TRỌNG SINH KIẾM TIỀN DƯỠNG BÁNH BAO

Bỏ xuống sự lạnh nhạt xa cách, Tần Hướng Bắc trông càng dịu dàng tao nhã hơn: “Hửm? Bây giờ có sức?”

Lâm Niên hừ một tiếng, nhưng vẫn chưa buông bàn tay đang che khuất bộ vị trọng điểm ra. Cậu ngượng ngùng xoắn xít ngồi dậy: “Anh thu dọn đồ đạc đi, em tự đi tắm cũng được.”

“Thịt mỡ” trắng nõn đã đến bên miệng, há lại có đạo lý buông tha, mặc kệ loại chuyện này có cần kỹ thuật cao siêu hay không, dù sao hôm nay anh nhất định phải xơi người này.

Tần Hướng Bắc hơi hạ người, một tay nâng cằm cậu, ánh mắt nóng rực chăm chú nhìn cậu, là thâm tình, là mê đắm, là cảm thán. Tình yêu sinh ra từ khi nào, anh không biết, chờ đến lúc anh phản ứng lại, mới giật mình hiểu ra đêm đó chẳng qua chỉ là chất xúc tác thúc đẩy mọi thứ bắt đầu. Thì ra thiếu niên thỉnh thoảng tùy hứng, lỗ mãng lại kiên cường này sớm đã chiếm trọn đáy lòng anh, khiến anh quên không được, rút không xong, cắt cũng không đứt. Thiếu niên này đã từng thản nhiên nói với anh “Tôi không thích con gái, loại người như tôi phải chịu sự kỳ thị của xã hội, cậu làm bạn với tôi cũng sẽ bị chỉ trích”, anh lạnh nhạt gật đầu tỏ vẻ đã biết, nhưng khi đó anh cũng chỉ biết như vậy, không suy nghĩ gì nhiều. Bây giờ nhớ lại anh cảm thấy mình rất may mắn, nếu lúc trước Lâm Niên không nói ra bí mật này với anh, lần này anh sao có dũng khí và tự tin ngàn dặm truy “tức phụ”.

Nếu không có căn cứ, lấy đâu ra niềm tin vào tình cảm.

“Lâm Niên……” Anh gọi, gương mặt dịu dàng mang theo ý cười tựa như gió xuân tháng ba làm xôn xao lòng người, ngay sau đó nụ hôn bá đạo mang theo tính chiếm hữu hạ xuống. Đầu tiên là nụ hôn nhẹ đầy khiêu khích, rồi sau đó vừa sâu vừa nông, liếm mút, gặm cắn lúc nặng lúc nhẹ.

Dần dần, Lâm Niên buông lỏng tay xuống chống trên giường, nửa ngẩng đầu nhiệt tình hôn đáp lại Tần Hướng Bắc.

Những mong muốn của trái tim, sự chuyển động của tình yêu, dục niệm đã sinh ra từ tâm, thì không thể trốn tránh.

Đầu lưỡi quấn lấy nhau, càng hôn càng sâu, giống như dù hôn thế nào cũng không đủ, dù hôn thế nào cũng không thể thỏa mãn.

Thật lâu thật lâu sau, anh ôm chặt người dưới thân, nụ hôn nóng bỏng cuối cùng dừng lại, đến cuối cùng chỉ còn lưu luyến dịu dàng liếm láp cho nhau.

Dù bây giờ đã vào thu, thời tiết mát mẻ nhưng Lâm Niên lại cảm thấy thân thể vô cùng khô nóng. Loại khô nóng này đến từ người đối diện, đến từ dục niệm nguyên thủy sâu nhất trong linh hồn, loại dục niệm này xông thẳng lên đầu kêu gào, cậu muốn anh.

Ngăn lại dục vọng đang kêu gào trong cơ thể, cố gắng điều chỉnh hơi thở, cậu bình tĩnh nói: “Em đi tắm trước.”

Tần Hướng Bắc khẽ gật đầu: “Nâng tay lên, cởi áo thun ra.”

Quen biết lâu như thế, sống cùng dưới mái hiên hơn một tháng, nhưng đây là lần đầu tiên cậu trần trụi trước mặt đối phương. Dù Lâm Niên đã sống hai đời, trải qua vô số trường hợp cũng không khỏi đỏ bừng mặt, cảm thấy rất thẹn thùng.

Hình thể Tần Hướng Bắc thuộc về loại cao lớn thon dài, vừa nhìn đã biết là tiêu chuẩn thân hình mỹ nam tử. Còn Lâm Niên thiên về mảnh khảnh, cởi quần áo ra, liếc mắt một cái lại càng gầy gò mềm mại hơn, thân thể như vậy phối hợp tác phong hành sự thường ngày của Lâm Niên khiến người khác cảm giác rất không ổn. Chỉ thấy cậu một thân da thịt trắng nõn bóng loáng, vòng eo tinh tế, có thể so với đại đa số phái nữ. Mà dưới rốn ba tấc, phân thân màu hồng phấn nằm trong bụi cỏ màu đen đã sớm cứng rắn nhưng không khiến người khác cảm thấy ghê tởm, mà ngược lại, xinh đẹp dị thường, chỉ muốn cầm lấy tận tình yêu thương một phen.

Trên thực tế, Tần Hướng Bắc cũng đã làm như vậy.

Ánh mắt anh trói chặt, ngón tay thon dài xinh đẹp dịu dàng bao lấy nó, lòng bàn tay lập tức truyền đến nhiệt độ cực nóng.

Nhưng từ đầu đến cuối, tay anh lại không có động tác gì, chỉ lẳng lặng nhìn tựa như đánh giá, lại tựa như thưởng thức, nhưng chân tướng thật sự là Tần Hướng Bắc đang rơi vào mê mang. Lúc nắm lấy nó anh cũng ngây ngẩn cả người, đều nói đàn ông đối với chuyện giường chiếu là không thầy tự hiểu, anh tin tưởng vững chắc anh cũng là một trong số đó, nhưng làm sao để hầu hạ người thoải mái chính là kỹ thuật sống hạng nhất. Cho nên nội tâm hiện tại của anh kỳ thật ngoài việc đang tự hỏi phải đi vào trong cơ thể đối phương thế nào, còn cả việc làm thế nào mới có thể hầu hạ Lâm Niên thoải mái. Nhưng mà kế tiếp, anh mới hiểu được mấy thứ mình lo lắng đều dư thừa, tình yêu cũng được, tình dục cũng thế, lúc tới chỉ cần thuận theo tự nhiên, không phải bản thân có khả năng khống chế.

Bị người mình thích cầm lấy chỗ kia, còn nhìn chằm chằm nó, loại cảm giác này rất kỳ quái, nói không thoải mái không kích động đó là gạt người. Chỉ là chậm chạp không được thư giải dục vọng, khiến cho tâm thần cậu thật vất vả ổn định lại muốn hỗn loạn lần thứ hai. Cậu quay đầu không muốn nhìn khuôn mặt dù chuyên chú cũng đẹp đến quá phận kia, cánh môi đỏ tươi vừa bị khi dễ khẽ hé mở: “Em có anh cũng có, có gì đẹp đâu.”

Tần Hướng Bắc nghẹn một hơi, thu lại ánh mắt đánh giá. Anh khàn giọng nói: “Anh ôm em vào?” Tuy rằng là đang hỏi, nhưng không đợi Lâm Niên trả lời, đã ôm ngang người từ trên giường lên.

Bất thình lình bị ôm, Lâm Niên kinh ngạc. Một người đàn ông to lớn bị ôm như thế còn ra thể thống gì, cậu lập tức rống to giãy giụa.

“……A, mau thả ông xuống.”

Tiếc rằng Tần Hướng Bắc người ta ôm rất vững, thuận tiện còn phát biểu cảm thán: “Không thả, cảm giác ôm tức phụ hạnh phúc thế mà. Anh cũng không phải hòa thượng ăn chay trong miếu, vì sao phải thả?”

“Đến đến đến, chỉ tiếc sau hôm nay anh chính là Lâm Tần thị, muốn xoay người hả? Nằm mơ đi.” Lâm Niên liếc anh một cái, không chút khách khí phản kích.

Tần Hướng Bắc rầu rĩ cười, không cãi lại, là Lâm Tần thị hay là Tần Lâm thị, anh cảm thấy vấn đề trọng đại như thế chỉ có thảo luận trên giường mới hợp lý.

Nhìn thấy nụ cười này của anh, da đầu Lâm Niên đột nhiên tê dại. Cậu há miệng ác ý cắn lên hầu kết vẫn chưa rõ ràng lắm của anh, không nhẹ không nặng, cuối cùng còn cố ý dùng đầu lưỡi liếm liếm, sắc tình ** bất quá chỉ là như vậy.

“Ưm……” Tần Hướng Bắc rên lên, cánh tay mềm nhũn thiếu chút nữa đã ném người nào đó xuống đất, cũng may Lâm Niên sớm có phòng bị hai tay gắt gao ôm cổ anh, giảo hoạt cười khẽ.

Bước vào phòng tắm buông Lâm Niên ra, Tần Hướng Bắc xoay người mở vòi sen, bắt đầu chỉnh nhiệt độ nước. Đúng lúc này, Lâm Niên bỗng nhiên từ sau lưng ôm lấy Tần Hướng Bắc, đẩy về phía trước hai bước.

Nước ấm chảy xuống đỉnh đầu, lập tức xối thân thể hai người, áo sơmi màu trắng ướt nhẹp dán sát vào cơ thể, bày ra trạng thái nửa trong suốt. Hai viên đậu đỏ trước ngực như ẩn như hiện dưới lớp quần áo trong suốt, rất là mê người.

Ánh mắt Lâm Niên chợt lóe, yết hầu siết chặt, cậu đè lại đầu Tần Hướng Bắc trực tiếp hôn lên môi anh.

Nụ hôn này vừa kịch liệt, lại vừa vội vàng, Tần Hướng Bắc có lẽ là tay mới nhưng cậu lại không phải, tự mình nắm quyền chủ đạo mới thỏa đáng nhất.

Hai người ôm siết lấy nhau, không ngừng hôn đối phương, vuốt ve đối phương, loại cảm giác này thật giống như hai con hùng thú đánh nhau, anh tới tôi đi, không ai nhường ai.

Đương nhiên, tình dục một khi đã bùng nổ, sẽ không thể thu lại, và tất nhiên không phải ai cũng có thể kiểm soát nó.

Nhiệt độ trong phòng tắm nho nhỏ dần tăng cao, hơi thở ái muội trôi nổi trong không khí, còn tiếp tục nhịn nữa thì không phải đàn ông.

“Lâm Niên……” Giọng anh nhiễm đầy tình dục, không còn thanh nhuận như ngày thường, ngược lại càng thêm khàn khàn, càng động lòng người.

“Ưm, em ở đây.” Giọng nói này nghe vào lỗ tai Lâm Niên, thật sự còn lợi hại hơn mấy thứ xuân dược gì gì đó, bụng nhỏ phát ra từng trận lửa nóng, làm phân thân vốn đứng thẳng nay lại cứng đến phát đau, hiện tại trong đầu cậu chỉ có một ý nghĩ, chính là làm anh! Làm Tần Hướng Bắc!

Cậu muốn làm anh, gấp gáp không chờ nổi mà muốn tiến vào thân thể anh, hung hăng xỏ xuyên qua người anh, nhưng trước khi làm như thế vẫn phải tiền diễn đầy đủ.

Hai tay cậu chạm vào ngực người nọ, cách lớp áo xoa bóp hai viên đậu đỏ trước ngực, không ngừng vuốt ve nó, nhào nặn nó, lúc mạnh lúc nhẹ, lúc nhanh lúc chậm, vẽ quanh nó từng vòng, từng vòng, hạ thân căng cứng khó nhịn mà cọ xát chỗ kia của đối phương.

Hai hạt đậu đỏ bị cậu khiêu khích đã lặng yên đứng thẳng, hô hấp Tần Hướng Bắc càng ngày càng dồn dập, lại không cam lòng yếu thế mà một tay cầm lấy phân thân của Lâm Niên, chậm rãi xoa nắn, một tay không ngừng vuốt ve cái mông trắng nõn cong cong của cậu.

Phát giác ý đồ của anh, Lâm Niên vặn vẹo mông né tránh cái tay kia, thuận tiện giảm nhiệt độ cơ thể. Cậu rời khỏi cái ôm của Tần Hướng Bắc, lùi lại non nửa bước, nâng tay lên cởi bỏ cúc áo sơmi trên người Tần Hướng Bắc, sau đó là cái quần đang bao lấy hai chân thon dài của anh.

Lâm Niên nhìn Tần Hướng Bắc trần trụi, đáy lòng than thở một tiếng, xinh đẹp cùng cực, nhưng lại không hề mĩ lệ như con gái.

“Tần Hướng Bắc, anh thật đẹp.” Ngũ quan tuấn mỹ, thân thể sạch sẽ thoáng chút ngây ngô, là những biểu hiện của thiếu niên. Hiển nhiên, lúc này Lâm Niên đã quên bây giờ cậu với Tần Hướng Bắc đều còn trong giai đoạn thiếu niên, nếu lấy ra so sánh, Tần Hướng Bắc ngược lại còn thành thục hơn cậu nhiều.

Nghe thấy lời ca ngợi trực tiếp như thế, hàng mi dài của Tần Hướng Bắc rũ xuống, giấu đi ý cười trong mắt, ngay sau đó anh ôm chầm lấy cậu vào lòng ngực, kề bên tai thấp giọng nói: “Tức phụ cũng đẹp, anh rất thích.”

Cuối cùng, hai khối thân thể trần trụi dính sát vào nhau, không có bất kỳ khoảng trống nào.

Giờ phút này, bọn họ gắt gao ôm lấy nhau, tùy ý dòng nước ấm chảy xuống đỉnh đầu, dùng cả trái tim cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng bỏng của nhau, cảm nhận cảm giác khó diễn tả khi hai phân thân kề sát vào nhau. Họ yêu nhau trái với lẽ thường, nhưng lại càng muốn lén nếm thử trái cấm.

Họ, không hối hận.

Lâm Niên bật cười: “Phụt, hai thằng con trai nói loại lời này, cũng không bị sợ chê làm ra vẻ.” Tuy rằng người khơi mào lời này là cậu.

“Ngốc, này có cái gì tốt mà làm ra vẻ, thích là thích, không thích là không thích, chẳng lẽ giữa hai đứa con trai không thể có tình yêu, không thể nói lời âu yếm sao?” Tần Hướng Bắc thỏa mãn than nhẹ, hơi thở cực nóng, môi lưỡi mềm ấm lại lần nữa cường thế dán lên. Từ đôi mắt, gương mặt, chóp mũi, môi, cổ, đều được đôi môi dịu dàng ấn lên nụ hôn, cuối cùng anh vùi đầu ở xương quai xanh hết liếm hôn lại gặm cắn. Anh rất thích nơi này, không nói đến tinh xảo tuyệt đẹp, mà nơi này là điểm mẫn cảm của Lâm Niên.

“A… Ưm……” Tiếng rên rỉ dễ nghe mê người vụt ra khỏi miệng.

Tần Hướng Bắc nghe thấy càng ra sức, ngón tay học động tác lúc nãy của Lâm Niên, bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn hai hạt đậu đỏ của cậu. Lúc sau anh há miệng ngậm nó vào, dùng đầu lưỡi liếm láp, an ủi, dù động tác hơi trúc trắc, nhưng dần dần hạt đậu đỏ cũng cứng rắn trong miệng anh, đột nhiên anh lại dùng sức hút mạnh.

“Không cần… Tần Hướng Bắc……” Cố tình loại kỹ xảo trúc trắc này là thứ dễ khơi mào tình dục nhất, Lâm Niên ôm lấy đầu của anh muốn đẩy ra.

Tần Hướng Bắc ngẩng đầu lên, mổ nhẹ vào khóe miệng cậu, nhỏ giọng dụ dỗ: “Ngoan, gọi ông xã nghe thử xem.”

Lâm Niên run rẩy khóe miệng: “Ông xã phải hầu hạ bà xã, cho nên cục cưng của em, em sẽ hầu hạ anh thật tốt.” Nói xong, người đã ngồi xổm trước người Tần Hướng Bắc, cầm phân thân của anh thuần thục xoa nắn, cái miệng đỏ tươi đôi khi sẽ liếm đỉnh đầu, đôi khi lại mút cả nguyên cây, hầu hạ khiến hô hấp Tần Hướng Bắc trầm thấp dồn dập, hiển nhiên anh rất thoải mái.

Tính cách Tần Hướng Bắc lạnh nhạt, không có nghĩa là lãnh đạm. Trong nháy mắt phân thân được người yêu âu yếm dùng khoang miệng ấm áp ướt át ngậm lấy, cảm giác kia thật sự sảng khoái vô cùng, làm sinh lý đến tâm lý của anh đều được thỏa mãn đến cực đại. Hơn nữa đã rất lâu anh không lén giải quyết, nên khi cái loại cảm giác quen thuộc nọ đột kích, anh biết anh sắp bắn, vội vàng rút ra khỏi miệng Lâm Niên.

Lâm Niên không ngăn anh lại, chỉ dùng tay bám vào trên tay anh, chuyển động theo động tác của anh.

Ngay sau đó, một cổ tinh dịch đặc sệt màu trắng phụt ra, bắn lên đầy tay Lâm Niên, Lâm Niên dùng tinh dịch vừa bắn ra tìm đến chỗ tư mật của Tần Hướng Bắc, cẩn thân bôi lên.

Tần Hướng Bắc vừa qua cao trào, liền bắt lấy cái tay kia ngăn nó thâm nhập vào, nhẹ giọng gọi: “Lâm Niên.”

Lâm Niên ngẩng đầu, mắt đen trong vắt sáng ngời hơi mờ mịt, đó là do tình dục gây ra, cậu đã nhẫn nại không nổi nữa.

Tần Hướng Bắc kéo cậu vào ngực nhỏ giọng hỏi: “Em muốn?”

“Đương nhiên.” Ánh mắt Lâm Niên vội vàng, không chút do dự gật đầu, còn không phát tiết sẽ nổ tung đó.

“Anh cũng có thể dùng miệng giúp em.” Tần Hướng Bắc rũ mắt xuống, nhỏ giọng nói.

Lâm Niên có chút phản ứng không kịp: “Anh không muốn chúng ta phát sinh quan hệ kia?” Hai người trần trụi ôm nhau như vậy rồi, không làm việc kia, thực sự rất ngược đó.

“Không phải.” Mổ lên miệng cậu, anh đúng sự thật trả lời.

“Vậy thì sao? Chẳng lẽ anh còn chưa chuẩn bị xong?” Lâm Niên thiệt tình có chút ngốc, nghĩ nghĩ còn nói thêm: “Yên tâm, lần đầu tiên đúng là hơi đau, nhưng anh đừng sợ, em bảo đảm sẽ dịu dàng.”

Tần Hướng Bắc lắc đầu, cười tà khí: “Đều không phải, vì anh muốn thượng em, vì anh muốn bắn vào bên trong em, vì anh muốn cả trái tim lẫn thân thể của em đều thuộc về anh, vì em là tức phụ của anh.”

Liên tiếp bốn câu vì, Lâm Niên nghe thấy thì sửng sốt, khuôn mặt thanh tú trắng nõn dần chuyển sang hồng nhạt, sau đó là hồng phấn, hồng đậm, cuối cùng đỏ ửng tựa máu……

Cậu cảm thấy bản thân chắc chắn xuất hiện ảo giác, sắc lang đuôi to này tuyệt đối không phải Tần Hướng Bắc. Tâm tư Tần Hướng Bắc cậu đoán được, cho nên mới muốn nắm quyền chủ đạo, nhưng bây giờ Tần Hướng Bắc lại nói ra mấy lời lộ liễu này, làm cậu không cách nào nhìn thẳng. Đậu mé, Tần Hướng Bắc mặt than nghiêm trang lâu lâu hơi ngu đần đi đâu mất rồi, sự thật thì đây vẫn là Tần Hướng Bắc mặt than, nhưng chỉ ở trước mặt cậu mới có thể như thế mà thôi.

Tần Hướng Bắc thấy vẻ mặt dại ra của người nào đó, bất đắc dĩ thở dài, tắt nước rồi rút khăn tắm treo bên cạnh giúp cậu lau tóc: “Tức phụ, em thật sự muốn thượng anh?”

Lâm Niên vừa nghe, thầm nghĩ chẳng lẽ anh ấy chịu rồi, thế là cậu gật đầu thật mạnh, quản anh có phải hóa thân của sói đuôi to hay không, dù sao địa vị công của ông đây không thể lay động: “Anh sờ thử xem, cứng rắn thật là khó chịu, anh thoải mái rồi em vẫn chưa được hưởng đâu.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi