TRỌNG SINH MỸ NHÂN NGƯ

Tác giả: Thẩm Tang Du


Editor: Kkoten


Tình yêu của Nạp Lan Chi và Phó Trí Thành nhanh chóng chiếm cứ bảng hotsearch, trở thành đề tài hot trong thế vận hội Olympic lần này, cũng coi như là một câu chuyện được mọi người ca tụng, bộ trưởng bộ ngoại giao ở một lần phỏng vấn bày tỏ, dưới tình huống không ảnh hưởng công tác, người trẻ lãng mạn đều có thể hiểu được, đối với quan hệ hữu nghị của bộ ngoại giao và bộ thể thao phi thường vừa lòng.


Quan hệ hữu nghị giữa bộ thể thao và bộ ngoại giao.......?


Cười điên một đợt võng hữu rồi.


Mộ Tương linh: 666, quan hệ hữu nghị, tôi phảng phất thấy được bộ trưởng thanh xuân, ha ha ha!


Sầm sầm: 【 Nạp Lan Tông gói biểu cảm tôi là bộ trưởng tôi lớn nhất.jpg】


皛77: Bộ trưởng: Đoạn tình cảm tốt đẹp làm tôi nhớ tới nữ sinh thời đại học khiến mình rung động.


Ta là mì sợi không yêu gạo: Bộ trưởng thời trẻ cũng rất soái ca ha, tìm một chút liền có ảnh chụp khi ông ấy còn trẻ, siêu cấp đại soái ca a! Càng quan trọng hơn, vợ của ổng đúng thật là bạn cùng trường đại học, mỹ nữ khí chất!


Đình bảo chỉ này một cái: Lần này phải cảm ơn [không gì làm không được độ nương] rồi, 23333, đi vây xem một chút, ảnh chụp đã ngả màu vàng rồi, bất quá bộ trưởng phu nhân thật sự rất đẹp a!


Người xấu: Bộ ngoại giao hảo nam nhân! Kỳ thật bộ trưởng bộ ngoại giao mỗi lần phát biểu đều rất thú vị, có thể đi xem mấy lần ổng tranh luận với nước khác, siêu cấp 66666.


Lần này thế vận hội Olympic tào điểm không ít, nhiệt độ lại không giảm, Nạp Lan Chi ở thế vận hội Olympic thu hoạch được ba huy chương vàng một huy chương bạc, giá trị con người cũng phiên bội tăng cao, thế vận hội Olympic còn chưa kết thúc, Dương Vũ bên kia đại ngôn chất đầy.


Ở hạng mục 400 m bơi tự do bởi vì các quốc gia khác tuyển thủ thiếu hụt, cũng coi như là Nạp Lan Chi nhặt được may mắn, đoạt được thời cơ. Xếp hạng trên thế giới đã bay lên top 7.


Phó Trí Thành về nước trước Nạp Lan Chi, anh về nước tất nhiên cũng bị trong nhà quở trách, bị thân thích bạn bè cười nhạo.


Nạp Lan Chi chờ mọi người thi đấu chấm dứt mới cùng nhau về nước, Thẩm Dĩnh và Nạp Lan Tông đã xem năm ngày thi đấu, cũng không thể ở lại ngây người, cùng Phó Trí Thành về nước.


Đội bơi lội về nước đã là trung hạ tuần tháng tám, mặc kệ thất ý hay đắc ý, tóm lại về nhà là vui rồi.


Nạp Lan Chi xuống máy bay bị đám người tiếp cơ này dọa tới rồi, đại khái gần nghìn người đi. Đem đại sảnh sân bay chen đến đông đúc, Nạp Lan Chi đi ở phía sau, phía trước Trịnh Khải Ninh Mao Lanh Canh hấp dẫn không ít fans, fans vây quanh Nạp Lan Chi còn không tính quá nhiều.


"Nạp Lan Chi, có người tới đón chị sao?"


Nạp Lan Chi một bên ký tên một bên gật đầu nói: "Ân, có."


Fans bụm mặt: "Phó tiên sinh sao?"


Nạp Lan Chi cười nhạt gật đầu.


Fans ôm thét chói tai: "Thật ngọt ngào a! Hai người nhất định phải hạnh phúc nha!"


Thời điểm Phó Trí Thành tìm được Nạp Lan Chi, chung quanh Nạp Lan Chi còn vây quanh không ít fans.


"Phó tiên sinh tới."


"Phó tiên sinh người thật hảo soái a ~"


Nạp Lan Chi đang ký tên ngẩng đầu lên, Phó Trí Thành đứng trong một đám fans nữ nhỏ xinh như hạc trong bầy gà, Nạp Lan Chi giương mắt liền nhìn thấy anh, "Chờ em một lát."


Cũng không chờ Phó Trí Thành trả lời, liền cúi đầu tiếp tục ký tên.


Có lẽ là Phó Trí Thành xuất hiện, làm nhiều người chú ý vây quanh lại đây. Mọi người giơ di động chụp ảnh.


Phó Trí Thành cũng không có làm chuyện khác, vẫn luôn nhìn Nạp Lan Chi,


Nạp Lan Chi ký không ít, mới vừa ký xong một đợt, ngẩng đầu nhìn xem chung quanh, rất nhiều người vây quanh như cũ, xoa xoa cổ tay.


Phó Trí Thành nghiêng người chen vào đám người: "Ngượng ngùng, cô ấy đã ký rất nhiều rồi, lần sau đi."


Các fan thất vọng hô: "Lần sau là khi nào a!"


Phó Trí Thành đôi tay cắm vào trong túi: "Hiện tại tôi có chuyện rất quan trọng phải làm, có thể xin mọi người nhường một chút không?"


Các fan tự giác mà tạo ra một khoảng đất trống.


Hai người chung quanh hình thành một cái vòng vô hình.


Nạp Lan Chi sửng sốt, Phó Trí Thành mỉm cười hướng tới phía cô, sau đó quỳ một gối xuống đất.


"A a a a!" Các fan ôm hét lên.


Đem những fans vây quanh người khác đều hấp dẫn lại đây, người vây quanh càng ngày càng nhiều.


"Phó tiên sinh cầu hôn!!!"


"Phó tiên sinh hảo soái!"


"Hảo soái! Tôi hiện tại cảm thấy Phó tiên sinh soái hơn Trịnh sư huynh!"


Phó Trí Thành từ trong túi lấy ra một hộp nhỏ nhung màu lam, một tay mở nó ra, một cái nhẫn kim cương tinh xảo ở trong hộp, không có quá cầu kỳ, kim cương không lớn không nhỏ.


"Nạp Lan tiểu thư, lúc trước ân cứu mạng không có gì có thể hồi báo, chỉ có thể lấy thân báo đáp." Phó Trí Thành giơ lên cái hộp nhỏ.


Nạp Lan Chi chớp động đôi mắt vài cái, lông mi nhẹ nhàng run rẩy.


"Đồng ý, đồng ý, đồng ý!" Các fan đều nhịp kêu lên, vang vọng toàn bộ đại sảnh sân bay.


Hành khách đi qua cũng nhịn không được nghỉ chân xem náo nhiệt.


Nạp Lan Chi nâng tay phải lên, gật đầu ý bảo Phó Trí Thành.


Phó Trí Thành đứng lên, tiến lên vài bước, kéo tay cô, đem nhẫn kim cương chậm rãi tròng lên ngón giữa.


Tiếng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, cùng với tiếng la "Hôn một cái, hôn một cái".


Phó Trí Thành đem Nạp Lan Chi kéo vào trong lòng ngực.


"Oa!"


Sân bay đèn flash không nhấp nháy không ngừng.


Ôm một lúc, Phó Trí Thành ôm vai Nạp Lan Chi, lấy hành lý kéo ở một bên, liền mang cô rời đi, các phóng viên đều xông tới.


"Ngượng ngùng, tạm thời không tiếp phỏng vấn." Phó Trí Thành ôm Nạp Lan Chi, vẫn luôn bảo hộ cô ở trong ngực anh.


"Phó tiên sinh mong ngài trả lời mấy vấn đề được không? Theo như lời ngài nói ân cứu mạng là sao?"


"Hôn kỳ ở khi nào?"


"......"


Phó Trí Thành không thèm để ý, các phóng viên ngại thân phận của anh cũng không thật sự dám làm ra hành động quá phận, chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người trong tin tức đầu đề rời khỏi.


Nhìn bóng dáng hai người, không ít fans trung thực càng nghĩ càng thương tâm, fans nữ hướng về phía bóng dáng hai người mang theo tiếng khóc nức nở hô: "Phó tiên sinh, nhất định phải đối tốt với A Chi......."


"Nhất định phải hạnh phúc......."


Phó Trí Thành trực tiếp mang theo Nạp Lan Chi trở về nhà cũ, lúc này cả nhà đều ở đây.


Phó lão gia tử nhìn chằm chằm nhẫn trên tay Nạp Lan Chi một lát, cười tủm tỉm nói: "Tiểu tử thúi này cuối cùng cũng làm ra một chuyện tốt."


Nạp Lan Chi nhấp miệng không nói lời nào, tầm mắt rủ xuống.


Tạ Văn Phượng biết cô ngượng ngùng, ngồi ở bên cạnh cô, lôi kéo tay cô: "A Thành lần trước trở về bị ông nội nó mắng thảm, lần này a, cuối cùng cũng làm được một việc khiến người ta vừa lòng."


Phó lão gia tử xem một đôi bích nhân này càng vừa lòng, "Động tác quá chậm, lâu như vậy, sớm đã có thể cầu hôn rồi."


Phó Trí Thành lột xong một quả quýt, tách ra một nửa cho Nạp Lan Chi nửa kia cho Tạ Văn Phượng.


Phó ba ba trên mặt tươi cười cũng nhiều thêm vài phần: "Danh chính ngôn thuận tất nhiên vẫn tốt hơn, A Chi a, khi nào ba mẹ con tới đây cùng nhau ăn một bữa cơm đi."


"Đúng đúng đúng, cùng nhau ăn một bữa, thương lượng chuyện chung thân đại sự của hai đứa." Ông nội Phó gấp không chờ nổi nói.


Nạp Lan Chi thiếu chút nữa bị sặc quýt, trung thân đại sự?


Phó Trí Thành vỗ vỗ lưng cô, bất đắc dĩ nói: "Ông nội, ba, còn làm như vậy nữa cháu dâu con dâu của hai người sẽ bị dọa chạy đó."


Bà nội Phó ghét bỏ trừng mắt nhìn Phó lão gia tử một cái: "Ông già này nói chuyện càng ngày càng không có chừng mực."


"Ai, còn nói tôi, hôm qua bà còn nhắc mãi chắt trai chắt gái đó, hôm nay liền trở mặt mắng tôi." Ông nội Phó hổ mặt nói.


Bà nội Phó chân chân ông một cái.


Phó Trí Thành gãi gãi lòng bàn tay Nạp Lan Chi, ý cười trong mắt nhìn cô, tựa như đang hỏi cô khi nào có thể thực hành một chút.


Nạp Lan Chi vẫn đang còn xấu hổ, âm thầm mà cho hắn một ánh mắt.


Cùng ngày, Phó Trí Thành và Nạp Lan Chi thành công bá chiếm các loại tin tức đầu đề.


《Cầu hôn trước mặt mọi người, vợ chồng Nạp Lan lại rải cẩu lương 》


《 Mấy nghìn người chứng kiến màn cầu hôn của hai người, ngọt đến sâu răng 》


《Cùng đếm lại các màn cầu hôn kích động nhân tâm mấy năm trở lại đây》


Tuy rằng bị không ít người nói thành làm màu, nhưng bởi vì hai người thân phận đặc thù, đại bộ phận vẫn bình luận theo chiều hướng tích cực.


"Liền bởi vì em đã cứu anh sao?" Nạp Lan Chi dựa vào trên vai Phó Trí Thành, xoay xoay chiếc nhẫn trên ngón tay, "Nếu đổi thành người khác cứu anh, anh cũng sẽ yêu người đó sao?"


Phó Trí Thành vuốt ve tóc cô tay dừng một chút: "Không nghĩ tới, anh chỉ biết, đơn giản người đó là em, cho nên mới yêu."


Nạp Lan Chi trở tay ôm cổ anh, đưa môi đỏ lại gần anh.


Tay Phó Trí Thành ôm cô dần dần không an phận......

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi