TRỌNG SINH LÀM LÃO BÀ CỦA ANH ẤY

Ba ngày sau, Nhược Hi mở mắt ra, cô lập tức sững sờ. Cùng một trần nhà, cùng một chiếc giường...cái này...làm sao có thể giống hệt cảnh trong mộng?

“Đã tỉnh lại? Em cảm thấy thế nào? Có cái gì không thoải mái không”

Một giọng nói rõ ràng từ tính truyền đến phá vỡ sự im lặng vốn có của căn phòng và cắt đứt dòng suy nghĩ của cô. Đôi mắt trống rỗng của Nhược Hi từ từ tập trung và trở nên màu sắc.

Cô nhìn về phía phát ra âm thanh, xa xa liền thấy người đàn ông cao lớn với con ngươi màu hạt dẻ đầy hấp dẫn, đường nét trên khuôn mặt góc cạnh hoàn mỹ, khí chất lãnh đạm mà cao quý.

Nhìn người đàn ông đang tiến lại mỗi lúc một gần, Nhược Hi vội vàng ngồi dậy, nghi ngờ nói:

“Lục Cảnh Ngôn?”

Dù chưa từng gặp qua anh lần nào nhưng cô vẫn biết anh là chủ tịch tập đoàn Lục thị, thường xuyên xuất hiện trên TV và báo chí.

Nghe thấy cô gọi tên mình, đôi mắt đỏ như máu của Cảnh Ngôn hơi ngưng đọng. Anh cúi xuống, đến gần cô, cười nói:

“Ừ. Em không ngốc! Vẫn còn nhớ anh.”

Nhược Hi nhìn khuôn mặt anh đang gần kề trong tầm tay chỉ cảm thấy hơi thở nóng rực của Cảnh Ngôn khiến má cô nóng bừng. Cô đỏ mặt cúi đầu nhỏ giọng nói:

“Anh Lục hiểu lầm rồi. Tôi hoàn toàn không biết anh. Chỉ là...đã từng nhìn thấy trên TV.”

Nghe vậy, con ngươi của Lục Cảnh Ngôn đột nhiên co rút lại, sắc mặt trầm xuống.

“Anh Lục sao? Lâm Nhược Hi em thật sự có rất nhiều thủ đoạn. Em nghiện diễn kịch đến vậy sao? Cơ thể không ngừng sốt cao cư nhiên còn nhảy xuống hồ. Em là thật sự không để ý tới sức khoẻ của bản thân một chút nào sao?”

Anh đưa tay nâng quai hàm của cô lên, chế nhạo rồi nghiến răng nghiến lợi nói:

“Hừ! Tốt lắm! Vì em rất thích diễn xuất nên anh sẽ cho em một cơ hội. Nhưng nếu em còn không biết tận dụng nó thì tốt hơn hết nên tạm gác lại giấc mơ diễn viên rồi yên tâm làm bà Lục cho anh.”

Gì cơ? Tất cả những thứ này là gì? Tại sao cô nghe lại chẳng hiểu chút gì vậy? Chẳng lẽ vẫn đang trong giấc mơ kì lạ đó ư???

Nhược Hi hoàn toàn bị mắc kẹt, đầu óc hỗn loạn chỉ có thể nghe được hai từ “bà Lục”. Lúc này đã không nhịn được bèn hỏi:

“Bà Lục? Bà Lục là ai?”

Nhìn thấy vẻ mặt không biết gì của Nhược Hi, anh nhíu mày, xoay người rút trong ví ra một cuốn sổ màu đỏ, ném tới trước mặt cô chế nhạo:

“Em nhìn cho kĩ xem rốt cuộc bà Lục là ai?”

Cô đưa tay cầm cuốn sổ màu đỏ, trên bìa có khắc năm kí tự in đậm “giấy chứng nhận kết hôn”. Da đầu Nhược Hi đột nhiên tê rần, như bị thôi thúc cô vẫn mở tờ giấy đăng kí kết hôn.

Khi nhìn chăm chú cô hoàn toàn chết lặng. Mỹ nam, mỹ nữ trong bức ảnh đó không ai khác mà chính là cô và Lục Cảnh Ngôn. Ngày đăng kí giấy kết hơn là ngày 7 tháng 8 năm 2020, tức là cách đây sáu tháng.

Cô nhớ rõ hôm đó cô đang vội vã đến đoàn phim và rất bận rộn. Tuy Nhược Hi không được đóng các tác phẩm lớn nhưng cô vẫn có rất nhiều vai diễn.

Sau khi bị bạn trai phản bội, cô tập trung cho sự nghiệp và không còn thời gian yêu đương chứ đừng nói đến chuyện kết hôn. Cô vẫn là một người phụ nữ chất phác, độc lập.

Chính xác thì điều gì đang xảy ra? Nhược Hi thật sự không có ấ tượng hay manh mối gì về việc này cả. Nhớ lại đống kí ức lộn xộn cũng chỉ có những cảnh cô bận rộn trên phim trường.

Nhược Hi ngẩng đầu định hỏi nhưng lại không thấy anh trong phòng. Liếc mắt, cô tình cờ thấy tờ lịch điện tử trên tường. Thời gian hiển thị ở trên là ngày 10 tháng 2 năm 2021, tức là ngày thứ ba sau khi cô chết vì đuối nước.

Nói cách khác, vào ngày thứ ba sau khi cô qua đời, thế giới của cô hoàn toàn đảo lộn. Cô không chỉ đã kết hôn mà còn kết hôn với vị vua kim cương chất lượng cao.

Tất cả những điều này đều quá sức tưởng tượng, họ rõ ràng đều là những người lạ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi