TRỌNG SINH QUY PHỤC TỔNG TÀI LẠNH LÙNG


Ở một nơi khác tại Lưu Gia, Lưu Hàn Thiên và Hạ Tiểu Yên cũng đang triền miên cuốn lấy nhau, có thể nói đêm nay là một đêm song hỷ rồi.

Nhưng Mạc Phong Thần và Tuệ San sẽ không ngờ được rằng Tô Lạc Lạc đang lên một kế hoạch nhằm chia rẽ hai người họ.
Sáng hôm sau, Tuệ San uể oải khua tay tìm điện thoại như thói quen,chợt cô thấy toàn thân đau nhức như mất hết sức lực vậy, hơi thở ấm nóng phả vào bờ vai của Tuệ San
- “ Dậy rồi sao mèo con?”
Tuệ San nghe xong liền mở to mắt, cô quay đầu sang liền nhìn thấy Mạc Phong Thần đang nằm cạnh mình, anh còn nở một nụ cười tà mị.

Đầu Tuệ San bắt đầu nhớ lại những chuyện xảy ra tối qua, mặt cô đỏ ửng vì quá ngại ngùng nên cô vội lấy chăn chùm kín mặt.

Mạc Phong Thần mỉm cười, anh chui một mạch vào trong chăn cùng cô.

- “ Anh…anh làm gì thế???”
- “ Định trốn hả?”
Thấy cô ngại ngùng không nói Mạc Phong Thần liền hôn vào bờ môi vẫn hơi sưng mọng kia.
- “ Chào buổi sáng mèo con!”
- “ Anh thích hôn lắm hả? không để người ta kịp phản ứng gì hết!”

- “ Anh chỉ thích hôn em!”
- “ Không ngờ Mạc Tổng của chúng ta lại sến sẩm như vậy đó! Thật sự em có chút không quen.”
- “ Thế em phải tập quen dần đi thôi! Mà Em đói chưa? có muốn ăn gì không?”
- “ Thật đáng ghét! rõ ràng anh nói sẽ nấu ăn để em ăn thử, vậy mà…..”
- “ Thôi được rồi! là tại anh, anh không kiềm chế nổi… Mèo con không trách anh đó chứ?”
- “ Dù gì thì cũng bị anh làm cho đau nhức toàn thân rồi!”
- “ Vậy em nằm nghỉ ngơi chút đi! anh xuống làm đồ ăn sáng.”
- “ Không cần em giúp sao?”
- “ Không cần! đợi 30 phút nhé mèo con!”
nói xong Mạc Phong Thần hôn nhẹ lên trán cô rồi rời khỏi giường, thì ra Mạc Phong Thần đã dậy từ lâu nhưng anh cứ nằm đó để ngắm nhìn cô ngủ.

Bữa sáng đầu đầu tiên kể từ lúc cả hai thổ lộ tình cảm với nhau, một bữa sáng vô cùng hạnh phúc trước khi sóng gió xảy đến.
...----------------...
Tại nhà hàng King Coffe, Tô Lạc Lạc hẹn Hác Kiến Vũ gặp mặt nói chuyện, ban đầu Hác Kiến Vũ ngỏ ý từ chối nhưng khi nghe Tô Lạc Lạc nói có chuyện liên quan đến cô thì Hác Kiến Vũ liền đồng ý.

- “ Đến rồi sao? mời Hác Thiếu ngồi!”
- “ Được rồi! vào thẳng vấn đề đi! tôi là người không thích vòng vo.”

- “ Có vẻ như chuyện của Mộc Tuệ San rất quan trọng với Hác Thiếu.”
- “ Có gì thì cô cứ nói!”
- “ Được rồi! tôi nghĩ anh cũng nên biết sự thật.”
- “ Sự thật?”
Tô Lạc Lạc lấy trong túi xách bản hợp đồng hôn nhân của Mạc Phong Thần và Mộc Tuệ San.
- “ Vốn dĩ cuộc hôn nhân của Mạc Phong Thần và Mộc Tuệ San chỉ là bản hợp đồng này.”
- “ Chuyện liên quan đến Tuệ San mà cô nói là chuyện này sao?”
- “ Theo như tôi biết được, Mộc Tuệ San là tiểu thư Mộc gia, cô ta bị em gái nuôi và người yêu cũ hãm hại,….”
- “ Không cần nói thêm! chuyện này tôi đã biết.

Vào thẳng vấn đề đi.”
- “ Tôi muốn chúng ta hợp tác.”
- “ Lần trước tôi từ chối cô nghe không rõ sao?”
- “ Nhưng lần này tôi biết anh sẽ không từ chối.”
- “ Cô là thầy bói hả?”
- “ Đơn giản là hai người đó chỉ là vợ chồng hợp đồng, chẳng lẽ Hác Thiếu có thể nhìn người mình thích ở bên cạnh người khác hay sao? Mộc Tuệ San cũng chỉ là người thay thế mà thôi.”
- “ Cô tưởng cô nói thế mà tôi đồng ý sao?”
- “ Tôi không chắc là anh sẽ đồng ý nhưng chẳng ai muốn người mình yêu ở bên cạnh người khác cả.

Tôi có việc đi trước, Hác Tổng cứ suy nghĩ kĩ đi.”
Tô Lạc Lạc bước đi thong thả, để lại Hác Kiến Vũ với một mớ suy nghĩ hỗn độn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi