đồng bọn của mình cũng ra tay được, thật sự là thiên lý bất dung ( Trời đất không tha)

Lực lượng của Tiêu Thu Phong chuyển hóa thành nhu kình, đỡ lấy thân thể của Ái Ny, nhưng Thất Sát lại thừa cơ hội này, càng dùng nhiều lực hơn, đánh tới, muốn dùng Ái Ny là tấm khiên để dồn Tiêu Thu Phong vào chổ chết.

Cái miệng nhỏ nhắn của Tiêu Thu Phong tràn ra đầy máu, vô lực giãy dụa, dưới sự cuồng động của Tiêu Thu Phong, lực lượng thần kính, đã mạnh mẽ tràn vào cơ thể nàng, hình thành hai lực lượng đối lập nhau.

"Ái Ny, cố gắng lên..."Tiêu Thu Phong lớn tiếng kêu lên, Tử Dao phía sau đã rút trường kiếm ra. Mà Thất Sát đã hơi chấn động, thể lượng của Ái Ny đã mạnh mẽ phản kháng lại, lập tức đánh trả, truyền đến cảm giác đau.

Thân hình của Thất Sát bạo lui mấy chục mét, té xuống từ trên không trung, rơi ngay giữa biên. Còn Ái Ny đã mất đi lực lượng, khôi phục lại bộ dáng ban đầu, thân hình vô lực ngã xuống, được Tiêu Thu Phong ôm lấy, giọng nói của nàng vàng lên đầy sự yêu thương: "Long... Long, đừng bỏ em..."Tay nàng nắm chặt lấy cánh tay của Tiêu Thu Phong, tựa như không bao giờ muốn buông ra. Chịu đựng nhiều thứ như vậy, tất cả chỉ đổi lại một điều, vì muốn gặp được hắn. Vì hắn, nàng có thể từ bỏ tất cả.

"Sẽ không, Ái Ny, anh sẽ không bỏ em, chỉ cần có Long, em vĩnh viễn là đại tiểu thư xinh đẹp nhất của Lạc Cách gia tộc, tin tưởng anh"

Giờ phút này, Ái Ny như đã bị hấp thụ tất cả lực lượng, thân thể mềm nhũn như không xương vậy.

"Hahaha..."Một tiếng cười điên cuồng vang lên từ dưới nước biển. Sau đó, mặt biển nổ mạnh lên, một thân ảnh màu đem xuất hiện, thân hình của Thất Sát xuất hiện. Bị đánh cho bị thương, rơi xuống biển, hắn không những không bị thương, ngược lại thần lực còn đại tiến.

"Tiểu tử, ngươi không ngờ rằng ta có thể hấp thụ lực lượng của Huyết Hoàng, có được lực lượng của Thần cảnh và Huyết Hoàng, ta chính là thiên địa thần ma, là chúa tể của trời đất, hahaha..."

Trong giây phút vô tình cứu người, đã giúp cho Thất Sát hấp thụ được lực lượng thú hóa của Ái Ny. Quả nhiên, đạo cao một thước, ma cao một trượng, giờ phút này Thất Sát thật khó để đối phó rồi.

Cũng khó trách Ái Ny toàn thân vô lực, thì ra lực lượng cơ thể đã bị Thất Sát hút sạch.

Ái Ny đã được để trong lòng ngực của Tử Dao, trong lòng Tiêu Thu Phong đã không còn hận, chỉ còn có tình yêu nồng đậm mà thôi.

"Thất Sát, cho dù có được lực lượng của Thần cảnh và Thú hóa, nhưng mày không có tình yêu. Trong trời đất này, lực lượng vĩ đại nhất, chính là tình yêu, mày vĩnh viễn không bao giờ lĩnh ngộ được"

Lần này, không có Thần Long biến, cũng không có Không Gian biến, tất cả vạn vật, như chợt biến mất. Chỉ có ánh mặt trời, gió nhẹ, sau đó là cảnh sắc xinh đẹp. Đây chính là thế giới của Tình Yêu.

Dù có thâm thù đại hân thế nào, ở trong thế giới này, cũng có thể được hóa giải.

"Ta mới là chúa tể, ta là truyền thuyết bất bại..."Thất Sát không thích khí tức của không gian này, hét to, lệ khí thành bụi. Lực lượng của Thần Cảnh xung lên, bắt đầu làm thân thể biến ảo. Lực lượng khi nãy vừa hút được trên người Áy Ny, bây giờ cũng xuất hiện trên người Thất Sát, hắn có được hai loại lực lượng này dung hợp này, trở thành kiếp sát của thiên địa.

Thất Sát nhập ma, bây giờ lại thành thú... Hắn, đã không còn là người!

"Vạn vật trên đời này, bởi vì yêu mà ra. Thất Sát, chịu chết đi!"

Lực lượng này, một lực lượng rất kỳ quái, hình thành lấy một trận gió lốc, dù Thất Sát có được hai lực lượng cường đại kia, cũng bị cuốn vào, không thể làm được gì, sắc mặt đại biến, kinh hãi quát: "Đây... đây là lực lượng gì?"

Nhìn thì có vẻ mỏng manh, nhưng lại vô cùng bền bĩ, chỉ một chút nhỏ thôi cũng có thể thay đổi được thế giới. Đây chính là sức mạnh của Tình Yêu!

"Là sức mạnh của Tình Yêu!"Tay nhẹ nhàng phất động, sau đó dừng lại trên người Thất Sát, không còn thấy một tia giận dữ nào quanh đậy, thân hình Thất Sát như bị cuốn vào trong lỗ đen vũ trụ, bị nghiền nát trong đó, trở thành cát bụi, không kêu la, không giãy dụa, dù Thất Sát có bao nhiêu lực lượng đi nữa, cũng không thể nào phản kháng, hóa thành hư vô.

Nhưng khi không gian của tình yêu biến mất, thì một tia sáng chợt lóe lên, mang theo ma khí nồng đậm, chậm rãi lơ lửng. Đây chính là nguyên thần của Thất Sát, nhưng đáng tiếc là, Trảm Anh Kiếm của Tử Dao đã không cho hắn có cơ hội sống lại, lần trước để cho nguyên thần của Tham Lang có cơ hội này, làm ra biết bao nhiêu chuyện. Nên lần này, không thể để cho Thất Sát có cơ hội đó.

Nguyên thần giãy dụa, nhưng cũng không có tác dụng, bị kiếm thế chém làm ba đoạn, nguyên thần theo gió nổi lên, tan vào không khí, dung hợp vào nó, không bao giờ thấy lại.

Mà Phá Quân cũng từ từ đi lại, cười nói: "Trận chiến này giúp cho phương Đông có thể bình yên được trăm năm, Thu Phong, thế gian này từ này thuộc về con, ta đã già rồi, cũng nên đi"

Sau trận chiến với đại trưởng lão u âm nhân, Phá Quân đã hoàn thành sứ mạng thủ hộ phương Đông. Bây giờ Thất Sát và Tham Lang đã không còn, đại họa đã trừ, chuyện còn lại, để cho tiểu tử này xử lý. Còn ông, quả thật nên đi theo con đường vận mệnh của mình.

Cũng không cho Tử Dao có cơ hội giữ lại, sau khi cười một tiếng, thân hình Phá Quân đã chợt biến mất, lặng lẽ rời đi, có lẽ sẽ về Vân Tiên đảo, hoặc có lẽ sẽ ở lại giữa biển rộng, hoặc có lẽ... có lẽ qua trận chiến này, ông đã tìm được con đường riêng của ông"

"
Ông xã, sư phụ đi rồi, người...."Giờ phút này, nước mắt của nàng đã rơi xuống. Nàng biết, cả đời này, nàng và sư phụ sẽ không còn ngày gặp lại.

Ôm lấy nàng vào lòng, hai người đứng lại trên thuyền con, mà dưới chân là Ái Ny đang nằm mê man, chờ khi nàng tỉnh lại, có lẽ nàng sẽ biết, tất cả chỉ là một giấc mơ, nàng vẫn là đại tiểu thư của Lạc Cách gia tộc, cho đến giờ vẫn không đổi. bởi vì lực lượng thú hóa trên người nàng, đã bị Thất Sát hút đi, nàng đã trở lại như cũ.

Những cảnh tượng xảy ra tại vùng biển Tây này, làm cho người xem cả đời không bao giờ quên được, đây chính là hình ảnh chứng minh một thời đại.

Để cho từng người biết, ở Phương Đông, có một Thần Long thủ hộ, uy nhiên không thể xâm phạm.

.......................................

Một tháng sau, Đông Nam Tiêu gia được bao phủ trong sự vui mừng, hoặc là vì sự vui mừng này, được toàn bộ Đông Nam, không, có lẽ là toàn bộ phương Đông đồng loạt chúc mừng.

Tiêu Thu Phong rốt cục cũng đã chịu ngồi yên, hoàn thành lời hứa năm xưa của hắn.

Trước kia, hắn đã từng nói rằng, sẽ cho chúng nữ một cái hôn lễ siêu lớn, mà ngày này, chính là ngày các nàng lập gia đình.

Tuy rằng con đã không ít, hơn nữa các cô vợ xinh đẹp bụng cũng không nhỏ, nhưng không ai cự tuyệt hôn lễ này. Ai ai cũng vui sướng, tuy rằng tình yêu không thay đổi, nhưng các nàng đều vẫn mong muốn hôn lễ này, giúp cho cuộc sống được đầy đủ. Nguồn truyện: Truyện FULL

"Ruth, chị xem em mặc như vậy có đẹp hay không?"Đứng trước gương, dù đã ăn mặc rất đẹp, cơ hồ như hạnh phúc muốn ngất đi, nếu không phải bên ngoài tràn đầy tiếng cười đùa cùng tranh cãi, phỏng chừng nàng sẽ không rời khỏi cửa đâu.

"
Được rồi, Ái Ny, em xinh đẹp lắm, không cần chị nói nữa đâu. Yên tâm, chị cam đoan, người mà kẻ xấu kia tìm đến tối nay, nhất định là em"

Ruth cũng hạnh phúc, ở trong lòng nàng cũng cầu nguyện, hy vọng rằng cha trên người có linh thiên, có thể phù hộ cho nàng, giúp nàng sinh một đứa con trai, tiếp tục huyết mạch của Thiên Mệnh.

Một ngày tràn đầy nghi thức náo nhiệt. Tất cả năm trăm thành viên của Mị Ảnh cũng được xuất động ra làm phụ dâu. Hôm nay, tại trang viên Tiêu gia, tuyệt đối là nơi chứa tất cả những gì xinh đẹp nhất trên đời này....

... Tối nay, người đầu tiên mà Tiêu Thu Phong đến, không phải là Ái Ny, mà chính là Liễu Yên Nguyệt.

Hắn còn nhớ rất rõ, đây là lời hứa của hắn với nàng, muốn để cho nàng lúc còn đẹp nhất, làm một cô dâu xinh đẹp nhất, đón nàng vào cửa Tiêu gia. Tuy rằng bây giờ, con cũng đã có hai đứa, nhưng lời hứa của hắn, vẫn còn có hiệu lực như cũ. Tối nay, thuộc về nàng.

Tiêu Thu Phong nhẹ nhàng đẩy cửa phòng vào, trong bầu không khí vui mừng này, trên giường, đang có hai người nằm, và hình như đang ngủ. Cái gì thế này, hai người??!

"Chẳng lẽ là chị Phượng?"

"
Hì..."Một tiếng, Liễu Yên Nguyệt mở mắt, nhìn Tiêu Thu Phong, nói: "Ông xã, anh làm gì mà giống ăn trộm quá vậy, lén lén lút lút làm gì?"

Tiêu Thu Phong cười nói: "
Đêm tân hôn mà, người nào làm chú rể, cũng đều có chút kích động"Liễu Yên Nguyệt nhẹ giọng lên tiếng: "Lên giường đi, cái tên xấu xa này, hôm nay cưới nhiều vợ như vậy, chắc là cao hứng lắm đây"

Có thể lấy được một cô gái xinh đẹp hiền thục như Yên Nguyệt làm vợ, là đàn ông, đều có thể vừa ngủ vừa cười rôi. Anh sao có thể không vui chứ, em nói thật đi, có phải là chị Phương không, em và chị Phượng muốn giở trò gì đây!"


Thấy người nằm trong chăn vẫn không nhúc nhích, Tiêu Thu Phong đã nhẹ nhàng kéo chăn xuống, nhỏ giọng khiêu khích.

"Anh rể..."Người này không phải là Phượng Hề, mà chính là Liễu Yên Hồng, trên mặt đỏ còn hơn cả hoa đòa, hiện lên một sự xấu hổ ngây ngô, làm cho Tiêu Thu Phong chấn động.

Liễu Yên Nguyệt đã nhích thân lại gần, nhẹ nhàng nói: "Đây là Yên Hồng tự tìm đến, do hồi xưa anh tự phát ra lời thề, làm cho em sinh liên tiếp hai đứa con gái, ông xã à, bây giờ Yên Hồng đã tự mình đưa đến, lần này anh nên để em sinh một đứa con trai đi!"

Tiêu Thu Phong cười khổ, hôm nay có nhiều cô dâu như vậy rồi, hắn thật sự không chịu nổi nhiệt. Thật không ngờ, cô em vợ này cũng tham gia náo nhiệt nữa.

Tứ Phượng Triêu Hoàng còn chưa kịp hưởng, mà phải đến trước hương vị của song liên, song kiều tranh xuân.

Đêm nay, đương nhiên sẽ là đêm tràn đầy xuân sắc, tiếng tiếng kêu ai oán, xuân sắc vang hạnh phúc không dứt.

Cuộc sống hương diễm của Tiêu Thu Phong, có lẽ sau đêm nay, chính thức bắt đầu.

Một năm sau, hai chị em Liễu gia, cùng một ngày, hạ sinh một đứa nhỏ.

Và cả hai đều là con trai...

HẾT

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi